La Liệt Điền giận dữ mắng chửi, nhưng không ai tức giận, nhiều người nghe thấy lời hắn trên mặt lộ vẻ lo âu, lo lắng cho tương lai của Tam Khâu thôn.
“Đi thôi, cách này không được thì đừng ở đây lãng phí thời gian.” Một người đứng sau La Liệt Điền lạnh lùng nói: “Hai vị lão đại nhân cũng chỉ cho ngươi ba canh giờ, nếu kéo dài, đợi nó thành huyết oán, muốn liều mạng cũng không kịp.”
La Liệt Điền đứng dậy, trước tiên xin lỗi những người tình nguyện hiến tế ở đằng kia, bảo họ tự về, còn cho một ít tiền mấy vị thôn lão đầu tiên đứng ra.
La Liệt Điền lại lớn tiếng nói với những người chờ tin tức xung quanh tròn đàn: “Đã không đủ số người hiến tế, thôn cũng không ép các ngươi đi hiến tế, chuyện này chúng ta về nghĩ cách, trong thời kỳ đặc biệt này, các ngươi về nhà chờ, đừng chạy loạn, nhất là đừng đến chu vi thôn, nếu xảy ra chuyện chỉ có thể tự gánh…”
.nơg niềĐ “Liều ngẩn aL ệtLi nNơgư tử mg”ạ…n acủ
cũng vậy, nương, àbn coh aL vào thể uiếh tử ndgù cầu thuận, vội kgôhn nih hegn ùd mặt aih .”iđ aty knghô nó:i vậy, iĐền ờưing gànv để ìmhn đừng iác nói tát như ưigờn tLệi “Loã
câu, ndâ để đám ý Tứru nhôt iỏh ờri khỏi Tâhm dặn .đàn iệLt La rtòn với vià cùng ốmnu knôhg tmăh, iĐnề mâhT dò
óc ở mlà ếitg gnôhk về, ệLti ếibt tử ta ẫdn ax óhk một c,ếth rmtầ không bao qáiu tểh vậy.” và như gơni,ư óc oteh mà cờh đyâ ycạh ốrn,t ành là at ạhcy nhất ưcợđ i:ón chạy ngươi at ãlo nưgơn chúng hìt rtở ặcm ểth La nhưng hià bấy niềĐ ị,d đngừ ,ax lát “Vnạ hcỉ
hNi a.ữn tử ádm nói gônhk
nọggi có hCỉ dị nói: với tầmr ?soa aL òcn iáuq mạng ểht ủđ làm .i”ka Liệt người, uềil niĐề “hgKnô
họ ộtm bại, thôn cyunệh ầcn ờ:li ềĐni ấtht ùd ưhn ểđ ,ấxu ,yàn người gì.” nguyện v,ậy ihềun ig,ờưn ảhip chính, đừng gniườ àlm ta nọb hềniu ý cho ãol nghe htể nói ơinưg ếtuih lmà iờưc àl ta là đưa riồ iuếth nyà gương, ngươn còn ,iđ at kgônh óc at yâđ để ẽs ắgtn aL sao ổhk cũng “Vừa ión họ nhìt .”đi ọnb Liệt nghkô ,nưNg“ơ ,giưnờ uhcyện óin cũng
?”aưch đã ba tử ệiLt“ nơNưg iơưm Điền, pgá nưgiờ của aih ủđ i:nó pấg hắn
tuổi hiếu nắm không hià ôgknh gđnà tệLi aL có thunậ là nháđ nôkgh ìg, y,vậ nngơư nương nhân ì,g làm dụng Lão tya ũgnc ngòl dù phải ônghk ,nàhog đi, n,ày nềiĐ soa đ”i. ìnhm tác đưa chuyện at “Nió nngơư muốn nghĩ nguyện tự óni: ốgns ưgnơi đã
hớn cầm đầu ớưbc Đniề Liệt hhnan ,ậyd nđứg rồi.” ruì La ra ikhỏ nhà. ,Ng“nơư ta tgậ
Trứu Điền. aL úch Ltiệ lẽo, Ánh mâhT âhmT mcăh nhìn mắt ạhln
caủ anữ liạ đi hnân ìhmn, uệnhcy ămch này ộ,iđ tra tộm biết, Liệt La để àit ngươi ựd nói: để gia đâu tuần cós Đnềi nương chút nió ìnhn ãol ửt m,iểh do nhđì”. iảph ngyu có t“áL nhà nữa, ongrt nkôgh ậvt at chút
gọnig dậy, Liệt lão gứnđ nvgà viộ nừgđ phụ đỡ ềĐin :óni cứ n.gồ”i nhẹ La iđ uqa ,“Ngơưn hâ,nn
utần Thâm đi,ộ nừgd óc ứruT cnò chỉ tra nói: ngươi.” bước “Không Thmâ
cúhgn ạych nũgc ab Liệt ềinĐ dựa nuềhi .ờgi” để mươi ớim cái nagy Liệt yậv hắn ,ingờư vào gì nkhgô ủđ đi ểđ agni àl yha acủ thôn ókch đ,i kéo đi nó:i ửt “ngorT ềĐn,i ,nhỏ ờnigư at inh nhà ônhkg ybâ ươgin như đi nơgưN oàv nữ aL aih và,o liều mạng?
gì phải. nôhgk nâhn itếb ,ầđu ión Nữ iơh icú cho
Điền rồi, “Ngươi mình phải nhà cỉh đi àml trong mộiu nam òcn muội, biết àv mẫu, nương ì?g quát: obả chưa?” đ,hin tốt là aT gnưiơ aL vệ đại đi tệiL
bình là mạng, giươn “hgNnư đi gsốn iuềl óc na quái không đừng thì hãi.” dị ámd có dũng nghĩa tìm ík,h sợ không
La iĐền nó.i “Không cắl Liệt ầđu ”.đủ
đuầ đi, quả”. hmTâ hảip vẫn ánhg iđ nói: huậ chịu ghnưn tự cũng ạyhc uốnm gơN“iư mặt, Tmâh ,đcợư ắlc Trứu nlhạ
ó:ni thất at Trứu ibạ, iđ tròn iộđ iềlu atr mTâh đàn, ỉhc ia kéo iệtL khỏi La tuần ruTứ“ gignọ nhôgk đi ạil thấy có .nmg”ạ ,rưtngở theo, đội cnò hâTm phất Điền Rời
“Nương, ngào đtặ Lệit nghẹn đi ản,sh at ba ó:ni urì iđ, dập quỳ đại áic, hnnâ aL đuầ trước ớit obả nr.gọt” người n,gốux loã ềĐni
dậy iHà“ tử.” gọi. hânn Lão ứgđn htử
ach och ngươi, nói ilều ướt, eghn an, iđ àml thổ lộ đi, gạmn, ửt nnê ônn,g thư Đi“ thổ hài bà Đin.”ề iu,ềl thôn ụcđ cười iệlt ầuh măn gphno cnũg quan phải ệilt ệiLt đó đời i:nó êtn ngốs bnìh ơih ọgrnt hểiu là yệunhc ưgiờn hoc làm huầ, ầung hac sinh mgạn igươn Lão êtn rontg mtắ đi ignơư điô ý hognp đềin ngươi ión àl tử, nhưng đặt hài gnùd lệit thnấ tđặ ộtm ra
oghản sợ ơnnưg ữn nhắ kinh rTên tử ra đnhị ưngơn ôhtn của ắhn ni:ó acủ ẻv ihn àlm tử hãi, àv ”ao?s ậ“yV ộl mặt
Ta“ thể agi ccá ihk àm vì làm óc .n”giươ nmốu liều lĩnh cũng ôhtn c,ướb tại đi hnkôg cũng uốmn đi, ,ạmng liù ôiun ộlc có chnh,í không bgổn àl nhkgô niệh không at ưnhng ảphi ôiđ ,ìhđn hknôg đ,i hntô htể vì àm ảpih àl không
nhà .nỏh nhìn đi ra ắnH gina nương ộmt tử cái,
Nữ mặt gntrắ nhân bệch uhp aủc nìm.h trượng ìnnh
óc chỉ ềihn nguầ ,nườig bao thiếu gniồ nhân cụđ aL gnnươ Lão ilạ Liệt ểđ một nói: thì inềĐ iôđ tuiếh .i”đ hểt ìhnn xuống, uh,iên n“òC ắtm ừt dnùg unế
Nàng iuqá navg mắt ihếkn ịchu uiềl hếct. tiệL nĐiề khác ngàn ổc ớvi đương ểhiu vệ ihnnê chẳng mnạg ịd gnũc àon ogtrn n,êl iđ munố La
ổkh Liệt ”t.a La “Không Điền do nói: ờưci
nốb gờưni hnnì ưnỡggn ở as?o hắ:n quái dị tử muốn aT đi gđna acử ,aC“h người.” ớiv mười ổitu Nhi giết đứgn
run ửt ngigọ iL“tệ ,nlê ngươi yvậ, tệiL urn là nói: i.đ” gừnđ aL hãi sợ nghe iềnĐ ềinĐ, của hay Nưgnơ
ãol ngồi iutổ uyd trong umẫ hắn. bảy btấ nhất là mươi nộgđ Người ủca sảnh
hiểu ,nỏh ônkgh “nừgĐ nlớ về at theo Litệ i,tnếg đua ,âmt khổ iđ yên ầlm, tẻr ểth i.nó óin óc một ,hcyạ phải mặt già muốn La ta hưgnn không iềĐn ta”. àym nếu
inh tnôh cả ba ra iah ,nhắ uhn,qa nơnưg ửt ềđu acủ gì, ốbn tứh nih tử oàv nữ Điền byả tổ.iu óc ảc htứ nữ ưiờm vaừ Hiện ửc,a biết tu,ổi hucnệy iLtệ đã tuổi, iờmư vây tại ihn La đã ành ảyx
ựd óghnc nh.à tmộ về idà về ngơ quả Đnềi ngứđ riờ thúc trở ngẩn iLtệ ộtm nhêin đi không hahnn uứrT đ,i La hTâm inó hàn thở Tâmh ếgnt,i c,lú xogn nhmì, do
ãđ Điền rỉ vốn phụ ảc tiLệ là không sẽ ắhn lấy ra hnà uìr gnằr coh gnùd đời yđầ đến. góc ycâ ắ,ts hìmn ru,ì tưởng thân liạ để hắn, La một ừt
ohC hcạy ycạh Liệt tưởng ra thể Điền đi, aL làm sao gốns nhà oas hkôgn .tós tượng ờgưni làm àniog dù
ácc uqái giưnơ ẽs nguy diệt ấtr không ,ika ”h…iểm uitê ịd gncũ uNế“
ềv b,itế “Ta giật là hắcn tặm túh.c” ta tầun h,íhcn tộm ưđơgn phải nói: ta òd ớtcưr tộm nhtô aD niênh ngoại áci chống ạil chcắ ộđi ảphi địc,h nặd La art nĐiề nhưng etoh khi tếch, Liệt nhà
bị ar giận sợ ạych loạn yhcạ âv,y ngoài, La bao Huống ”chết. thôn ệtLi đâu? inó: đi chi hỉc thế, niĐề nbê dị tiạ inàog quái ingào àno ákhc chgnẳ tcứ iHện“ bên
óc ệnbh ãlo nưghn sgốn cả tốt, id,à số đến cẳng ãđ không uđa .đó trấ nkghô có óc nkôhg gĩahn ờiđ ườgni ít iđ ânhn àyng kai cânh lại, không ệihn ấrt ăNm ọht lẽ iạt
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.