Khi chưa xác nhận được giữa phụ mẫu và Trương Hạc có quan hệ gì, tuyệt đối không thể tùy tiện chất vấn chuyện bị thương, chỉ có thể từ từ dò hỏi, điều tra rõ ràng chuyện gì đã xảy ra.
Chu Phàm lạnh lùng suy nghĩ, bữa cơm tối rất nhanh đã kết thúc.
Sau bữa tối, Chu Phàm giống như thường ngày, cầm đèn lồng giấy dán phù tiểu đăng, cáo biệt phụ mẫu, đi đến nhà Lỗ Khôi học vũ kỹ.
Nhìn Chu Phàm cầm đèn lồng càng đi càng xa, biến mất trong bóng đêm, vẻ âu sầu trên mặt Quế Phượng đứng trước cửa không thể giấu được, bà nói với Chu Nhất Mộc: “Vết thương của A Phàm có tái phát không?”
“Hẳn là không.” Chu Nhất Mộc lắc đầu nói, “Bà xem vết thương đã đóng vảy, A Phàm đã không sao rồi, Trương đại phu nói như vậy, chỉ là để phòng ngừa thôi.”
“Vì sao hài tử này của ta lại khổ mệnh như thế, vết thương lành không dễ, thọ mệnh của người túc phát lại thấp như vậy…” Vừa nói, hốc mắt của Quế Phượng lại đỏ lên.
Chu Nhất Mộc trầm mặc không đáp.
“Nhất Mộc, chúng ta có nên nói hai chuyện đó cho A Phàm không? Ý ta là vết thương của A Phàm và…” Quế Phượng suy nghĩ rồi lại hỏi.
Sắc mặt Chu Nhất Mộc hơi thay đổi, hắn nhìn thê tử nghiêm giọng nói: “Hai chuyện này một chữ cũng không được nói, không nói chuyện khác, chỉ nói chuyện bị thương, bà cảm thấy nói ra có lợi ích gì? Vạn nhất A Phàm giống như Trương đại phu nói…”
Nghĩ đến hậu quả khó có thể tiếp nhận kia, toàn thân Quế Phượng run lên nói: “Ta sẽ không nói, ta chỉ cảm thấy giấu diếm A Phàm, trong lòng rất không dễ chịu.”
“Không dễ chịu cũng không được nói, cho dù A Phàm có hoài nghi cũng không thể nói.” Giọng nói của Chu Nhất Mộc trầm xuống, “Thọ mệnh của A Phàm là mười chín, rất lớn khả năng là không còn mấy năm để sống, vậy thì để cho hắn sống vui vẻ một chút.”
…
…
Chu Phàm đến nhà Lỗ Khôi, bắt đầu học tập với Lỗ Khôi.
“A Phàm, hôm nay có tiến bộ không?” Lỗ Khôi cầm chén trà uống một ngụm nước chậm rãi hỏi.
Chu Phàm lắc đầu, giống như đã nghĩ kỹ từ trước, giấu diếm sự thật là mình đã bước vào Lực Khí sơ đoạn.
“Không có tiến bộ cũng không phải là chuyện kỳ quái, chỉ cần cần học cần luyện, ta tin tưởng ngươi sẽ có một ngày bước qua ngưỡng cửa đó.” Lỗ Khôi đặt chén trà xuống khích lệ nói, “Vậy tối nay ngươi ở chỗ của ta luyện tập Tô Tỉnh tứ thức hay là tiếp tục học bốn thức cuối cùng của Hổ Hình thập nhị thức?”
“Ta muốn học thuộc bốn thức cuối cùng trước, về phần luyện tập, ban ngày ta có thể tự mình luyện tập.” Chu Phàm đáp.
Lỗ Khôi không phản đối, mà đưa bản sao chép Hổ Hình thập nhị thức cho Chu Phàm, “Có chỗ nào không hiểu có thể hỏi ta, ta sẽ tận lực trả lời ngươi.”
Chu Phàm cẩn thận lật xem nội dung của bốn thức cuối cùng của Hổ Hình thập nhị thức, có chỗ không hiểu thì mở miệng hỏi Lỗ Khôi, những vấn đề này Lỗ Khôi phần lớn có thể trả lời, những vấn đề không trả lời được, cũng đưa ra một phần ý kiến của mình để Chu Phàm tham khảo.
Sau khi làm rõ toàn bộ, Chu Phàm bắt đầu yên lặng ghi nhớ, Lỗ Khôi không quấy rầy Chu Phàm, mà đứng dậy, trở về phòng nói chuyện với thê tử và hài tử của mình.
Một giờ sau, Chu Phàm đã khắc ghi bốn thức cuối cùng vào trong đầu, Lỗ Khôi cũng từ trong phòng trở lại sảnh chính.
“Cảm ơn Lỗ đại ca.” Chu Phàm trả lại Hổ Hình thập nhị thức cho Lỗ Khôi.
“Không cần khách khí, bất quá A Phàm ngươi học thật sự nhanh, so với ta dự liệu còn ngắn hơn, đã học xong Hổ Hình thập nhị thức.” Lỗ Khôi tán thán nói, bất quá trong lòng hắn lại thở dài, đáng tiếc người thông minh như vậy nhưng lại không có thiên phú, chỉ sợ là khó có thể bước qua ngưỡng cửa Võ Đạo.”Lỗ đại ca, ta đã học được Hổ Hình thập nhị thức, vậy bắt đầu từ tối mai ta sẽ không cố định tới nữa, nếu có chỗ nào không hiểu ta sẽ lại tới thỉnh giáo.” Chu Phàm suy nghĩ rồi lại nói.
Lúc trước ước định là Lỗ Khôi dạy hắn vũ nghệ của tuần tra đội, cũng chính là Hổ Hình thập nhị thức, hiện tại đã học xong, lại tới nữa thì chỉ là lãng phí thời gian mà thôi.
Lỗ Khôi sửng sốt một chút rồi cười nói: “Cũng được, thật ra ta cũng không có gì có thể dạy ngươi nữa, vậy ngươi nhớ nói với Chu đại ca một tiếng.”
Chu Phàm gật đầu đáp ứng, hắn nói: “Tối nay thời gian còn sớm, cho nên ta còn có một số vấn đề muốn thỉnh giáo Lỗ đại ca.”
“Ồ, là chuyện gì?” Lỗ Khôi tỏ vẻ hứng thú nói.
Chu Phàm nói: “Không biết Lỗ đại ca có thể nói cho ta biết chuyện của tuần tra đội hiện tại không, ta chỉ là số lượng nhân viên của tuần tra đội, công việc bình thường phải làm…”
Lỗ Khôi không ngờ Chu Phàm lại có hứng thú với chuyện này, hắn xoa cằm nói: “Cái này khi ngươi nhập đội sẽ biết, bất quá nếu ngươi muốn biết, vậy ta sẽ nói đơn giản cho ngươi.”
Lỗ Khôi bắt đầu nói tỉ mỉ, Chu Phàm chăm chú lắng nghe.
“Tình huống đại khái là như vậy, ngươi có nghi vấn gì thì cứ hỏi.” Sau khi Lỗ Khôi giới thiệu xong, cầm chén trà uống một ngụm nước nói.
“Lỗ đại ca từng nói, chỉ cần bước qua ngưỡng cửa Võ Đạo thì là đội phó, đội trưởng và đội phó đều có đãi ngộ hậu hĩnh, vậy bình thường các ngươi phải gánh vác trách nhiệm gì?” Chu Phàm hỏi ra vấn đề mà mình quan tâm.
Sở dĩ Chu Phàm dò hỏi chuyện của tuần tra đội, chính là vì muốn hỏi chuyện này, dù sao hắn đã là Lực Khí sơ đoạn, một khi bại lộ thực lực, thì hắn là cấp bậc đội phó, hắn cần phải hiểu rõ một chút.
Bất kể là thời đại nào, đãi ngộ và nghĩa vụ đều tương ứng với nhau, nhất là tuần tra đội gánh vác trách nhiệm phòng vệ, càng nên như vậy.
Lỗ Khôi hơi trầm mặc, mới chậm rãi nói: “Nếu gặp phải quái dị tập kích, ta và hai đội phó phải gánh vác phần lớn nguy hiểm, đây chính là trách nhiệm của chúng ta.”
Chu Phàm nhíu mày nói: “Lỗ đại ca, không phải là nghi ngờ nhân phẩm của ngươi, vạn nhất có đội trưởng thoái thác thì sẽ như thế nào?”
Đối với vấn đề này, Lỗ Khôi cười hắc hắc một tiếng nói: “A Phàm, không chỉ trong thôn thực hành luật liên đới, tuần tra đội cũng như vậy, đội trưởng thoái thác sẽ bị xử tử, người nhà của hắn cũng sẽ bị đuổi ra khỏi thôn, đuổi ra khỏi thôn cũng tương đương với tử vong, còn có nếu đội trưởng không lui mà toàn đội đều lui, khiến cho đội trưởng trận vong, thì sẽ giết toàn bộ đội viên.”
Sắc mặt Chu Phàm trở nên nghiêm túc, điều lệ này hoàn toàn trói buộc cả tuần tra đội lại, khi chiến đấu, chỉ sợ là không ai có thể thoái thác.
“Ai sẽ chấp hành?” Giọng nói của Chu Phàm có chút trầm thấp hỏi.
“Đương nhiên là thôn trang chấp hành, trong thôn có thôn chính và hai vị phù sư đại nhân, chấp hành hoàn toàn không có vấn đề.” Lỗ Khôi nhàn nhạt nói.
Chu Phàm đã hiểu, mặc dù tuần tra đội mạnh, nhưng thôn trang hoàn toàn có thực lực khống chế được tuần tra đội, không sợ tuần tra đội xuất hiện vấn đề mất khống chế.
“Thôn chính và phù sư đại nhân rất mạnh sao?” Chu Phàm dò hỏi.
Lỗ Khôi ha ha cười mấy tiếng, nói: “A Phàm, ba người bọn họ đương nhiên mạnh, ít nhất ta không bằng bọn họ, cụ thể sau này ngươi sẽ biết.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.