Giang Thành nghe hiểu ý tứ của Tống Tuấn Sinh
– Ta đã hiểu, ý của ngươi là, để bọn hắn phạm tội không tầm thường là được rồi?
Tống Tuấn Sinh lộ vẻ phát mộng
– Không phải, ý của ta là ngươi đừng xúc động, thế lực của Diệu Đan Phường không nhỏ, coi như bọn hắn thật sử dùng phù của ngươi, ngươi cũng đừng cứng rắn với bọn hắn
hạcN inhL ayt cthặ nắm ngcọ iNh
hctạ,h ihN nhnì mtộ ortng cthú độgn lòng Linh có dao linh Nhạc thấy
vào Nhi, dưới iaGgn Ncạh Thẩm igờ ủac aHi Thẩm hpủ ở đi cùng hLni nhhàT gnờưđ uas, ớvi ẫdn ộgnM sự ,mạH
đồng, dễ vẽ chuyện làm Chỉ ụl,c ấrt itớ acủ ảc dùng. bối, ánhi a.t cmấ phù ácc một ơn sẽ ngươi ếNu là bị iệtb ềTin dàgn nôhgk cnhắ inhá ú,cth ánb ợhp yảx ỉch đạo ùph at ụlc muốn pùh dễ at ar ar hợp nhái àm hiná ccá ưingơ ođạ gnđồ nói, ođạ oạđ – nưh rất nhở ặcđ
ión Hạm ộgnM ẩmTh
ghônk áihn bọn ạđo phù g?ì gchnẳ clụ ổh Đmá lẽ xuấ h,ắn ếtib là
chó còn tức đó ,ờignư hưCa ngkhô cihuề i:ón piềhn giận ?sao sức. như Làm khi axo hgknô àm nưh cơm chút ópb ăn vậy ncắ là dùng tậht ắnc ờưnig nhnữg Ngươi cưng nggối mhtê
tuấn là phù Giang hnêin chịl – tú sư sự quả
iĐố không ờicư Kâuh Tiểu ànhTh như hgp,nú ặtm nGgia ni:ó giống thản lại ơngVư nìbh ngeh trào iớv uh,iể
bnọ kônhg pháp viớ nh,ắ nhiên ọnb cgứn vội íhnch ũcgn hmpạ Ta hắn, hnôkg hgknô nắr – ta. sẽ ngơưđ phải aT là
Tự hàng lục là đã với náb 6 cùgn vào ũncg Đan, yấl nt,ềi Các ọrtgn nổ Thành íKh iđ nhất, nbá tmấ nđịh Hếuty hpù irệtu được angGi nàng uyế đơn Bảo không về Thgnô đặt ậLtu coi có ơnđ khó ủch hnư Kỷ sua dựa ặđt yếu rất nàhg hPù
cợđư itạ tmộ 6 gì áci hiện u,rtiệ không ktế ảqu đnế có ầcm lẽ ơih là không cmứ ít tệ. gũcn híC có khnôg
giống anqu Tànhh nlớ aos vẻ ệuiD tỏ đã óc Đan ặgp giaGn vậy định ta tahu tệtih cảm sẽ như giác, àml liệu gọtr,n ờnhPưg không
hội! iệnk káhhc nếđ gcùn áonđ Tự ớiv ta óc ểĐ ơc utytệ tLuậ P?hù ậVt ?at có vô nơưgi àl úncgh ảphi theo Tự thấy n,dụg gnờCư aGgin liền cngứh niơgư ta óiN cho hcỉ â,m nhắtg cnầ e,xm hTh,nà là uas hP,ù lời thể không ẽs auqn áos amgn cúht hôngk cầm at Lưu ytấh minh Cảm Phù Âm ưignơ – Kỷ giữa ưingơ inó ngô?kh ớit ,tbếi một yah óđ ệh hcTự yđâ ghi đúng cho
ếkt gốnT Ggnai úhtc aừv mHạ nMộg cho với ,hinS iọg nTuấ Thành ênli ẩThm liền cạl
nhổ tới ặoch phná ctứ hưgờtn ođạ ìhnb gờiưn tphậ n,ểh bị là cửa coặh htu đmà phù là àl hnái l,ục hặco cứ, chứng
Khâu gnươV ườic hắc hắc :nió iuểT
i,hồ dĩ tmộ ểiTu ỉhc Vương gtinế âuhK liến àl páđ bất ưiờc Thành ắonthg nió ạli ộtm Giang cđắ
rẻt nợưgc bệti nhắc người gnhữn không ụlc ilạ nhà tranh naigG hThnà hắn, ặđ‘c của n‘hở thủ là uynềq tên lợi ảoh phù iổtu mât mà là này, không ếđn
iữg Ggain uđầ à,Thnh iểub gã chó rứt uểiT vọng agnGi thất hoc sư của ia,k như úlc liạ gnưhn giuậ nơVgư hâuK trạng ùhp hĩnt bình tựch của ựat được ĩtnh làm cùng nìhb nhìn ữn Th,àhn táhi lộ unốm ghnkô ảuq
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetGiang kỳ Thhàn :óni quái
dáng có Đúng ra vẽ dễ clụ ah ai,tr ngũc ha rtấ phù aH ẹpđ ỉhc rất thích. rất kgnhô ưa .ngdụ – vcó Ta tốt ửs v,ậy
lấy ềitn – ờnưPhg êinL iươ,gn ângn hyuncệ ớiv ẩp,mh ạĐi óc .ãmn nya ộb nhiệ tểh Đan mặ.t iạt at nhờ ềlin còn cghnú tự nêl niagG ta bất lihn tmộ hâtn gệunyn a,cử hưn ngươi ờir ábn nếđ óđ 6 Hôm Diệu triệu ý vẫn iơgưn uến Hmạ ,pùh nói cho Tnhhà, chhạt ạh đi 4 niươg cgũn àngn rớctư ,ruitệ ạHm
tộm ọch:c ctứ châm câu Kâhu lập uiểT nói ơưngV
ábn Gngai nàhTh? muốn Ngươi – sao? pùh
ưnhgpờ hp,ủ Vương hKuâ Thmẩ Tmhẩ chờ Giang lúc bên Thành trong sớm ,hMịc chủ đã phù lcụ Tiểu nyà manh ưlu
kghôn ôhm hnhna Diệu iớt lại là ếđn tuh aty á,ct ,pủh hắn hmẩT ucnệyh yna hợp hảpi nói Đan Phường chóng àm nếđ khuyên
hTnàh ủca Thẩm nkôhg cũng aGnig lhin thạch hịcM hnìn nình
ộl Thẩm hịcM tán tgnởhư :nói ụn cười, ar
A hTmẩ – hcọ tỷ ?ôl
?gì ứt ý óC –
...
nạho Mịch đùa: Thẩm eoht ngồi nvgữ íhk gnữ ờiưc ,àngv agnm chế
ràng không gì aGgni Mịch õr có nói hiểu ấtr mTẩh nừgTr
ginGa – ãđ Thành Cha, ớti
negh Tấnu ogtnr gnaGi gốnT tự Thnhà lén ihSn nhủ ,ión lnòg lút
quá ảuq iuDệ người ờgưPnh nĐa đáng! tựch nờgưi hhink àl
ngươi, gpúi thể có nô,Kgh hnẹ ròt at muốn yunệch – tânh iơgnư ng?khô phụ ivớ gpặ ta
ềnit – bối aĐ chíhk ạt lệ
trước cnò óc, ấyL t!mặ hhTnà ở hknôg àm hútc lục naGig thì thôi phúng hnàhT hối hùp đi, rtoà cũng thế chí ảc aủc ộtm uđề gnay gianG tộrm ậhn cgnũ thậm
gã hoc nGiga hThnà ịb àlm ậngi ứct
thị đây thìn tmộ Kinh mtộ ít ngành Luật ậVt ựT – úcth Tự ùhP. ngưCờ tiền Vật hắn trên ùP,h nềhg cNgọ sự đồng ằbng bối, gần hựcT hữu, hiện Thực một ta, rntog inó dạgn ở ẩmTh Tự phù rưgnờt ồh bọn ta Phù ta lục óc Kỷ ủac aT hỏi ivớ ấxut ớiv umnố ơc gờCưn loại
Mhịc ,ởh ờil íahp việc không sợ ềv lộ Vương sơ hắn nhìn hẩTm tệni ra àyn rtả K,huâ uTểi
Mịch lnih Thhàn ầyđ cực iệhn aty ống tmặ ứcah đậm gnnồ thạch lcự lên, Thẩm sáu uxtấ phẩm Giang rớcưt ốkhi vgun oá lnhi
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.