CHƯƠNG 511: TRỞ THÀNH NGƯỜI THỰC VẬT CHƯƠNG 511: TRỞ THÀNH NGƯỜI THỰC VẬT “Mễ Phạn, nếu như ta sử dụng đồng thời dị năng không gian và thời gian thì sẽ thế nào?”
Trần Lạc đã từng dùng thứ nguyên chi nhận rồi, cho nên không có gì phải tò mò cả, còn về dị năng thời không, Trần Lạc thật sự tò mò không thôi.
Mễ Phạn nghĩ ngợi:
“Sẽ trở thành người thực vật.”
cứs itạ ểht ánđh cũng at ncò ấcp “ệinH àm knhgô ginờư ,ệhni xutấ giết cthế trả, hgnưpơ để t“a. có có ngơvư ốiđ ựcl ộtm
rùa ápPh bãi Mễ y,Ttuế iđ Khương ảHi Mễ Ngưng Lạc Sơ ươgnS ạ,Lp Vưu, biển. dnẫ ,ơC ầnTr htoe iểbn Vnơg,ư Phạn, vương, tới
ngNgư tay ặhct siết gơSnư :ạil bàn
chưa đi rầTn này .gnyà ghkôn êiut iognà tốn tại yugn hay tảr ra đi tmộ nlầ agin thăm ũncg cếhnuy hỏi có vội phải ơhn âđy tểh không ễM hỏi đchí hiểm nếđ cmụ có ,ilờ xme thời câu nvàg iđ nhiệ đợưc không, cLạ iếtb hnạP cư,đợ từ
nờgưi biã đã tốn nửa gàny ớit ỉhC àđon iđ b.nểi
hók ứncg cảnh ợc,ưđ nệdi rơi nếu hìt đuầ pảhi chơi trốn yệtut đi có chính đánh ncầ tiếp uqá àml àl thể oàv ôhkng được, “Đáhn ta mrắ, thấy trực ìg.“ soa
cthự ưngnh vật. sẽ ingờư ch,tế àhthn ôgnhK ởtr
ênn để àv đi Vương nểbi pạL. Phạn htoe ễM nHắ với ễM ệv ễM ạhnP ohc mình, boả ưđa đến bờ piảh hápP
gkôhn Tiếng vang .ứdt ầm mầ
ểth không năng tạo àton nhti ét,m đcợư độ inú aig,n htnhà ắct hntgẳ iàd nưlgợ về thhn,a ừt hcỉ phía qua năm tốc vượt gôhkn trước bắn xa niag, ốtc gnọn độ tặ.m hiềcu ơhn âm honà ưmiơ
ưđcợ, đaư gưnhN ạti ra htể Mễ đã. cahư đoán ớcưtr nihệ chờ êint iđ nạhP phiả
ngnêyu clự rất nnưhg ềihnu ln,ớ uy ôkghn nhận mức cũng của tứh uđiề tiêu hao hic ém.k Có
ohtát thể có .ưcợđ điố yuTệt ốtnr ai óc khgnô
như ctắ ar đậu p.hụ ớctưr ịb cắt núi tgnọ gnọN mặt àl
cứ. căn trở ạcL lả ảc Trần ẻo gờnưi vô lực ạil
cnũg Cho aửn uy ộtm của ynáh ắmt. tới hưac có ùd cấp nơgvư cụg nó ạtđ ểht gntro lực hạ
áhnđ huncẩ bị Hải Thần ểđ Nnê iđ h.iôt
ẻv chấn Scắ mặt ói:n nhấp yầđ Snưgơ gnưgN
àl ạmhc cắt bản nhđị ogtrn tểh đá nhất ớit nhcỉ,h đất. tận anggn hoàn nầgm tihn óc hểt Nuế
Lạc đuầ ậtg Trần :nói
lmà tểh, dnùg dị ngôkh êuhic túhc có tinh ànhh hư nữa cả ư.đc“ợ uẩt bộ ũcng tàno tán cựl ộmt cạn ngôhk Su“ýt muốn đã ượlgn t,ệik ăngn
quá uêyngn htnhà thứ ềiuch ểth điô ưghnn nửa. chi cắt caủ nọng nhận hai óc vẫn gôkhn dià, dài Tuy iún
gian, htiờ mất ba Sẽ nhiều th.iô chỉ tốn không ngày
nbồu đầu Trần hôgkn hnô,kg ếnu ugny voà ạpL này ,cười óc óc ihmể ắcch xme là.m ầTnr Mễ cLạ himể nygu hay Lạc hgôkn ệicv ắnhc hỏi đâm
ihmgện tiớ lẻ ilo trước đến núi, lực ngọn một Lạc nhận thứ yu nlớ .onà mex của đi mtộ ỡc nyêgnu chi htí ắnh mình Tầnr uốnm
ỡ,r đhná nữa? uến cnò hưn là lén thì uầđ nòc ra ban àgvn unnyêg cúL gì ánh chi thứ rcự để nnuêyg ậvy phát ậnhn
ãđ trước iác ứah ý ẽs tuyệt ngươi m,à ớvi đến “Ta ngồđ ìg nuốt at từ làm, riồ “liờ. nay đối là ôgknh đã
tiến ãđ thể Lạc dụng cải rTnầ là lné sử óc lút miớ ,ạli được. Đây od
êrnt ai mtộ ôKngh ôgknh Tầrn glnặ ếgtni ỉnđh ịb động ra nưh ácht xé đuầ gian nêy nát. Lcạ
sổ đến lúc Đ“ã ảihp tính rồi.”
“Thật phó iốđ ?à“ đi tại gyụN hnTầ ?á iHnệ ôuln
ư,iờc lại nùngg rnTầ aos tiêu nlớ nợưngg ưhn thôi, aoh hảpi thế Lạc ậyv.
ậcb póh sẽ đối Thần ãđ rnầT gNgưn ời,mư nơgSư Đến ớiv với ý đồgn ảiH cạL .cô
ết đnệi nơVưg hckắ mik được caủ nó ếch thì bậc chỉ cỏi. émk hệ ôhit, thể Pháp bậc là ghnưn ón uyt oạl,i ựcth cấp liô áuq có átm,
hCỉ mà thì gynu óc gì miể?h đi thôi ờnưgđ
ư,ợđc nếđ kỹ gnkôh àl gKn“ôh gì cảnh hgknô đối ngùd ảob ếnu tuyệt ngdù này để xgno thì không gnăn nghôk ònc tệtuy thể ợđcư, thể a,nữ hnệm d.gnù“
ugnxố, núi ềđu lực aủc tiếp cắt nật hco lòng chân ơhi ắtc tới từ gnưnh tgrno xốgnu nhận ất.đ yu a,r đỉnh núi đtứ migả ụtc sâu vẫn ịb ygunnê hci htứ ầđu ắBt
tại không có iảc norgt iếnt hắn đã muà suốt Hiện c.sắ thành
aB ạLc hắn sự tợr ọig trở ậtht uas, nầl p.úig yàn ngày Vuư v,ề hnêcyu ônm rầTn ncầ Vưu
thứ clự Trần óc dị ar nbả khi đến uy Lạc triển đủ ểđ ểht nkôgh ửs nhàht ộb của hắn Nhưng thể ar cỉh ựcl cấp có mới năng thi àont chính hânc gươvn phẩm, nỉhc,h bản inhuề tởr páht mà, dngụ ưgnợl honà c.đượ
mắt ra mồ têrn ngã nkí thtấ thần. pủh đt,ấ rnát Lcạ ởth hồng Trần náh ôi,h anửg cộh,
ầrnT usá pchớ Lạc ốtn để àl nrogt dyu cnầ dụng mắt, không itểnr hnất thể mđểi yiâg mnă sử h.kai hKyếut
ióg cũgn ,iệtl đồng gamn gcnù thời bén. trận chi ntrậ vô còn heot không ắsc nhận nhãm này êunygn ứht ógi gian
cực ốTc gkốhn chỉ chi acủ ơưpnhg nhớgư ỉhnch hứt của uđềi thể cạL gyuênn chế nậhn ếh,t .nó độ có rồi ầnrT ôknhg anhnh, còn
iềđu của ưvgơn óc ngặn. tứh chỉ ich os viớ bị yu một nếhik nbằg nnậh gũcn ưhn ngynuê Hiện ấpc lcự thương đủ tư bản ậvy để tại, ohnà chnỉh, npầh
lcự lực ồri ươnvg cấp ảpih pếki thể cho có cđư,ợ rtên uy ụgc chịu trước ấpc người, dù hạ ưtvợ cấp, ầrTn mtắ trọng gũcn Lạc nháy miớ thương. mnắ giữ Năng hnik nơgvư uaq ưnơvg là này
Sơ của nđọg có nKgơưh nngưg ba niag gnừch ếyTut óin hiệu nđhị ưvgnơ cố nkhgô êhuiC ểht giây, pcấ qảu sẽ nớ.l óc uốts thời
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.