Thanh niên trai tráng trong bộ lạc này, thiếu niên cao hơn bánh xe, đều bị giết sạch.
Đây là đang cắt đứt gốc rễ của Hung Nô bọn họ!
“Địch nhân có bao nhiêu người?” Thác La Âu nhìn một lão giả trong Ô Mộc bộ lạc hỏi.
“Đại nhân, địch nhân có hơn sáu mươi người.” Lão giả kia nước mắt lưng tròng.
Tôn nhi của hắn, đã chết trận, hắn không dám đứng ra phản kháng, báo thù cho tôn nhi, hèn nhát sống sót.
“Hơn sáu mươi người, lại dám ngang ngược như vậy, quả thực không để dũng sĩ Hung Nô vĩ đại của chúng ta vào mắt, ta Thác La Âu thề, nhất định phải băm vằm bọn họ.” Thác La Âu phẫn nộ nói.
“Địch nhân đi hướng nào?” Thác La Âu hỏi.
“Hướng kia!” Lão giả chỉ về hướng Thịnh Hoài An bọn họ rời đi.
Lúc này hắn vô cùng mong đợi, đội kỵ binh này, đuổi kịp Thịnh Hoài An bọn họ, giết sạch Thịnh Hoài An và những người khác, báo thù cho tôn nhi của hắn, báo thù cho bộ lạc của bọn họ.
“Theo ta đi, truy kích địch nhân, giá!” Thác La Âu dẫn dắt kỵ binh, đuổi theo hướng Thịnh Hoài An bọn họ rời đi.
……
Thịnh Hoài An và những người khác, lang thang trên thảo nguyên, nhìn thấy tiểu bộ lạc, liền xông vào giết chóc, giết chết thanh niên trai tráng, nam tử cao hơn bánh xe trong Hung Nô bộ lạc, sau đó cướp đoạt vàng bạc, vật tư và chiến mã rồi rời đi.
Trên đường đi, quét sạch sáu bảy cái tiểu bộ lạc.
Số ngựa chiến thu được đã không dưới năm trăm thớt.
Mỗi người phải dắt theo mười mấy thớt ngựa.
Chỉ riêng số chiến mã này, nếu mang về giao cho An Ninh Quan thủ quân, đã là một đại quân công.
Nếu đem bán đi, số chiến mã này cũng có thể đổi được không ít ngân lượng.
Mang theo nhiều chiến mã như vậy, tốc độ hành quân của bọn hắn chậm lại, dấu vết để lại cũng ngày càng rõ ràng.
Nhìn thu hoạch đầy ắp, đám binh sĩ vừa mừng vừa lo.
Hiện tại bọn hắn đang ở trên thảo nguyên Hung Nô, mang theo nhiều ngựa như vậy, sớm muộn gì cũng bị phát hiện.
Thịnh Hoài An cũng không ngờ tới, thu hoạch của bọn hắn lại phong phú đến vậy.
Chỉ có thể nói, mảnh đại thảo nguyên này đã thái bình quá lâu rồi.
Hung Nô hàng năm nam hạ, xâm lược biên quan Đại Ngụy, mà Đại Ngụy những năm gần đây, hiếm khi tiến công vào thảo nguyên, khiến cho người Hung Nô trên thảo nguyên quên mất nguy hiểm, quên mất rằng, quân đội Đại Ngụy cũng có thể tiến sâu vào thảo nguyên.
Chạng vạng tối, bọn hắn nghỉ qua đêm ở một mảnh sa mạc, thức ăn vẫn là thịt bò thịt dê.
Ăn tối xong, Thịnh Hoài An bố trí thám báo ra ngoài canh gác.
Hiện tại hành tung của bọn hắn rất khó che giấu, vì an toàn, cần phải phái thám báo, dò xét tình hình trong phạm vi mười dặm.
Quét sạch sáu bảy cái tiểu bộ lạc, khiến cho điểm sát lục của Thịnh Hoài An lần nữa tăng lên đến một trăm hai mươi bảy điểm.
Họ tên: Thịnh Hoài An
Chủng tộc: Nhân tộc
Cảnh giới: Võ giả hậu kỳ
Công pháp: 【《Mãng Ngưu Kình》(Tiểu thành)】(+), 【《Huyết Sát Đao Pháp》(Tiểu thành)】(+)
Lực lượng: Bốn ngàn cân
Thiên phú: Bạch Ngân Cung tiễn thủ (+)
Điểm sát lục: 127
Một trăm hai mươi bảy điểm, hiện tại đã không đủ để nâng cao tu vi.
Bây giờ ngược lại có thể tăng cấp Huyết Sát Đao Pháp, bộ đao pháp này không tệ, phảng phất như được sáng tạo ra để chuyên cho binh sĩ trong quân đội tu luyện.
Thịnh Hoài An trực tiếp cộng điểm tăng cấp Huyết Sát Đao Pháp, tiêu hao một trăm điểm sát lục, nâng Huyết Sát Đao Pháp lên tới Đại thành.
Huyết Sát Đao Pháp đề thăng tới Đại thành, thực lực của Thịnh Hoài An lại tăng tiến không ít.
Hiện tại, hắn đã có đủ tự tin để đánh bại Võ sư trung kỳ.
……
Ban ngày hôm nay, Hung Nô đại quân xuất động hai vạn binh mã công thành, thậm chí còn phái cả cường giả Võ đạo cảnh giới Tông sư tham gia.
An Ninh Quan tướng lĩnh Bình Bắc tướng quân Dương Diệp ra tay, ngăn cản cao thủ Tông sư cảnh giới trong Hung Nô đại quân.
Hai người đại chiến trên không trung suốt hai canh giờ, bất phân thắng bại, cuối cùng Hung Nô đại quân lưu lại mấy ngàn thi thể rồi rút lui.
……
“Bá Trường, Bá Trường!”
Thịnh Hoài An đang tu luyện, thôn phệ thiên địa linh khí chuyển hóa thành Võ đạo chân nguyên thì bị đánh thức.
“Chuyện gì?”
“Bá Trường, trinh sát vừa phái đi trở về bẩm báo, phía sau chúng ta khoảng mười mấy dặm có một đội kỵ binh đang tiến về phía này, thuộc hạ hoài nghi bọn chúng tới truy kích chúng ta.” Đường Vân Sơn bẩm báo.
“Hiện tại là canh giờ nào?!”
“Cuối giờ Dần.”
Thịnh Hoài An nhìn sắc trời, trời sắp sáng, cuối giờ Dần, phỏng chừng khoảng năm giờ sáng.
“Đánh thức tất cả binh sĩ dậy!” Thịnh Hoài An ra lệnh.
Đường Vân Sơn nhanh chóng đi gọi tất cả binh sĩ.
“Có chuyện gì vậy, Hoài An huynh đệ?” Vương Ngũ hỏi.
“Bá Trường, đã xảy ra chuyện gì!?” Hải Đại Hà cũng lên tiếng hỏi.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.