CHƯƠNG 91 – GIAO CHO NGƯƠI
CHƯƠNG 91 – GIAO CHO NGƯƠI
Ai sẽ đề phòng một con chó chứ? Hốt lắm, nếu như chuyện bại lộ cũng có thể đổ thừa là do Pháp Vương phát bệnh, đẩy tội anh lên người nó.
Nếu tìm có cơ hội, Pháp Vương nhiều nhất chỉ cần phun hai lần là Mộ Thiên Ca hẳn phải chết, sau đó dẫn dắt một đám tang thi đến. Trần Lạc vỗ vỗ đầu của Pháp Vương:
“Hiểu ý ta chứ? Giao cho ngươi.”
Pháp Vương gật đầu, nó là chó sát thủ. Tuy tên gọi có hơi phức tạp một chút, nhưng nó chính là sát thủ chó cử đến.
Nhưng Trần Lạc đã tính sai, Mộ Thiên Ca không cho Trần Lạc cơ hội này. Sau khi Mộ Thiên Ca rời đi, cô trở về biệt thự của mình, tập hợp tất cả mọi người lại.
“Chúng ra đi ra ngoài tìm kiếm vật tư.”
Mộ Thiên Ca đương nhiên sẽ không biểu lộ ý tứ làm khó Trần Lạc ra bên ngoài, đây không phải là cách cô ta cư xử trước mặt mọi người.
Hai chiếc xe buýt lớn chạy ra khỏi cư xá.
Pháp Vương vung vẩy cái đuôi, đợi bọn họ trở về rồi lại tìm cơ hội khác vậy, chủ nhân nói không cần vội. Ta là một sát thủ, ta không có tình cảm, cũng không có tiền.
Pháp Vương cũng không nghĩ đến, có một ngày nó có thể trở thành một sát thủ. Nếu đây là lần đầu tiên, vậy sau này sẽ có thêm vô số lần khác nữa. Cuộc sống của chó thật mệt mỏi mà.
Mộ Thiên Ca chỉ huy mọi người đi đến một chung cư cũ gần đó, chung cư này rất nhỏ. Thư Vân nghi ngờ hỏi:
“Chị à, đến đây làm gì, chúng ta đã tìm kiếm ở đây rồi.”
Mộ Thiên Ca cười cười giải thích nói:
“Chung cư này không lắp đặt đường ống dẫn khí tự nhiên, vẫn sử dụng khí gas, lần trước chúng ta lục soát nhưng lại không mang những bình gas này đi.”
Mọi người đều giật mình.
Mộ Thiên Ca một mình đi thẳng đến một khu vực nào đó, có người đang sống ở đây. …
Mộ Thiên Ca đi lên tầng ba, gõ cửa phòng 301. Người cô muốn tìm ở ngay tại đây, nhưng cô không chắc chắn có ở nhà hay không. Chỉ gõ cửa thôi thì người ở trong có thể sẽ cảnh giác, không đáp lại, thế nên Mộ Thiên Ca chủ động nói.
“Anh Phong, có đó không?”
“Cạnh” một cái, cửa mở ra, một thanh niên có mái tóc rối bời xuất hiện.
Người này thường gọi là anh Phong, nhìn thấy Mộ Thiên Ca, ánh mắt lập tức sáng lên. Anh Phong cúi đầu khom lưng nói:
“Là tổng giám đốc Mộ à, tôi nào dám xưng anh Phong trước mặt ngài, cứ gọi tôi là Tiểu Phong hay Phong Tử đều được.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetMặt Mộ Thiên Ca vô cảm, nhưng trong lòng thì cười lạnh, nếu không phải vì Mễ Linh, ta mới không thèm tìm thứ như ngươi.
Anh Phong không phải anh, giống như chị Phượng không phải chị, tên gốc là Khương Phong. Trước mạt thế, là một shipper giao đồ ăn, thường xuyên giao đồ ăn tới công ty Mộ Thiên Ca, rất thân quen với một số em gái trong công ty.
Mộ Thiên Ca, hắn đương nhiên cũng biết, chỉ là chưa từng có cơ hội nói chuyện.
Trước đó, khi Mộ Thiên Ca gặp Khương Phong ở khu nhà này, Khương Phong mặt dày mày dạn muốn gia nhập vào đội Mộ Thiên Ca. Chuyện này sao có thể chứ? Nên hắn bị từ chối không chút lưu tình.
Hiện giờ, muốn đối phó với Trần Lạc, Mộ Thiên Ca mới nhớ tới hắn, thực lực của Khương Phong này không mạnh, năng lực chiến đấu chính diện không ra thể thống gì, nhưng thức tỉnh dị năng hệ phong.
Cho dù cùng một loại dị năng, nhưng khả năng lĩnh ngộ và kỹ năng lĩnh ngộ được đều khác nhau. Kỹ năng mà Khương Phong lĩnh ngộ được tên là Lăng Ba Vi Bộ, chạy rất nhanh.
Hiện giờ, tang thi rất khó đuổi kịp Khương Phong.
Mộ Thiên Ca dự định để Khương Phong thu hút một đám tang thi đến biệt thự của Trần Lạc, để Trần Lạc lộ ra nguyên hình, rồi cô sẽ canh thời gian đuổi tới, cứu Mễ Linh.
Thứ nhất, Khương Phong quả thực rất thích hợp làm chuyện này, rất an toàn. Thứ hai, Khương Phong không phải người của cô, Trần Lạc cũng không nhận ra.
Mộ Thiên Ca nói mọi chuyện một lần. Nụ cười của Khương Phong khựng lại, ngượng ngùng nói:
“Có thể giúp đỡ tổng giám đốc Mộ, ta đương nhiên sẵn lòng, nhưng đây không phải là làm chuyện hại người sao?”
Mộ Thiên Ca giải thích:
“Sau khi ngươi dẫn dắt tang thi qua đó, ta sẽ xuất hiện giải quyết hết tang thi, ta đang trừng trị tên đàn ông cặn bã, thế nào, ngươi muốn giúp loại đàn ông cặn bã sao? Hay ngươi cũng là loại đàn ông cặn bã hả?”
Khương Phong lập tức lắc đầu:
“Ta cũng không phải đàn ông cặn bã, ta cũng căm hận mấy tên cặn bã nhất, chuyện này…”
Khương Phong nhìn Mộ Thiên Ca không nói lời nào, ta không thể không giúp đúng không? Ngươi phải thỏa mãn yêu cầu của ta.
Mộ Thiên Ca cười nhạo một tiếng trong lòng:
“Sau khi chuyện thành công, ta có thể cho ngươi gia nhập vào đội chúng ta.”
Khương Phong vui vẻ:
“Cảm ơn tổng giám đốc Mộ, ta nhất định sẽ biểu hiện thật tốt.”
Hiển nhiên, đây là một tên nịnh bợ.
Mộ Thiên Ca và Khương Phong hẹn số lượng tang thi để thu hút, sau khi dụ qua đó thì rời đi. Thời gian dụ qua đó là ngay bây giờ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.