Chu Phàm ngồi xổm xuống, hắn đấm một quyền vào boong tàu dưới chân.
Binh!
Boong tàu bị nắm đấm đánh trúng nhưng không có bất kỳ tổn hại nào.
Boong tàu không bị tổn hại gì, điều này không làm Chu Phàm bất ngờ, dù sao boong tàu nhìn rất dày, hắn tiếp tục đấm về phía boong tàu.
Binh binh binh!
Liên tiếp không ngừng vang lên trên thuyền, boong tàu không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng đốt ngón tay của Chu Phàm bởi vì va chạm liên tục, chảy ra từng giọt máu đỏ.
Chu Phàm thấy đốt ngón tay chảy máu mới dừng lại, hắn hơi nhíu mày.
“Có cảm giác đau, nhưng cảm giác đau cũng không nhất định đại biểu hiện tại mình tồn tại bằng trạng thái thân thể, đây có thể là linh hồn mô phỏng ra cảm giác đau.”
“Muốn xác nhận, vẫn phải đợi mình tỉnh lại, xem nắm đấm có bị thương hay không mới có thể xác nhận.”
Đây là chuyện đầu tiên Chu Phàm muốn xác nhận, chuyện thứ hai là nơi này có tồn tại nguyên khí không?
Nếu không có nguyên khí, vậy hắn tu luyện thức thứ tư của Tô Tỉnh thì sẽ có biến hóa gì?
Tình huống thứ nhất là không có nguyên khí, tu luyện một lần Tô Tỉnh Tứ Thức cũng không có tác dụng gì, loại tình huống này, Chu Phàm còn có thể tiếp nhận, hắn lo lắng là tình huống thứ hai, vạn nhất ở đây không có nguyên khí, hắn có hấp thu phải nguyên tố kỳ quái nào không?
Thí dụ như sương xám tùy ý trôi nổi trong không trung, nếu hấp thu, xảy ra biến hóa không tốt gì thì hỏng bét!
Không gian sông xám là một nơi rất quỷ dị, nếu như Sương không nói dối, Hồn Ngư trong sông hắn ăn vào cũng chỉ có một nửa cơ hội sống sót.
Chu Phàm suy nghĩ tổng hợp, trước khi xác nhận những chuyện này, hắn vẫn duy trì cẩn thận, không thử tu luyện hấp thu nguyên khí ở không gian thuyền gỗ.
Nhưng không dám hấp thu nguyên khí, cũng không đại biểu không có chuyện gì có thể làm, hắn hoàn toàn có thể giống như ban ngày, chỉ đơn thuần thông qua tháo gỡ Tô Tỉnh Tứ Thức để rèn luyện nhóm cơ bắp.
Đơn thuần rèn luyện nhóm cơ bắp, nghĩ lại sẽ không có nguy hại gì, hơn nữa đây cũng là một loại thử nghiệm, xem sau khi tỉnh lại, lực lượng có tăng trưởng hay không, vì vậy Chu Phàm bắt đầu tu luyện trên thuyền gỗ.
Liên tục tu luyện, mồ hôi đầy đầu, Chu Phàm cảm thấy choáng váng truyền đến, hắn nhắm mắt lại.
Khi Chu Phàm mở mắt lần nữa, hắn đã tỉnh lại.
Chu Phàm lập tức nhìn mu bàn tay phải, để hắn thất vọng chính là, mu bàn tay phải hoàn hảo như lúc đầu, không có bất kỳ vết thương chảy máu nào.
Xem ra là trạng thái linh hồn tiến vào.” Chu Phàm nhẹ giọng nói.
Hắn đứng dậy, lại bắt đầu ước lượng lực lượng trong cơ thể có tăng lên hay không.
Hắn phát hiện lực lượng của mình có tăng lên một chút, nhưng Chu Phàm nghĩ nghĩ vẫn không dám khẳng định đây là công lao tu luyện trên thuyền gỗ.
Bởi vì ngày hôm qua trong cơ thể hắn vốn có nguyên khí chưa tiêu hóa, hiện tại đã tiêu hóa hết, lực lượng tăng lên cũng không phải là chuyện kỳ quái gì.
Chu Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra muốn xác nhận tu luyện trên thuyền gỗ có hiệu quả hay không, còn phải tiếp tục thử nghiệm, nếu Sương ở đây, hỏi Sương có thể nhận được tin tức hữu dụng gì đó, đương nhiên Sương cũng chưa chắc sẽ trả lời hắn.
Sau bữa sáng, vợ chồng Chu Nhất Mộc ra ngoài bận rộn, Chu Phàm đến tiểu viện sau nhà tiếp tục tu luyện.
Tính cả hôm nay, khoảng cách đến ngày hắn gia nhập đội tuần tra chỉ còn hai ngày, hắn nhất định phải tranh thủ thời gian khổ luyện.
Cho dù trong lòng Chu Phàm hiểu rõ, trong thời gian ngắn không thể bước vào Lực Khí trung đoạn, nhưng chỉ cần hấp thu nguyên khí, lực lượng có thể không ngừng tăng lên.
Mỗi lần lực lượng tăng một chút, tỷ lệ sống sót của hắn cũng sẽ cao hơn một chút.
Một ngày vội vàng trôi qua, Chu Phàm mới dừng tu luyện, hôm nay hấp thu nguyên khí lần thứ hai, bất quá lực lượng không có tăng trưởng khủng bố như ngày đầu tiên, lực lượng hôm nay cũng chỉ tăng khoảng một trăm cân.
Chu Phàm hơi nhướng mày, hắn biết đây là chuyện rất bình thường, lần đầu tiên hấp thu nguyên khí có thể tăng nhiều lực lượng như vậy, đó là bởi vì nguyên khí lần đầu tiên dung nhập còn kích thích tiềm lực của thân thể, lần thứ hai sẽ không nhanh như vậy.
Ở Lực Khí sơ đoạn, lực lượng sẽ tăng trưởng chậm lại mỗi ngày, chỉ có tích lũy đủ, tiến vào Lực Khí trung đoạn, lực lượng mới lại đột nhiên tăng mạnh!
Chu Phàm dừng tu luyện một ngày, trở vào nhà, không bao lâu mẫu thân Quế Phượng về trước, bà đặt cuốc và giỏ xuống, vẻ mặt bà có chút khó coi.
“Sao vậy? Mệt lắm sao?” Chu Phàm rót cho bà một cốc nước.
Chu Phàm trong lòng đã xem vợ chồng này như cha mẹ của mình mà hiếu thuận, dù sao hắn đã chiếm thân thể này, coi như đền bù tiếc nuối của tiền thân, hơn nữa vợ chồng Chu Nhất Mộc đối với hắn cũng rất tốt.
Quế Phượng đầy mặt tâm sự, nhưng bà chỉ nhận cốc nước uống một ngụm rồi lắc đầu nói: “Ta đi nấu cơm trước, đợi cha ngươi trở về, chúng ta lại nói.”
Quế Phượng nói như vậy, đại biểu thật sự có chuyện.
Bất quá Quế Phượng đã nói muốn đợi Chu Nhất Mộc trở về, Chu Phàm không hỏi nữa, mà là giúp đỡ nấu cơm.
Cho đến khi đồ ăn nấu xong, bày lên bàn ăn, mặt trời lặn, trời tối dần, Chu Nhất Mộc mới trở về, bên chân ông còn dẫn theo một con chó già.
Chó già rất gầy, gầy đến mức có thể nhìn thấy xương, lông màu vàng đất rụng rất nhiều, làm cho trên thân chó hình thành từng vòng tròn lớn trọc lóc, ngay cả một sợi lông cũng không có, đồng tử mắt nhỏ màu đen u ám không có thần.
Chu Phàm có chút kinh ngạc, hắn có chút không hiểu, tại sao Chu Nhất Mộc lại dẫn theo một con chó già như vậy về nhà?
Đến cửa nhà, Chu Nhất Mộc ngồi xổm xuống, vỗ vỗ đầu chó, chỉ vào Chu Phàm nói: “Đây là chủ nhân của ngươi.”
Chó già liếc nhìn Chu Phàm, cái tai dựng thẳng của nó khẽ động, sau đó tìm một góc trong phòng khách, ở góc phòng xoay một vòng, mới nằm sấp trên mặt đất, nhắm mắt lại.
“Cha, con chó này là…” Chu Phàm nhìn chó già nằm ở góc phòng, trong lòng đã có suy đoán.
“Đây chính là vật giữ mạng ta tìm cho ngươi.” Chu Nhất Mộc có chút mệt mỏi ngồi xuống, vì chuyện này ông đã bôn ba mấy ngày, hôm nay cuối cùng cũng coi như giải quyết xong.
Vốn đầy mặt sầu lo, trên mặt Quế Phượng nở một nụ cười, bà cười nói: “Hiện tại tốt rồi, A Phàm, cha ngươi tìm được cho ngươi là vật giữ mạng tốt nhất, ta vốn còn lo lắng lão Vương Đầu không chịu bán cho chúng ta.”
“Ta tìm cha của Hầu Gầy là Trương Mộc Thợ mộc ra mặt giúp đỡ, lão Vương Đầu mới đồng ý lấy giá hai huyền tệ bán cho chúng ta, chúng ta coi như thiếu Trương gia một nhân tình không nhỏ.” Chu Nhất Mộc đơn giản nói, trên mặt ông cũng thả lỏng hơn nhiều, bởi vì đây là vật giữ mạng tốt nhất ông có thể tìm được.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.