“Thất bại cho ta!”
Dưới tình huống Thiên Kiếm Vương thể toàn lực bộc phát.
Trong ánh mắt Lâm Trần càng bộc phát ra chiến ý thông thiên.
Toàn bộ lực lượng đều được rót vào trong thanh linh kiếm cấp Ngụy Vương trong tay.
àvo luồng hắn Biở miđể cực kinh cđượ cigá cảm gnưlợ tmộ vì lcự gncự nắh. ánđh ngủkh nếđ
uếN gáns rntắg sữa phải ghknô àn.y àum hán
váng. hngáoc họ úlc chút ấtnh i,hờt Trong có bọn
gưhnn Dương biết nhít êyu ếth, hắn hikỏ bọn thấy htở. n,ệthgi ngộ anth Cố ủca ùd ìnnh Dương Cố như cũng hôgkn cMặ
tưởng iồh hnđá ốC ộmt ảnh lại mìhn kiếm khỏi ưcr.ớt lòng Dgưnơ nôkhg nhìh Tngro iạb lúc
ỳk gnứ hìbn tĩh,n phản Kôunh nào. xihn có gkhnô tặm đẹp ấtb
hcố àl ũcgn hant nói nên không một ắtm, tphú ơgn,ưD clú ồih ởth há hgtưnờ nòc ot Đám aus câu giờ lời. ưigờn nhkhi iah ulâ trước này đều mồm, mở ốC
mạnh.” ...àyn tấr uqả Ṃôt“ htật kimế
àm là nnìh cắs trọng. nhầt n,ày ộmt Vimê nhTiê gncũ Mà ưngng kihnế tyhấ cạL ếmik
Mà này. htấy một nhnì nmà
mchạ gavn Thanh loại lình kim âm thanh va útyh hntìh !nêl
íhk khủng Kiếm tràn bất nhki ờgn .ar
lúc đến dừng hik một nDgươ bọn im ahyt Nhưng yấl lại chỉ đợi ìht kếim lạ.i mà Cố aủc ,kiếm họ bặt tahhn émch ra âm
.asu Ngay chắk khoảnh
nễuyH ốC tra noc ươgD.n át chủ iTnh Biở tôhng bài ổC mắt không pháp của Viễn ìv iệbn hNãn có uaq
Dương í“z.z.H. ớti Cố nyà yuê vậy, hnư đgún điểm!” là nghiệt ccự Nói
hkỏi iuêT Dạ àn,y đu.ầ không ậtg nảhc tyấh Trường
hácc thtậ Kgônh có tư âmL thường là Trần! gđnú mxe ngờ là
.ọh ừĐng thiên kiêu ión nbọ như là hngữn
Hnắ máu đột tmộ hinên nl.ớ ar ngụm nphu
nếu ncũg đỡ của có âmL một đón hắn mkiế pá ,Tnầr sẽ lực. yàn ưNhgn
rtên íkh rTần mặt uể ả.oi tức ,tấđ irơ âmL
yxu! xuy uXy
trú gDơnư Cố chưa chí ếimk nha! Thậm nừgt còn
,óđ .hệbc ởrt nên mtặ Lmâ ắgntr agyN sau rầTn đột cắs nnêhi
là ncớưgh ihPả ngai ếitth hTêni ậ.pl do hTáp gải hhncí hkông bình ụph gHàon hảcn cường Kình biết cnậ
êl.n vang nói nhyá onrTg mắt, tiếng
urgn phía thán trong mắt ìhnn ưgnDơ ợs kiêu hãi và cụph. ênthi đầy ntrà áhn ngcũ số Cố Vô về gnđộ,
cgnũ âLm ữna nói “ơnH quá ựcl gũnc nôkgh kém!” cựth Trần ắnh đ,i ựt lời iđạ yàn
ônghk npảh Tnrầ cíh pkị ngũc .gứn âLm Thậm
nTahh “àny! “Thiên ựcV hổ “Thật imếK iêuK Đạo “ hdan gôkhn
hiờt Lúc ợưđc này nghĩa ơDgưn iĐạ đồn hlĩn mãn iagn Cố Chẳng rgotn áo ộng iVên caủ htágn ngủi hiờt ắngn được ihảp nắh lĩnh ểiTu nghĩa không iLờ ỉhc viên .i.agn. ngú!đ miếk oas? nió óc ba hnư ớmi ô“hgKn Mãn áo lẽ “yvậ? gộn
âVn Tinh điểm ềđiu syu ờhti angy Có Cửu gđan náđ.o
Dương “Cố óc rút định gnhôk ý òcn “imkế?
viên miếk của Áo nãm!? đại nghĩa
viên ếimK ndug cựl Cương Lâm lại ika kmếi ich đi! thẳng mà cih pợh nđế ahgĩn Tầnr áo đại nãm
thưởng Hắn nội một âmt ừt câu. tán
kia khủng bố một cớtrư với gàcn ác àv nơ!h liệt kimế Uy so cựl này,
phốc! phốc cốPh
trước ắtm Lâm ra, uihcê óđ của Mà nầrT ắtc như sau Dương trên mếki của ốC kếim không uậđ ịb tán ,ũh ạil hcí vỡ tmắ ynáh kia cnưgờ mtộ gtru!n trong ớiưd
ềv ốC hná ípah ị.k yđầ kiêng tràn noTgr gnươD cũng nhìn mtắ
hểt pnỏhg hỉc ửuC nhiT Vân có cngũ .oánđ
vẫn ngăn csắ dư rởt ếmki aik bạch anmg Cho ịb nghnư a,ửn uy lại cnò pânh dù lcự hơn aguqn rầnT mLâ óst trọng đánh một uy h!gtnươ
àl ắnh ônhkg âLm dù oCh ngcũ ợs. Trần,
àyn nhân nờgiư tràn thực là Trên ạilo ccá nma ảqu Dương Cố íb. ngập tên nthầ
lại tay Hắn ngón giơ ra lần nữa.
hưaC được. ẹnh thể có nhõm tiếp ẳhn
tới Dươgn lúc uểTi có vyậ ĩahgn iêVn vì ãM.n này mà oá Bởi ndụg vận ốC không
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Nethápt kinh iạl nưlgợ lần a.r naữ cLự bộc hgnkủ
mLâ uxốgn hngủk nượlg Cương Tr.ần nihk mếiK ắtm trước mặt Lực nháy riơ kia grnot
l.oè ênb ậlp Cuử hán Vân ạil àM Tinh kia ở ắtm acủ
Viêm ềv Áhn lại mtắ ạLc Cố iênTh ìhnn Dương. phía
ưnơ!D“g ảbn .nầr..T “Lâm đồng chcá với áhnđ ốC căn óc hkgôn ưt
Byâ g.iờ
iảph “Chắc là ?“iồr rút kiếm
cạgn vô .iôht số ấyth kiêu y,âđ iêhnt cgũn nhìn hikn mà àM không àl
intếg ầm Một vang!
đã tộm là cỗ Byâ ầnTr thể! Lâm hit giờ
à.l.. Mà
khủng mếki ế!hk“pi hậtt àl ộ“tM
hná đoàn tộm Trên hắn sáng lên. người có iổn àmu gắrnt sữa
“T.“a..
phiả Tầrn ủac ủht ..àyn. ựcl Thực n“h.ắ thật kinh aT gônkh nkh!gủ “ếKmi quả ốđi
của kiếm hạn Áo inêv oá aủc ạđi gĩhan cực gnĩa!h àl mnã chính
auq Đan ybâ hảnc y!àn điểm chẳng Mà gời ả,yb ưH àml đã Cố ơDnưg ợcưđ ầngt
nồđ có “Tin hay vấn có ihpả chút đề không?”
Cố ý minệ.g gDơnư tyù mở
àyn gnxu ếimk làm hNgưn quanh urgn hnư ùd ôhkng nầrT ngcũ Lâm g.nộđ h,ết gani một ủac
khinh Nư“h ậvy qáu cũng gtưhnờ đi?”
iak ar đánh kủhng Cả nikh bị tiếp hắn ayb trực ưlợng lcự ỗc ờnưgi ngoài!
hủt ủca ônkgh ưnNgh“ pảhi “ươn.gD hắn Cố đối
ếibt hgônK“ hnắ ẽs gì?” làm
htay Vậy miế!k ònc lấy tya hnđị mà
khi.á thiên nuíh tMộ đám cảm yàm kiêu
xuất mtặ Hận tự trên kôngh bộ ốC mở htủ ntào người ìmhn gmnạ thần ceh hểt n.Dgơư íb ar
lực ếhcni không tự int “ựTch khiêu ra ylấ ơưnig này, biết đâu ta.”
êihnt váng. mà choáng Một ámđ kiuê nình
aNyg cắhk aus. khoảnh
Thmậ gần ồ.ri ctúh đã óc ếtch chí dở
nhcặ quang i,ak ạil chính sữa Mà trí ủac mếik ynà ưgD.ơn ộmt àmu gtnrắ ốC đạo àl àoh ạnmg
ênrt của vào at ườgni rơi ắtm ẫvn Cố Đa Dư.nơg nàng áhn phần
ngà Trên quang hoà phủ màu sữa. ắhn cnò giờnư một aob ầntg
gnHào Triều, iờg ơnđgư ta ầđu. tựhc ĩVhn là byâ ihTá nHắ Dạ là tử ựcl inhnê gứđn
yán.g àgnn khiến lòng Cũng ngứa tgonr
trung. gôKhn
yêu cúl ộđn.g káh,c Thahn ynà đmá đuầ àM chấn ênb nũcg nđgứ tràn yầđ mtộ nghiệt ẻv ựvc
umá pnhu vnẫ ầrTn Lâm tục ra liên ơưt.i
mắt caủ liếc uaq lạnh .rTần Cố Dgươn Ánh ếmki nạht tnấh nhạm âmL
iiớg hĩnl đưcợ ểht iảg hcaư áo nđhỉ chắc óHa n!mã ngộ pohgn cũng ũV nghĩa vêni là dù iạĐ có ảchn cường hCo
ấhty ốb Có kmiế ựcl ộtm ủca !àyn khủng ểht uy được
quá hpụ “Hắn “ồi.r tự
ố!hPc
àl Cố vốn khinh chỉ họ .tờhnưg tưởng ọnB ằgrn kêui ưDngơ gnoạ
sao này !“tểh i“Đuề có
xuống. hkông lại échm gnờ của Một kiếm ắnh
ạiĐ ênvi nã!m
độ gncứ nó gôkhn bậc. không oigạn rắn àhno ớiv ontà giới hnTrì của ấpc một gian gnùc
acủ viên !“ãmn iạđ ếkim nghĩa Á“o
n!gek negl nLeg nge,k
lầm kôhng chứ?” ìhnn T“a
vỡ pấth nmuố ềuđ ithờ đợt ungx rên mâ ytù hgKnô từng hatnh quanh hápt cgnà ỉ,r !ar ra angi hảgnp
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.