“Được rồi, ngươi hãy cẩn thận.”
“Ừm.”
Giang Thạch đáp, nhắm mắt dưỡng thần.
Một khoảng thời gian trôi qua.
“ãĐ ần“.l nió tmộ
mnă Tộc cũgn êDim xưa! iêut ồĐgn mưu kẻ htời những là chủ Ma tiệd
quá ốib khen.” “Tiền
nòc tếh osa“? ccá nêli ơgnưi mnhi clự với khác á“Cc
nữ óđ ,ắts ữna àob ba trang, rớưTc rõ tcó là là xinh kmếi ,nauh đi uas ầrTn cnò chiều giả giườn oca người nhân, li,ạ ngờưi tya uổit gườni ,cbạ mạo òcn ặmc lão ndgu cầm hákc oá ồri pđẹ, lớn, ộmt một hgnôk ặcm Lâm hpía một áxm, rất .ctá viớ cung có trở oac
ganiG hpcắ Thạch tay.
vô đã mnă ộ,B ểitu nay.” nôg, ịNh khiến únghc gnnưgỡ ghknô hữu ớmi cướb trẻ còn ìnnh chtự Hoa ilạ, hnịn cung ai khôi liạ uiổt hxni ậbt ngờ đẹp ta ảGi Thh,cạ ưđợc tiảr mặc àvo mộ. ta ôhm nigGa ga,rnt nhàht tựu sự Đệ :nió dgnu uaq hngkô điô cờư,i úgcnh được hká K“ôghn Ngược tmắ pđ,ẹ emx Ginga cLạ Nhĩg mà số ưnh moạ Tôn
Ngô i.ón gưrtởn ãol
“ượcĐ thôi.”
ngiGa nói: đi Đgnộ Thạch Thnêi uđầ, Ma nliề giờ “Bây “as?o gtậ
tương ạt t“ợr. tnềi bối ãđ Đa“
Nôg nởgtrư ,lệ ttuệy nói: mỉm có Đệ trong ahò ia ngrởưt ịV đều ớt,i là ác olã đối nhanh oac trưởng ợhgtưn ịv ý.” thái ngoại àyn iKpế Nhị âLm ô,nM ngkhô níth Tnầr c,iờư nhgôk cách thủ loã ớbcư uđề nyà chóng là là lão, ãnh, Ngô “aB .ộB êhnTi
Hoa cười. ônT ảiG ỉmm Lạc
Giang Hiện ccắh gđồn iươgn Lcạ Tạ,hhc mărt bỏ ãol nhiên giải đã nói: ìnhn ảhip gncù thmê trưởng nữa.” tại vià chúng yagn chờ ngươi ihảp Lâm ilờ ngầ ánh về ắntg Ma ta Thạch, yàng càng Động iđ mắt nếu õr Hao hnêiT Ngô đây. inGag“ ẳhn ấn, ầnl ,Gải hgpon óin heot âby gi,ờ Tôn với này, Trần lỡ đột hợp rctớư cuối năm
Môn, Tôn ửCu ynà ơnS ínchh onagH và Kpiế Hồng Hư Kiếm Têinh nlầ ở iếmK Hư Hoa “Hai Thánh ạĐi lão vị Đà trong àl haN ưltợ kiếm ngăn àĐ ộtm Thánh đã Gải ưrcớt ạLc là âyđ cản nhân.” nàoig
Ma liên ếht úcghn ntào ộb để ảphi ngổt ta g“any. ncũg Thiên ta ynà a,r đợi số chúng ộtm nầL ựcl bộ iHện .at tất gnợưl Thiên úghnc nMô Mô.n Kiếp tổng at ta giải chúng đã hpiả uhy về ươ.gin ềđu muốn ở tại ùngc ộgnĐ, ihnm iđ người bộ kcá.h gnơưi với gđnộ chủ nuếhy.c pohgn một imọ đang cả ôh“K,ng húgCn nấ ựcl gặp Ngoài iđ của nòc
iđạ iạđ ngoài clự gnồH thế nbố cho iạĐ Bốn Hoang êbn Sơn. cực đoan ndiệ
uính .àym gGian Tạhch
cân.h cướb nryuềt bên ionàg tiếng iuCố ùngc đến
iểuT“ ngươi tử, àl Giang híchn cThhạ?“
ộ!“B đánh t“ậhT Đệ ênl: ôh nhnậ ra tức Thạch, phtá ảqu là trắc, ngạc utểi chóng ãLo bất bcạ lập tcựh nihk tử, ótc á,gi tắm úngđ Nịh htần nogtr hkả ngay a,ngqu iha hnanh ảgi Giang thâm là ar ảho ồugln
ực,V aNm Snơ oHnga ơhgưnP Hồng ạhmn Thiên ự.T àl nhất bnê n,Mô Phương nThầ Ptậh hết Bốn ắBc Phương gơưhPn ợtưl Ma ngoài Cung, Đông âTy lnầ ạĐi clự iđạ
tậg ởtgnrư o.ãl đầu, Nôg với ar Giang uệhi ạThch nhẹ
ả.Gi tởr Tài nên Tôn cười, ẩcn lập Hoa ớvi ctứ ợưgng uHậ ờưgin uệriT cgnă Lạc Ba gật nhkí đầu hnẳt,g
giới để at “Giang gh,ẳtn ntềi căng bối, gừđn “uti.hệ
b,ối od tnấ nĩhg ề“nTi nigơư bại ựd, công ácc ênhin chưa?” ganGi ếnđ óin: unế ấtth hhạTc đã hợp ộđt ườtngr
mtộ nbố năm thế ữig htì aủc at cũng àl ônM ,lcự àno tốt, aM acủ chỉ Nhưng dù Kiếp ncúg.h ốiđ mà hnpầ cựl nhca aym miỗ không hnêTi “Vậy thế óc tmặ àl hủt giữ ộngĐ ếđn ớvi mắn ểht nườig không đối “.itôh gúnch canh hiTnê dùng únghc lượng ểđ đại nmạ,h
óc được ểht cnh“ỉh. “Thật còn gặp nygà iêDm ờ,ng Ma đến gkôhn hôm ộTc của yna người hnoà
gật đ.uầ Ggani hThạc
“ịV àyn ?là“
nợhTgư nđế iTệur nhnì uậH Quan nêhni iPh íhpa Tài, uệrTi đ,ây đột về .Vnâ Nói nY,ế ngnà
ánh éuqt ắnH qna,hu hắpk phòng. mắt hnìn
àngio ếth mLâ nbố gưtnrở ềv iĐạ pá,đ nói ãol ơnS óc nìht Ngô Hnaog bên cựl ớiv nói: ơniưg ahcư“? Tnr“ầ Hồng iđạ nhìh
piết kia. thiệu ctụ aih ờignư mLâ Tnầr iigớ
nói ,uđầ àĐ náThh gì Kiếm gật ẹhn gknhô m.êth Hư
tcứ rtcự íhpa dậy, .nđế náh nình ếtip mở gờniư đứng ềv miớ ạhchT lập Giang ,mtắ tmắ
uCử lời khó àl haN quả knôhg lcự âhnn, lòng ch“ựT ửac ngừt đã thống ớvi úchng acủ iGả ta. ở !cư“ợđ lão i,cườ ngam yếtuh cả tộm ơưnig Điều hổ bức kneh ẽhk này nói: Diêm lmà xứng aM tộ.c ta nqyuề Lcạ ngcũ nió oHa Tôn gheN niơưg t,hnhà angy acủ gáđn uli ờnưig
mày. hạchT ínhu Giang
điểm nêil chế ậyv các nngă hoàn giải hTnêi chúng ànto ếpiK v,ậy ấn iTêhn lực lc,ự cưgnờ điểm, Đcặ cản ấn nbố ia sức kỳ àov bao rtấ ềuđ ểđ iạđ lực ốnMu bế,it htế c.ận bốn Ma Ma ntgă thế iơnưg óc .hc“ák chế bất ếth đó. aủc ngrtọ lực hpiả ảihp nTiêh ibtệ ta hủt gĐộn pitế .nĐộg htế bốn ătmr aoc là iạđ Ma năm, Chỉ hqnua thời bốn Ma ếuy vài clự dựa hôkgn kmiề Tnihê ộ,nĐg àl uhaqn nmă đại nhúgc minh canh onpgh oca bộ nộgĐ của suy oàv êbn hết hTiên vì miỗ sẽ gữi, đại ônM với khó ủca thủ ta, phong úĐ“gn ikmề hủt ạmhn tnoà ogiàn cao
hknổg về thcự thực sự những ồl. chgnú iNó là gã lực,
áđ.p Ggnai Thạch
:lên giả ừav ạh?chT nThầ niưgờ sự chỉ có ?aos !xm“e ộB Giang àgny “Ai hiLn nThầ Nhị người tnrog at Ba ậpl lão ạcb hTực đn,ế àov óct Đệ tấnh êuk ứtc tiến là ểĐ àiv hinL bước ừt ãđ hứt
lnầ iiớg mád hgcnú hgC“ún áđhn bất ãol thiệu: Ma úngđ đột Động.” vào iThên ếpit nưrởgt íhck hnkôg ngờ, nyà ếuy ta gNô ờng chúng cụt tố ta
“.đi óni ựs c“ượĐ àl rtớcư ẫvn rồi, hínhc
pKếi ínth lời, ,lgnù ũcng Hắn tbế.i êinhT cáhc Môn tí gront ạnlh ai ia
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.