CHƯƠNG 506: TINH THỂ CHƯƠNG 506: TINH THỂ Nhưng hiện tại…
Cơ hội đã tới rồi.
Chỉ cần nói tin tức này cho thành Thự Quang, trưởng lão thì không dám mơ, nhưng chắc hẳn phải đạt được đãi ngộ của thành viên tinh anh chứ?
Khi đó, hắn chỉ cần ở trong thành Thự Quang yên lặng hưởng phúc, không cần phải đi ra ngoài giết tang thi, nghĩ thôi đã thấy hạnh phúc.
iỗm là tmộ nàto iđ tmâ grTờưn ốC ra ohet hnoPg a.“t tnê hai oingà ềuđ chúng phúc urntg khi htành nòC“ hắn inờgư gưnờTr àv gnam igờưn at Phong, àl ốC của ,ỗiL ngĐồ
nHàg úthc, àv.o sau hnnì dẫn óđ thành Cố một haun vệ Thủ đi
at ếth iơ“ưNg “?onà xem ênn nhọc đáon
ũgnc ôiht. kinh nạgc iỗL nồĐg nôghk
sao? ẽs nghẳc khen ờingư đã hảip nĐồg àl lý ,ión hco oác oan ốC hnđị obá trước hưnng yvậ nhất Theo àm Lỗi, cứ ảpih ịuhc thưởng Hàng
lén ,ức hia lái dựa ra kgnôh ovà ô lút Hàng ếđn gunQa. hcạy hâcn iđ ikhỏ ốC căn thành t,ô ựhT
ũgnc gôn nđà aQung đứng khác. agnđ một chuyện mipếh nói ầTnr người
nhỏ áqui giọng gưnl nnìh eoht cmả nbóg H,nàg ốC tyhấ vêin .inó kỳ thành Có
nay.” at ãđ ảxy hnìn giữa ắmt artư hệcuny hấty, ra Cíhn“h àov
rầnT tới iạđ ,Qagun ũncg từng ra hắn Tầnr lúc ừva củh Quang i,hộ Đô Thần tamh úlc ginờư mới đó àl tì.r gia nnhậ ắHn
với ĩ,hln tiếng.” báo mong ccá ngươi nrTầ a“T trị có thông ủht tức người muốn gái bẩm nhik báo tmộ nit
lát, ức âđy ở đi thủ gặp cờh tlá ộmt lĩ.nh “Ngươi ta iợđ nữa dẫn ngươi
người đây này g?ì làm ẫnD vào
nubồ yàn nđgú hậtt là ờiưc. yhệnuC
ụcm Trần gnHà ốC đây íđhc vì ếnđ xme ìg. xem muốn uQnag
tất ca, goNại trừ iĐạ pệ?đi là cả ềđu gián
vì tên ỉch cgũn .yàn biết nđà ệciv có iBở em iah
là ìnhn nđế nrTầ ngờ ởntưg Quang. tấhy còn Trường ườign tểh ạc,L trực đnó ốC ếpti óc hắn không Trần goPnh tiếp
ayn đối ênt ớvi em nđà Tgrưnờ Trần ốC hểt gđna ạtđ htni aco tràn êivn ựTh bội chuềi tin gnlò hhtàn cho mới pc,ấ ổbiu ảnph ộtm ưcợđ hắn ạil Gaữi hpó thể vaừ Lạc, đã có acủ ábo ngập .naQug aih hPong rtưa
àl nTrầ àthnh trong anugQ vị tấ.ph gũcn hảpi aịĐ Thự guQan ngôhk acủ
gk?ônh ioc chcắ uNế rtấ óhk yấ“.đ có ión sẽ ìth ngươi “Ngươi tếhc láo
aừv đây.” đến ồri nẫ“D ưingờ
nlê tặm cổ ắcS Quang Trần uá.qi vẻ hiện
rnogt ênn phản không dự iạl ếbti ờTrngư lògn óc Pnohg không. Cố Phong tồi, bội gknhô với hay Nhưng xử nHàg đối Cố ắnh Cố rờưgnT od
ưn.ơg“i thành ưỡnngg ôunl vàgn các T“a cho đyâ àny ộm đã vẫn tức biết Thự tin yhạc liạ u,nagQ vừa vội đcợư ábo
gHnà Cố ụct tiếp nió:
ứngđ Hắn với :cạnh niưgờ ión bên gôn nđà
xin hkgnô diệt, tru i“ờNưg “.ỗli vì ca, ờtri đtấ Đại mình,
Tnầr ỏi:h nagQu
hipả nhanh nđế sớm hânc àm à,ny ãđ gnhôK nàgH Cố ơhn thể ênt invê bởi àl hnti ìv iLỗ bước. ộtm Đồng
kôhng đtộ hink ấthy gncà nói: úng,đ càng ốC gẩgnn cngạ ênnih nàHg ìnhn ầ,uđ cao
cười Quang :óin ầnTr mỉm
không Cố l:ời Hgàn nẫv đc,ợư nhưng óc hiểu chtú trả
ộmt tiếng: uQagn Trần iườc mỉa
cho thể nghĩ úipg ợtr to, thni rnTầ ộmt ta ựs thể ậtht iê“Vn Lạc .“ehnp có rất nyà
ếbti àhthn tinh ta nhưng hểt ibến ủac gnưiơ ayh ugnQa iơưng .“cũ nkôg,h có htể vẫn ăgnn htắgn Thự ôhkgn ùgnd sẽ nêiv ciếhn như ềhgnni Thự lực uQang pá hnhàt ynà “Ta
ơi. ờtir iU
Trần tộm tiếng: ờs lặng cười lẽ ,đầu Quang
ni:ó đàn ông nguc hník Người
đây ngươi “g?ì àlm ỗ,Li ếnđ “Đồng
Lạc, ấyht htể Cố nQuag rctự ảpih pếit vào, gHnà nnìh Trần quản ắhn tniế acử gia. ủca uqa đi ầnTr mà nhôgk
báo: óC ônthg nđế ưignờ
nit óc lý.” tự kinh “Trần người ngươi ửx liạ àl cầu nìhm gn,iườ c,a yêu cứt óc tới nói
và óc itạ khen tính ềđ đi cáo, ưnthởg uđề gnàH nvấ cho ênn giải, inệH ốC ây?đ áob iLỗ nan Đồng một ai
óNi Quang tậh,t biết Trần mlà ôhkng ảhip aso. tchú có
Đồng tỏ t,grno nhkí ẫnv cgun gnhnư tmắ nqau cúi .sát ẻv ếicl Hàng vào nẫd đầu, ắnh Liỗ nẫv ịb ốC
ểht niêđ hnôgk giá rồi, thì uQag.n Trừ ar đi hnki nti ếnu tịr ikhỏ ôghkn hàtnh tức phi bị của ôkgnh ơưgni có người ựTh
đi nhcí muốn hccụ ôngkh báo có óin Trần ộb, gniườ nhưng toàn rtăm dám .ác ếuN biết sợ ườnig àl một c,ượđ như nuaQg
ốtt nbạ ktế “Chuyện đến nhà?”
Đột ốC aHi giờ us,a đã Hàng ạhcy Biến ể.hT itớ
anh nhtấ ấyth ngươi sẽ at “Người vừa at inó .l“gnò ùht tểh cứ och ngươi ợưđc nhnì ta, tức khiến tin mới ,at hịđn iệcv có ìg htấy nyê óc ngươi ,em lao hnúgc cmả ra ĩnlh htì ađư tâm, thủ acủ
gì óc hai người.” nit nay hink nygà àl óc đnế tục áob mH“ô tin ,yậv liên ườgni tức
ngươi “ốC sao cỗh H,àgn ở lại yn“à?
hnìn sao ờiưgn nque ynà htế nỉh. Ấ,y
ưcđợ tiếb kh.nôg“ ra tức Cố yàn hìt Trường trừ àv ngươi ia ghnPo tin òcn “Ngoại
Cố khó ạd ờrưTgn ng.lườ đmá m,ắl ườgni nbgụ àotn hạ uhtcộ Pgnoh, của ưĐợc gơinư là
ôgn oin.gà đnà híkn iđ ungc ra Người aki
tìm để tih ốC ncùg sự theo hểt mxe ra nay, iếBn có “cp.ấ ihnt đạt rnờưTg hểT rgTnờư Pghon và ưđợc y,am thtậ giữa ôhnkg tửh đi hôm Đtộ không, aT“ vêin ưatr ngờ Phong, hnil nậv hểt thni hay gnoià của ốC một ợưcđ ta đi cao
Buổi qtuyế .âmt ũngc ạh ucối ncgù àHng Cố chiều,
Đáng thương quá.
tin cùgn nói Cố một nẫv .ra hú,tc tức nàgH do ựd cuối
em đàn thôi? aso óc êtn ibộ pảhn ỉhc ìV iah
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.