CHƯƠNG 504: BA GIÂY CHƯƠNG 504: BA GIÂY Trần Lạc nói:
“Mễ Lạp, chữa trị cho mỗi người một chút.”
Mễ Lạp vừa kinh ngạc vừa tức giận nói:
“Ai đã đánh chị Hải Cơ ra nông nỗi này thế?”
nhưng iTờh có chỉ gnai nđịh đột thể hìđn không nhất dụng với nhiều. tác binế,
nă của ómn Sương ikhỏ nhkgô nếkhi Mùi Ngưng môi. hơmt mím
Ta“ đánh.”
ựs h,nìm mà Cơ. giây thực ảc sử agni iảH ếhkni pấc đối viớ ủac ab ịd yếTut im ấtt thế thời trong Sơ nnăg gđứn ơKhnưg 7, dụng
đìhn có ,chỉ ahưc vẫn nhcá thời giữ htời ơhi gian, niết gai ầngn Lạc nhắ inag asu .ộb ithờ nản, ốct ngia mắn htúc cũng cỉh rầnT ưđcợ ấy
ịnnh hnigpệ Hải và oàđ rtải nạPh quá ngoài ãđ không Mễ hNnì nhìtr cặm đợưc cũng Cơ, cười. caủ gưgNn aqu êyunhc tạo ùd Sưgơn ẻv ậtb thấy
huẩK Ý. caủ Sương vị không Triệu ìg ửT gũnc Nngưg mké
uqá Hiả Tuyết, hKươgn ơC ựs gnươS ttậh ilợ Sơ nhnì năng ngạc ynà ngNgư đều lực hạ.i kinh và
rtấ “Lúc họ ờưgni thấy cá nă hnnì ta cua ăn, bờ bò cứ ăn qua trên ở biến osa bểni àny nọb cái óc nhìn ị,d khó ứ“hc? hôgkn vì
từng ra. bnà ngồi Mọi nờgưi lưtợ ưgnb ươSng uaq ácc ấhty Ngưng àvo lần aưch món được nă, ngon
Điều Ngưng ịtt.h cạL ầTrn nhki ikếnh hhcní ưSgnơ cngạ nă lại là
ếtTuy có nạc dụng có tiếc, Lạc hiện nĐág caủ ốunm tcá hưKngơ ửht Sơ tểh không xem nảb với Khương đối năng Trần kt,iệ ơS iạt đã h.ânt ếnu tuếyT dị gì
cauh khg?nô yàn gưNng có để nôgkh ức hnôgk numố usa iphả nơư,gS ngươi cnũg bò ăn cà
lớn hiơ ảpih có riồ h?gôkn cách Khoảng
bnả nkghô có tiềm ănng óc chtú thứ ìg nht.â aủc ểth Đoán đẩy ghnừc
i,đ sớm “Dùng ốtc naig aig tốt.” itờh àcng cgnà
cho mỉm ộmt ggnNư Lạp cười ôiđ đa.ũ Mễ ngưSơ đưa
chỉ cấp Có ba ìhnđ trong htể g.âyi gnưVơ
nhìn. Sương cho Nngưg Mễ uẫm pạL làm
Cơ nói: Hải
ờS bụng m,nhì ưgnơS hià Ngưng sờ òlgn hi:ỏ
imớ q,au ơC ơS hửt Hiả cpấ để tuyếT qua ịhđn hmô mtộ ạcL ăthng chút. ưnhKgơ Trần hco ygàn
.ỳk ngược htần ngNgư ớrc,tư ầnl cgạn đềiu ảHi đó lại ơC nh,inê inhều đã gnơưS ùcng hậtt lmà gưnhn ôv
i:ón Mã viộ cgọN nàgv
Kơgnhư ụn yếTut tmặ cười: Sơ trên ar lộ
chỉ.” ngai “Thời đình
rối ìg? gươnS đây là ốbi gnNgư lấy, áic ậhnn làm
nă ếht uềđ này Có như igờnư onc nhg?kô hiảp ọmi tứh
cấp? thăng yêugnn tm,ắ do ầTnr hKơưgn Tuyết Lcạ cphớ là có phải đa nnâh Sơ
bị nă ggnNư Sơưng nlớ ccự ức kỳ bò ăn mtộ u,gnố đuề chua hcíht àc .cạhs ôc tô
rgotn ồđ ạLc ăn gônhk íph inệg,m vào ầrnT lãgn ốt.t nhét
ềiuđ yang thể dgn.ụ aũđ ấTt ôgkhn vô cấp ớmi tốt người nùgd Vương đũa, cả tập khiển ũgcn nnêi,h
sự hắnc của cchắ đấu Hai đyâ có ưrtớc viớ gtnừ đỡ người đã púgi Sơ aogi thắng. ai ytTếu, nauh, ẽs Khương
dở mộ,t hhnan chữa cả lắm, lnớ hngôk tgnừ cười, tịr Mễ thể là nũgc không tuy hgónc nnê ảuq .onàt ikh rịt aSu Vương người nilề pấc ìv Lạp khóc honà hacữ nhiên, đều ệiuh hoc iah ởd
ờthi hnìđ dụng ếnib quả với thời điố hknôg tốc người so nhơ ớiv iHả mạnh đột chỉ Hiệu Kưnhgơ Ngưng hưn Tuyết, tác niềuh gnữhn ủca agni ,ơC với gnai Sương. óc điố agi ơS hểt
chua. bò cà cứ nă là Món htích ưgSnơ htấn Ngưng
aừV mời .tối ăn cùng tới ơgưhnK ơS Tuytế hay
r“ồi. Đã“ ếnđ nă igờ
yqua có kghnô thh,nà ôc ởrngtư nẫd pấh ngược nưNgg tiếc, gian. ờiht gian cần cần iớv gcnũ hgnôk iga ôhkng nhnha áĐgn ốtc gì gcnóh ờthi ,ngươS
Ngưng thế cà uđầ ươnSg cứ bò lại auhc bát ắtb ,nlê cầm mà mếli.
hyac có nóm Món đều .cả nặm
nôghk thời gcnà ạli .óc Đảo anig ngược
ầTnr at đã như ra nhìn của Lạc in.ơgư imđể ngửs số,t ìhnh yếu
vô hmgệin quan n,đế ấtr nhanh Tuyết cngù hít ơS hgươKn ọtng.r đã này
âyb óc .cưđợ thể là ihm,ế ăn htứ àl ia bò giờ ,đợcư nũcg aKohi hểt gcnũ óc tthị tây htứ gưnnh ôknhg khgnô ítnh tgnrồ ihpả
đối thú.c ớvi àid iygâ ảuq 8 éko hKi hiệu pcấ đó, hơn chỉ cgũn Lạc Tầrn tộm mtộ
khăn Sương che ugốxn: gngưN cởi mặt
ìnNh bước ầnrT cmả trở ớcbư gái ếtTuy nmga Sgơ,nư tấyh ngươhK lòng ôc ,ạtp tấr ơS trong sao Ngưng theo từng chpứ v.ề đẹp Lcạ từng lại iạt các
Bởi Tnrầ ọh nđế ọnb htể cốt ch.tế gia không ạLc vì
thích ,ăn gưgnN liền ohc gnơưS nngờhư người thấy iọM .ôc
đi oảt có ếpti gniươ ẽs nă khi may htể lẽ ipảh óc Ngươi biển. thtậ ắmn oeth cụt nuế gôk,hn ta,
,ơC .anữ nỡh chóng trúng nhanh nă bắt mà ìth àyn rTnầ ạcL yậv rênt bay iảH ầcn ịch bữa ón ộng khỏi ,tgrnu ôkgnh
thể lâu? nêy oab quả, có Nếu đứng nó hiệu gnrot
nỗ ,êhnni và nhanh ủca L,cạ ạLp imọ aih đầu. uas cả lại lcự nìhh chógn trở ảQu Mễ dngá nba Trần
sao. là không tậb cạL âđy ,ờưci hônkg ầTnr măb tịht phiả nă
Nọgc hô Mã l.ên
ngày, acủ hai ,nyà ,hmìn lên, ikhô dù sáng utêi có nngệuy thể là nrầT phục uqả Lcạ mặc ắmt tự .ý nhất ưhn thế ưnngh mất ắsc yấm aho ườngi ớsm hai ưgdn nđịh nnha tchự
ọh óc iờth iốđ viớ gkh?nô gian chỉ đình uiệL bnọ uảq ihuệ
gắp ếnmig ềv híap đi, trượt gắp ượrtt, .Cơ màu gNưgn Sương thịt Hải tộm hồng, gnưnh mếnig tthị umốn aby đũa hko lại tàu
a“T mêth aữ“.n đi ộmt phần làm
“mh.nì ủca chứt có “nGầ ớim tmộ lực úhct yâđ ta ềv năng nậnh
nhược mđểi đuề Mỗi r.nigê ưu àv cái có
cũng cấp n.ưgVơ hoc thể âyg phần Dù chỉ mười âigy ửt óc vong vià
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.