Bắn ra ba mũi tên, Thịnh Hoài An vội vàng đổi vị trí.
Hung Nô kỵ binh đã để mắt tới hắn, vừa ló đầu ra là hàng trăm mũi tên đã bắn tới tấp.
Hiện tại hắn vẫn chưa tu luyện đến cảnh giới đồng da sắt, vẫn chưa thể làm được việc không sợ cung tên.
Bắn hết những mũi tên trong tay, hắn liền ẩn nấp, chờ đợi Hung Nô địch quân công thành.
Mặc dù cung tên tiêu diệt địch nhân rất nhanh, nhưng hiện tại Hung Nô kỵ binh đều đang để ý tới hắn, không gian thi triển quá nhỏ hẹp.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hắn đã giết được khoảng năm mươi tên Hung Nô kỵ binh, hấp dẫn hỏa lực, khiến áp lực của các binh sĩ khác giảm đi rất nhiều.
Rất nhanh, Hung Nô địch quân đã phải trả một cái giá không nhỏ, công phá được lên tường thành.
Khi Hung Nô binh sĩ công phá được lên tường thành, đám Hung Nô kỵ binh phía dưới, mới không tiếp tục bắn tên lên tường thành nữa.
Thấy Hung Nô binh sĩ trèo lên, Thịnh Hoài An lộ ra nụ cười vui vẻ.
Tên Hung Nô binh sĩ đang trèo lên từ phía hắn, nhìn thấy nụ cười vui vẻ kia của Thịnh Hoài An, thoáng khựng lại.
Sao hắn lại có cảm giác Thịnh Hoài An thấy hắn thì rất vui vẻ!?
Nụ cười kia, giống hệt mụ tú bà ở thanh lâu khi thấy khách làng chơi.
Thịnh Hoài An rút chiến đao, bước lên phía trước, chém xuống một đao.
Tên Hung Nô binh sĩ phản ứng cực nhanh, rút chiến đao ra đỡ.
“Keng!”
Một đao chém làm đôi, cả người lẫn đao đều đứt thành hai đoạn!
Tên Hung Nô binh sĩ này bị Thịnh Hoài An một đao chém đứt cả người lẫn đao thành hai đoạn.
Thực lực cỡ võ sư trung kỳ, đột nhiên phát lực, một đao của Thịnh Hoài An đã đạt tới sức nặng bốn, năm ngàn cân.
Nhìn đám Hung Nô binh sĩ không ngừng tấn công lên tường thành, Thịnh Hoài An từ tận đáy lòng cảm thấy rất vui vẻ.
Thời khắc săn giết!
Đại đao của ta, đã sớm đói khát khó nhịn!
“Giết!”
Trên tường thành, trong nháy mắt sôi trào, tiếng hò hét chém giết vang vọng tận trời.
Thịnh Hoài An đương nhiên cũng gia nhập vào hàng ngũ chiến đấu.
Huyết Sát đao pháp đại thành giống như lưỡi hái tử thần, không ngừng có Hung Nô binh sĩ vong mạng dưới đao của hắn.
Binh sĩ, võ giả trong đại quân Hung Nô, khi gặp phải Thịnh Hoài An, hiếm ai chống đỡ được hai đao của hắn.
Dưới hai đao, hữu tử vô sinh!
Gần như không ai có thể khiến hắn phải xuất đao thứ ba.
Hắn như một đồ tể khát máu, không ngừng tàn sát địch quân Hung Nô, số địch quân ngã xuống dưới đao hắn, đã lên đến hàng trăm.
“Chết!”
Một đạo đao phong lẫm liệt đánh tới.
Thịnh Hoài An vung đao đỡ, chặn được một đao sát phạt vô song này.
Định nhãn nhìn, một đại hán Hung Nô tràn đầy sát ý, khí huyết sôi trào, hiển nhiên là một Hung Nô võ sư.
Thấy Thịnh Hoài An tàn sát quá mức, cường giả Hung Nô không thể ngồi yên, Bách Đồ từ bỏ đối chiến với cao thủ của quân thủ thành, tìm tới Thịnh Hoài An.
“Võ sư!”
Thịnh Hoài An không hề sợ hãi, ngược lại máu huyết trong cơ thể càng thêm sôi trào.
“Giết!”
Thịnh Hoài An vung đao tiến lên, chủ động phát động tấn công, trên đao ánh lên sát khí màu đỏ.
“Huyết Sát Đao Pháp, Vũ Dạ Đới Đao!”
“Huyết Sát Đao Pháp, Liêu Đao Trảm Tước!”
“Huyết Sát Đao Pháp, Dạ Chiến Bát Phương!”
Đao ảnh dày đặc nhanh như mưa, không ngừng chém về phía Bách Đồ.
Bách Đồ là võ sư hậu kỳ cảnh giới, khí huyết bàng bạc, chiến lực kinh người, là thiên phu trưởng trong quân Hung Nô.
Nhưng lúc này đối mặt với Thịnh Hoài An, hắn vô cùng kinh ngạc, Ngụy nhân này thoạt nhìn bất quá chỉ là Võ giả đại viên mãn, thực lực lại không hề kém hắn.
Còn có đao pháp này, lăng lệ, sát phạt khí rất nặng, khiến hắn đối mặt, cũng cảm thấy kinh hãi.
Thiếu niên này, đã bắt đầu bộc lộ tài năng!
“Giết!”
Bách Đồ phát lực, khí huyết bàng bạc, cả người như bao phủ bởi một tầng cương khí màu đỏ.
Thịnh Hoài An lập tức cảm nhận được lực lượng đối phương trở nên mạnh hơn rất nhiều, khí huyết nóng rực bàng bạc, khiến hắn cảm thấy vài phần áp bách.
Thịnh Hoài An cũng vận chuyển chân nguyên trong cơ thể tới cực hạn, cả người như một đầu mãnh thú giết chóc, điên cuồng chém giết với Bách Đồ.
“Mạnh quá!”
“Người này là Thiên phu trưởng của doanh nào vậy?”
“Không biết, hai Binh úy của doanh chúng ta không phải hắn.”
“Trẻ tuổi như vậy, chỉ với tu vi Võ giả đã có thể giao chiến với cường giả Võ sư hậu kỳ Hung Nô, đáng sợ thật!”
Xung quanh, đám quân thủ thành An Ninh Quan nhìn thấy Thịnh Hoài An dũng mãnh như vậy đều vô cùng kinh ngạc.
“Ta biết, hắn chính là người trong lời đồn đã dẫn đội đầu tiên tập kích doanh trại, xông vào doanh trại địch, đại náo doanh trại địch, sau đó dẫn đội tung hoành chém giết trên thảo nguyên, mang về hơn một ngàn thớt chiến mã, Thịnh Hoài An.” Một binh sĩ nhận ra Thịnh Hoài An.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.