Bất kỳ ai đi qua đều phải chịu sự kiểm tra của họ.
“Sắp ra ngoài rồi, đây là lối ra khỏi âm giới, qua trận pháp phía trước là ra khỏi Hồng Hoang Đại Sơn.”
Triệu Hậu Tài nhẹ giọng nói: “Bao nhiêu năm đã qua, không biết bên ngoài thế nào rồi?”
Giang Thạch ngẩng đầu nhìn, hỏi: “Đi thẳng qua là được chứ?”
Tià ậHu ỉmm uệiTr .ườci
iệrTu Huậ mặt Tài mọi đổi. cứt ậlp iườgn Sắc và ayht
ặpg ilạ nâhn Kgnôh đây! ở ãol ửuC Nha ngờ
n!Oha
tục uHậ ênil àTi đáp. Triệu
mạo!” yhta iđổ ệdni c“,Đượ
hth“cạ. hầtn cọng hTanh“
oãl ắnh nânh“! Cửu là iđ, Ma“u Nha
biến nGagi mtấ nồgĐ ùil nđe ln,ê eló gotnr tmấ gáns haíp Thạch onảkhh lpậ không lại, thấy. t,ờih vào tức cnũg áoxy nibế náh ,asu nước ắhkc
gụny gdụn àti nệid Thạch ửs chóng Gngia nngă ạmo. tan,gr nhanh yagN cả thay đổi gũcn
ăgtn tcố Đcặ nhớ sống bước ôhgkn oághtn là vô điố uậH âhnt lạnh n,lgư hỏik chóng ar gnẩn một phận sau câ.hn thức Tài, biệt uiệTr nhpươ,g hnnah ngơ,
.ớưrct iọM lên bước người phía
gái, ặt.m noc nđe hnnha không gnhcó voà ,ửt mà những ưcớn da diạ, ầđu ơn,h ehto loa urTệi tê nừg,d ăntg kéo tốc cnò Hậu Tài xoáy kghôn cưtrớ ệđ
urTiệ aogi ưnơ.pgh àTi hoc gontr Huậ cứt lpậ hcạht nầht iốđ tay
ó“C lệnh “.nã truy
tạhch đ.ư“ợc thôi, “Đi là qua nầth ảrt ta chúng
đtấ guytnệ Trời nhật uchểy,n mất náh gurn sáng.
ndgu àv dná rênT Thạch miọ ớnl, ,nđộg ườgtn thành àl tấm yấm ớctưr phía cnâh chính rtấ nsốg người. ngaGi
vào tiên. hté alo Tài l,ên hãi đã rớtcư ậHu ệuTir kinh
imnếg hhctạ ngrto ra ôugn,v êbn tràn Tài iệuTr hnẹ hình lcắ láhn kỳ. ngọc xhan ánh uđ,ầ ậpgn vài sức ậHu uàm hyuền mạnh lấy biếc, bí, lấp ầhtn ágsn
gắng nìbh gaiGn Thạch, Tài, đầu, gnóch nếti Hậu hanhn ốc nth,ĩ ắnH Triệu uas heot lên. icú
ạThhc idnệ gianG ,at ,xa cúgnh íhpa “àL hyat ổđi ạ“mo. oenh ipảh :inó ,mắt nhìn ềv
nhLi có òđi hôngK l,iạ nhanh aqu ư.nờđg ộtm vị hnTầ năng ócgnh dự hpí ,náđo ongài
cốt, là của oạm diện ạti vi n.gdà ut chuyện thay nihệ ,ọh ễd nươxg Với iổđ
Vị hạnl nihL giọng Thần nói.
,hat với Phương nkhôg htấn bọn uến tốt gấu,i àl ảc hđcị dám ặpg nhTêi nôM đó g,hnúc được sẽ Đông ,“Hừ kgônh unế giấu ếmdi, Mô!n“ điố êTnhi
có“. không mẩ“B n,hân ạđi
ậuH Tià Tiệur đáp.
tức Hậu đối khí phương. cạThh lạnh naiGg được điều ấbt ra hnận nnhậ từ ồĐng Tài, nũgc ,iờth ảcm gtnườh, loẽ Triệu
iưnờg cụt iếnt tipế Miọ trước. íhap ênl
crự. táhp đỏ tay Trong ra nhá khắc, khoảnh sáng náhc
ânhn hạln haN nhiên đó, gọi, ộđt uửC lúc giọng ayuq ù.gnl lão iạl Ngay
“Tậht nuồng lượng ănng cứah ạl,i ộtm t.ồi“ ặlp n:ió Ganig Thạch khgôn đựng sự
“Vậy được!” thì
ảpnh gùnc hpaí ,aus eđn iổn gnứ tụ yat nhhìp ncgô ợs, Giang pắb s,ắc uốic lùi nahnh notà Thạch gcũn lực, rtông góhnc tập áxyo cánh ừva biến tức đáng ịk,p nước vừa to, lên. lập lại ộb cơ
êt ibnế đám ad gđnô ắ,sc dại. nầrT uđầ rongt Lâm lập ứct
h,pí mà bụng qua qua gnôhk hpí trả cho họ có tốt ờgđư,n nhkôg sẽ ảiph â.uđ“ C“ần
truy hỉc nắH gnhnữ nã thành. àvo tường rntê lhện
va như trời hckắ đó gầnt Khoảnh ạ.chm iah
bên Tầrn lpậ .cthhí mLâ chnạ tức giải
eól hnnì iếbc ra vẻ hanx ếgimn ấym ọngc Tài, lộ voà chạhT hgni nigGa mắt ayt thạch áhn ệuiTr Hậu gontr l,ên gờn.
yếuht vụn tay Đế lòng đỡ nkôhg của gnồuc ắNm Giang cứs ứtn n,iổ nổi, tay bạo, đã Ki,nh óet. hỉc sự tay, nươgx như đánh cả cánh nhục, ỗg gyã phải ,ra Thạch ộtm olã aủc mục, ghknô ngụđ bnà ệitb n,nhâ gunt nàb gì rìt ửCu ắhn thể Nha đấm dưới cặđ caủ ncả ếkihn đnò gai mhnạ
ưgiờn ênnhi iọm ,myà đột nuíh hcnặ .ạli Thạch ngay Nưghn Giang ctứ lập
áoc.t nghôK gần aíph bnố nứt nưh gian
iag niKh ếĐ tr!ì
trấ tgnhô ếhmi năng ệt cựtr ấtr m,hạn ngọc ợlnưg nàoig thụ gG“ina thanh gHnoa dụng tiền ó.“c n,Sơ hấp đngự là haức tiếp, ểht tầnh iĐạ ,ốbi nêb có ct,ạhh Hgồn tiền đyâ
hnạl au.q yat hầTn ,iờl Vị phất Linh trả och gnọig
aiv đập ra tiếp Scứ ,nigtế tới, khiếp nhân, ụtc mtộ hNa hếikn Cửu yab khủng ùmb nẳgth lao loã ovà mạnh sau. hắn ưnợgc
ahN Cuử ãol âhn!n
dám at yên đại Đgn“,ú hnkgô âhnn tâm, ttệuy ấi!“ug gn,đú chúng ốđi
ặpg không?” Đối hhtạ,c có ntầh ưgiơn tức pậl tgnro nagy nhnậ Cc“á ưhngpơ h:ỏi ữnngh người ảnh
tR“o“ạ!
ưtr.cớ hôgkn Tạhch apíh lời, ênl aus Giang etoh tộm óni đi
được.” hngK“ô
ẫdn rời n.yà lập nhanh Tài ihkỏ ơin Hậu chóng đường, Triệu tcứ
gnhi iàT Triuệ ỏi.h hoặc Huậ
tcá kinh ụđgn ắmN tượng h.nân r,a nhgtẳ đá trời nhu,yểc tay đmấ hđná hếnki kôh àov ùvng đất aby ahN cảnh cả caủ ửuC ànb rgnu hạ,yc àhog,n ầyg loã
ốicu nhân tia chộp ,giếnt hớcp lên ,olẽ ở cùng. yta pahí bàn sợ, hcạTh hté ọiggn ạhln hNa một hnhna gđna nGaig ngóhc tmộ mặt csắ gầy khô và ưhn lão uCử về ọnhn đáng sắc
thế?” “Sao
nagv hàng caủ ágsn sau nổ ogà thiên ahN vnọg tếngi hétt htnàh ùbng ganv ,nđe aịđ tămr nhân, ugrn nộ vô uửC dặ,m tia aíPh ihkn động số lão lên cả ẫnph chuyển. niếhk
!đ“ã “iợĐ
ậgt tục liên u.ầđ Họ
uqét cầm cúl ệihn Vaừ ạlnh nnihê một hgcàno cnướ tặm đi đen, iờgưn, hná áo rưtc.ớ ánh hpía ấutx en,đ ánsg ám, u mắt quyền gbnó nrưgợt ếnđ lên, tya óel qua đột họ kôhnu lùng oxáy nđe,
nchạ gncóh loa hnanh Quỷ theo. cũng rnầT Lâm, ênb Thiên
?““Ồ
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.