“Chỉ cần thánh nhân vẫn chưa xuất thế thì có thể.” Triệu Hậu Tài đáp lại.
“Được rồi.” Giang Thạch mỉm cười, yên tâm, lập tức cất khối cổ ngọc vào trong giới chỉ. Sau đó, hắn nhìn Triệu Phi Yến, cười nói: “Triệu cô nương, ý chí thánh nhân đã được ta dẫn đi ra, lực lượng của Kết Tinh Thánh Nhân hẳn là còn ở trong cơ thể của ngươi đi?”
Triệu Phi Yến từ trên mặt đất đứng dậy, lộ vẻ kinh ngạc, nhìn về phía hai tay mình.
‘’Ta…. cảm thấy thân thể mình như thể trở nên rất mạnh mẽ, rất cường đại.’’
nHuyề yâđ àT ãlo ,uữh hTạc:h âm ỉđnh tiểu Tử là hoc ỉhnđ ô“Tng! háyn iTáh Đạo iđạ ngượhT gởtưrn Nguyên, anigG nhad “Giang ủac nêThi Đoạ nềruty tắm Tà
gnNà ảc thitế ạhc.ht ảcm óc âby mình pđậ thể gáci ntá giờ
nikh, đầu nình tên ảc về aphí hcạTh a.ik giả Ganig lão mcầ
iếum Hai lúc mỉm icờư, ảgi kẽh ovà nêt ớtcưr trong đi tmộ s,au aki này .cổ ãol ộmt
ngoài từ iờưng ytấh hai úcl noà hiện biết cửa Chỉ uxất gnkôh đã iumế, nua. àgi óbgn
người thân ầuqn cao rất thay .aqu xưa, ìnhh ãđ nắh năm hoạtt bao áo ,ầgy ênrt hnnì ổc uềđ Bọn có biết uinhê ôkngh không cũng
Tà Đạo nôgT!
ìg Đạo rồi?” cười hữu, iak hapí lên, Tử, hưn bgỗn phảng ảig Tên thpấ pặg ta Huyền chúng ãol hnnêi đầu “Đoạ nhìn ,óni mặt mcầ nẩngg ắmt ,óđ uđầ ảmc hưn ãđ ngờdư về nứg ôđi mmỉ có
mtộ i,ếmu trong ưingờ ữhu trong iđ đờg,ưn ctá đtợ qua àov óc gằ’n‘B bão thể g’’ônkh? nhrát
hỉc àl ùD Ktế chứa gựđn xem Nhnâ ngnà ũgnc uth mười lượng thường. ôghnk hểt lực ỗc ợlgnư lực nháTh hậu. ộtm là ựcc gnhù kỳ ịb Tinh pấh hầnp ộtm
người hhcạT ếtpi nói gnl,ò uhệncy ,ymà hiếnk Đạo hgni T,ử ựcrt ềnuHy về ắmt ộl hồ aiH tgnro nuhí phía nnìh vẻ hỏi h.tmă ra niGga hán
đã không đa bếti ngươi tạ obá lần phu thật đỡ. “Giang nên htế ựs giúp hiệp, này đáp thiếu ngươi hưn “ào.n oãL
ấhty cảm d.ị àcgn nình qỷu Huyền gànc là tấhN ửT, Đạo
ậv“y. “Đúng
ngờ, Giang ia.k nua ẻv ar ờưngi hcmằ iah lộ Đạo ánh ềuđ mtắ vào ,hhTạc ửT già hign mằhc ềnuHy nhìn bóng
Thề tục oạĐ bị hpaí Nưgiơ ầmrt ảig ghnkô uđầ cầm onhá gân,m sao?” nòc a“T tới iuệrt ìnnh tên Tử nhgkô ẫnv nĩgh lão ũngc ptiế gHnồ ềHuny ny.à naHgo ơgnưi n.ốsg Lời về
đạo hnớ lóe rngot ậlt tír aih nói: u,sa ắtm “Là trong lnê a,gunq Đạo gẩnn ầu,đ aqu uynềH ra, một ơhi ạli Tử ợthc tậl ng“!ơiư ált thni hia
Tà Đạo lnê, ủc niểh vy.ậ bên không ạoĐ nưh túc àl gônT nêghmi êhinn cũng là sắc ạli Huyền mặt tới ửT yuq ũngc hgnĩ torng có
nghàn ấ,y lắm.’’ nniê ncò ờnigư iảg ,hết ạđi ẹnh icá cếth nói, gần at ãoL đã ầđu thở hg“núC i,dà nhgôk ihềnu mcầ
ntiề uến ệnhcuy không àngy có hảip iố.“b “Không ạti ặgp ệTuir ncò ìg, usa áiog g,ì ỉnhht ừghnc hạ
cứ nơi nhátr iah oãb “nệti. muếi ếnu nix tùy ổC“ muốn ,tác là ,chủ vô vị
oá caủ tay bệ.ch uềđ đã ,áo đến gtiặ Cổ bnọ nrắgt ổc hắn
Tử ciá mức uềihn nưh ôrti cả uHnyề uaq đã ởht .tếh ra àl gnưiơ uan khẽ cũng nhẹ “hTì này.” Đạo dà:i ănm ynag già vậy, Thágon ậtg nếđ ,uđầ nhàng
thản gờniư nog[V u“ếN ihK]n Hồn ncgù àhmp hnư nói: hợp uđề àl tu hnkôg yvậ cáh,c Tà Chân ihnTê uaq innêh t.“ếch ảpih àl luyện xem Nguyên
ềv nhcả vẻ Triệu ùim thờ hytấ Phi yàn ế,Yn naQu nổ ahnhn aB kgôhn ếimu tộm uil quen lộ lúc ờinưg ửing giác, thuộc, Thượng cnũg ncógh Tià, ânV ra Huậ cóg. rogtn Triệu
ổc aingG lộ vẻ hợp qi:áu ếun sẽ là chứng pậl hết nghiệm o?n“à ctứ ra hngôk cách “Vậy Tạhhc như
“Khẩu ạhnl .ùngl gGain khí hạchT hkí hậtt ữNg ớnl!“
.óni nhiên ạhhcT bỗng Giang
nnặ nụ uHậ Triệu nmiệg lần nói. àTi nữa ra ởm cười,
ếhcht thế ilạ ithô ođá ộđc mcả ưhn loại nbọ hce lôi rtấ ntầr hề nbọ lpấ không có gncượ aủc hắn, ấutx chất cả khếni lhếc trông hắn giác gNya .ctụ thoát khí cgũn khó àm
nGaig ịV“ íhhcn ut ,ờcưi nảb phu olã không nKi]h hípa ongV[ nlyệu ỉhc nHồ biệt nhìn xem hup Tông lão gnũc Thch:ạ kế Lão óc cmầ iảg àl đi? đầu ngươi Đạo thừa Đừng xem, là nìhn iuểh về hay iuhtế óc Chân ác ĩlhn ynà mốnu mầl, mmỉ đcặ ,ý ênni không?” xme àT
gtôn hmniệ tư nệihmg không, được tấht cách vạn mớs Tông. làm ãlo inưgờ iềđu tu có nói: ầcn àT aủc là ãoL ầcm cạl “Tà truyền ủđ giả uynlệ năm, chủ củh Kinh, Chỉ còn ổt Đạo “bớư.c Tông Hồn tông yàn ộtm Vong phmà cờưi huấn, Hồn yah Đạo hểt phu ihKn hạ thêm đầu đã óc mỉm nâCh gVno gờinư gnhcứ ênrt óc hCân xuống
knhiế kghnô phải thường, âđu qua có nìhb ta thể dù cũng nNhì ở ý. người bitế niờưg là ũgcn chú
ớms thuyế óin: cho e.t“ho ngxuố kôh a,t igốgn úlc Lão icờư mới giả ta khí ,tậv ổC đi đã ểđ ỉmm spắ iạh thương ôghkn hổk, ếhp ầmc ngưiờ nyà đuầ hhánT đất, ibạ, àl “aT như
ng,tưhờ ớt như ủhc Bnọ ưcời, mtộ bình nếđ đôi trước sau, bên gnrôt hắn iđ một mỉm ingào ốgign mặt một ửca .ếium
igà êbn ngtộ. nát Bỗng đến một giọng êihnn ổđ miếu đtộ iànog ềurtny nói rtấ n,au
gaGin nói. ạchTh ắcl cười đầu
yqua nghcó ,ộnđg Huyền nahnh ạ,hThc lạ.i đầu uTiệr àTi Hậu Tử, ẽhk oĐạ Giang ềuđ
m.yà hừT“a àT ếk n?“Tôg Đạo naigG nhướng hhTạc
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.