Hỗn loạn!
Oanh minh!
Tiếng nổ vang lên liên tục, từng mảng sương máu xuất hiện giữa thiên địa, thi thể và tứ chi bay tứ tung.
Cả thị trấn lớn như chìm trong một cuộc tàn sát.
ừH!
Đại oả, Vương cớ,ưb mất snh,i Vương hnươ,tg bị “Hỏa ấpth nốgs ạhBc và ,stó còn yh trưởng tay!” inbế Thổ gndừ sắc cánh mtặ gnơhưT iảG á:pđ ngtrọ loã đã nưghn thỏm Mi gNô tộm nTô chỉ
Thiên aM. àđn nổTg
i“”!Đ
giGan tầrm u,gnxố Giọng bỗng hỏi. ạchTh
tibế trôi đã Không .qau luâ boa
uiCố ọim cùng, tứh nlắg cgũn uxngố.
Thạch tiếp lnê ingaG ctựr tiếng igọ.
ặgp ihnTê ioág ồ!ri óC nyhuệc tểh Ma
ưcgợn ảmht gGnai phục Thhạc ở kcíh hại! â,đy úCghn lại iạl hếct
sau ểth glnư lao ỏihk ứtc tộm hét gnhcó lên ra, thịt đây. ởm nơi trời, lên Hắn ậlp hncá ờri thân nhahn ntig,ế ahi
trực bình ưngtờh oék tmộ Hắn ptiế cánh người xa từ ya,t tay siết sua trốn đang một vung cổ ửac, h.nọg
npấ nạol ncảh nhìn đuề nyấ ử,ac sợ ia gi.àno hnỗ hảgno Dnâ cư trợn bnê tròn tắ,m asu áhcn
Hc‘ắ’ t’ử!’ niLê hhátn
Đ“ến yâ!đ”
mtậ giờ hkcí, đây ảc êTnih không ar Giáo dưới cpụh Gáio ũgnc bị iếbt íb chân gyN“a Ma Ma ?”aso nchgú Tnhêi
về hướng Hắn phía tiếp aM. nổgT đi, hinTê ớbưc tựrc ànđ
àyn hếtc Nhgữn đuề ủht coa i?ồr
hiểm kôhng nuyg ônkh nhắ ếuN là t,hmâ lực của sự thật phải .lưgờn aco thcự
nhanh riờ nọb hnắ sau, hnócg Trước .ấntr ônM hiỏk ngohP
irồ”! “Được
ar ”ch?aư ?ar “Là Đềiu thế gây tra nào cựl
giết gnôhk như đnế cũng .thế Đi đâu,
icá Ngoại ếht có gừnhc trừ gknhô kia, gnpỏh Thin gọi àl C[hư Lâu] ckhá. noà lực
như nya imớ ấbt haưc vậy.” ắcđ õr ênn nvẫ C“aưh ràng, rõ rn,àg đến dĩ
gồnn uqa rn,tấ c.nặ nhẹ thổi htị anmg óiG tanh umá iùm theo
àl hCẳng od lẽ nGiga Thạch?
ạil yat, ra ắnh àhno thôi. tiêu nhưng mcả hết ta này chựt khiến thực ầnl idtệ quả có hákc ôghnk ý nlầ ườngi itớ kấhut àgnr nàto, àv Rõ ôgkhn ốc hận này phẫn cági lcự iạlo nbọ hẹnng
nTô Bạch nẫd và ờn:ưgđ ácc ênthi ệnhi giưnờ iM đệ.”in Gải lão ở ịv ognrt xoay củh trưởng đang ậtg áoG“i ầ,đu
tmộ quen tiến chú ý hơn, lóe áhn sâu ngbỗ gbón nl,ê vào .ớưcrt ắmt Hắn nahhn bưcớ ưdgn hípa thcộu nưgời hơn, đến
ấđt, nặc. êlnh mùi mấth hnta uMá aỏt tặm ra ướt nồgn ngl,á ảchy
chóng pậl ửT theo. Hunyề hnnah Đạo cạnh iđ êbn tức
có Còn ?này” “?A ệnucyh
đượ.c ônghk Mặc ihỏ, ắnh gcnũ ùd cần có đnoá thể
ra G“nầ canh không “Vì aigGn ạođ ochặ h,iỏ óc Thạch gác?” unhcyệ hign ảyx óc tgorn aos ntrê sơn giáo ”ghnkô? ờưign yđâ gì
coa ếigt? sự ịb ganGi ynà htủ Những tchự chhạT
htể da ệ,lti dưới ạil bị ộl ậlp ùvng phủ hoc ovi hút như clự từ iak như cá ắnh ểth xuống ốgign êiđn nêT eot vẻ ixn iếtp khủng ơc lượng ơc cầu rêtn ứtc ớnc,ư ợs ãmhn ộmt cứt hắ,n ậpl ôk,h úth thứ, ctựr làm bcọ ngờ cnguồ tha ar ơxg.ưn vẫy, hgknô oảnhg bao ưnngh kếphi
hưn n.aữ gnyà hngKô hào xưa nhoáng còn
và hoại. àtn ủhy mảnh Một phá
nổt Tgnor rút thái cũng cắs đi, xngốu rồi oghKn“ả nàđ utêr đều sát inú. Sau thượng rontg bừa g.hnoà lại tháng ốc pghươn óxt hcủ ý iàv cùgn nôT ơtnhưg tổng chỉ ntổg chủ Giả bị cùng thất oáig lòng ntà ,óđ tấux coa ,at đi, inhêT ,ảo ửt tập tộm ágthn nulg giáo đệ nnặg Bây dường ccá auch nề. khác.” ươign tgonr ngòv ốs nlầ bị trởưgn mặt kích, ờgi hai bãi ếhkin pật bị Mi Bạch ủng,i đã hoc tử hưn ốđi ôv ưmời sau hiện ncò ủht ếbni aửn giáo tạm ịv ọhcc chúng nnắg nầ.l một iạl lão, nói: lya bgàn khi ioág hkác Ma cứ đnà chủ iuổđ nàgy gnưđờ riờ tí hiờt số, iỗm igờưn hkíc
gi,ủn Tgnổ cệhl ưnh vài irờ iổđ vậy? ngắn biến Tnêhi Chỉ tấđ àđn imớ ágthn đã ignnêhg trời đi aM
lâu rời đi. hôKng uas vừa khi ắnh bọn
ghôkn ghảon ểth hừ ạThch đuầ ữna nắh Mi động, suýt Tôn ncấh hồn nê,l aby Giả c,lạ unr ạchB Giang ihỏk óc lạnh, ơc .htố hhcáp
áoG“i chủ ê,nl nhà đâu?” mắt, nquga Thạch ở hniệ nGgia oneh ihỏ:
từ n“Đgú Tà âđ”?u gnnữh irồ, ưigờn Đạo tông nagm ềv at
ạhcB‘’ !Gả’i’ nôT Mi
hỏi iđ hôkng hạln hcTạh ,lùgn tcụ phía thêm tmắ ữan, Ánh tipế iGgan về r.ctớư
ầuđ liệt. ộl vẻ ủht và ắps pếx dị iknh oac lúc, ah,ó nti, thông tức ệhni ậlp ctộ hãi sau vô yàn hút khô sinh ủca hắn, khí lên mtộ Tên ốs mãnh cựtr ếtpi tgonr ituê
hai ở sau lớn ọmc ciá ôuknh ộl ngẩgn vẻ kinh phía đầu cnáh Mtộ nohgả xuất gờniư ưgln ịhtt to nnìh ,ãih niệh ar lại .ax ,tốh gnbó ộ,tc nlê, tmặ ra dị â,đy về
Bạch cười Tnô Mi khổ. Gải
tập ico đùa mười cứ kích ộtm iạl iưgnờ mĐá ọnb tùy .gniỡ nhắ hniệ đối phương uấxt ý ,lần uhctộ hưn àngy đồng,
óc “Đngú àl uy”!ệnhc
ậtp mDá mai ,niú n.nêhi ớưdi nạgc aM chnâ óc gì gũnc không tổgn nà,đ Thiên kích hcụp
ỏhki gaiGn không .àmy ăhnn hhcạT
cúi khgôn l,ại ảc con Mi Giả innhê ờgưin ,đi rnu lên, uđầ ưinơg mừng ,liạ àvng lộ co khỏi ầđu hBcạ ộđt rỡ. ụtr yqau ộiv ônT gđan ẻv ra
quả phận tấr dị xmâ sâu! ũL àny ộct thực
cũng i.hnt inú ẩn còn trên ntgầ ghôkn tất ,iđ uđềi khí tểh ạđo mtộ các yuế thuếy tức qnau hanc con như c,ág cả ia ệđ mờ ngưđờ ảc uềđ ygaN tử ượcđ trọng
mtặ vệic trừng ợtnr ncò lạnh àml ,tạnh ìnhb một Giang tắm vaừ gntừ,r ném thường. ôuhkn lâu tmộ như xungố ểth icá Thạch ìthn đầu ôv
này…” C“ái
gGian ư.t ạThhc suy
tới. động, đi vàng íkch sự viộ nén ắnH ốc
hạcTh trầm giọng h.iỏ Gniga
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.