CHƯƠNG 437 – CHÁN SỐNG
CHƯƠNG 437 – CHÁN SỐNG
“Mau tránh ra, để thủ lĩnh Trần đi.”
Ngay khi Khương Thiên Thành đang chuẩn bị tiếp tục xuất phát, Phùng Kiến Minh nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt tái nhợt, quả nhiên lại lần nữa chặn xe của Khương Thiên Thành.
Trần Lạc sắc mặt tối sầm, ngươi thật sự chán sống rồi sao?
Phùng Kiến Minh nhớ đến lời đồn, Trần Lạc đôi khi ở bên ngoài cười nói bình thường, có thể là vì quá lười biếng để tự mình ra tay, nên sau khi quay mặt đi liền bảo tiểu đệ của mình tiêu diệt đối phương.
Vương bổ ôm Tnrầ ylấ lên Pháp Lc.ạ nhảy
hảpi rỉ ,uám ,ếđn mang mang một Trong ngươi nđag bảo tàon Kiến úhct nhgôk ộ.b inhM nơiưg nlòg ứch bảo ùhPng
còn nhit iàNgo đồ ứcs, số rtagn ồđ xoả. trí có trang ar một
Lạc ngứh h:ởki Tầnr
hảpi l.nầ ychả một ịđnh Nhất ámu
lộ dám sợ mà ihôt hỉc ta cũng cLạ hgnôk nTầr thực mà kháng. ưNghn ầcn lòng hãi tấr ờưing kếnih mặt nsih phản sự giỏi,
Người đâu rồi?
rẩy, sẽ của ộtm hiểu. giây otàn âmL óhk sợ tiếp rgnằ nur theo chtá ạiĐ hácc hmìn đầu thân ra ịb
con Đmá hóc yạhc .thoe ncũg
về đnế uốiC ũncg h.àn ncùg
htể ôm hgônk unốm at một được. hâpn điố “Thủ ngươi iệbt xử ác,i ũgnc ,nhĩl
lúc at ũcgn nào ưi.nờg iọm hìnb Lạc am,ỉ đẳng cờiư ốđi Lạc Trần với nầrT xử
áic“. “Cha nôiu, ôm mtộ
gđna ,đi vội.” ta ỏB“
cúl Lạc. dẫn mtặ yah gđnú tohe này, rầTn đám ẻv ra ởrt ềv viộ mừng, páhP viu ênl cũng gnhe nệluy, chó ơgVnư vàng ènr hệni ychạ aừv yvậ phía chó trên con ngoài về
icá ộmt mô úhcng nào.” ũgnc nuha ta C“hị gái,
“Đại i“r.ồ ềv ãđ ca
năc tyTếu không nđhá imớ trong ănc giá àl lòng cứ Kghnơư khiếp tihô, Sơ sợ Khương thế hnh,àT ứ,c hứ.c ọig nyà
.a“n lòng ta ấyht tấb tỏ cảm nhẫn “Thủ ếun Tr,ần chút ơưngi để lĩnh ,ált cờh at thành, sẽ ixn tmộ êkni ôkhgn
nầTr người mảc tếk ơC Lạc ai.og đúng hểt Hải á,thn àl có
cũng hngkô ãĐ bao uêhin cướp ư,đợc ità bị mất ảns nr.tgắ
ợlưt Suá để Trần hnyả noc mô con gnòl ựcng n.hắ notrg lần cóh cLạ ovà
cạL :óin nTrầ cười
chức ióg ọh .ầln đến vừa đây, tổ nên đón mtộ ệict nọB
Lcạ nnhì ra đứng Lcạ lpậ ngoài nđế tyấh ớti, óni. đám năng iàng,o uiv đầu xe của ầnrT ứct tức căn đi Tầrn ácg đứng anch canh thò lập ưinờg Tnhàh đoàn cứ li,ạ êvin ngừm
lại E“m ồri à.” đã rtở rait
gơVưn lộ thôi. nkôgh gì ươngV lcú ra Lạc tươi ápPh về Ppáh mặt Têrn tiếc, đi luyến kích là hnôkg vẻ ếđn Trần liạ cười, độgn nắh ẻv úcl có hắn
Ta ta dù gì. vật nặgt acưh vẫn mặc nhưng ỗ,li lễ đã nix
riồ iờcư Lạc Nhìn x.e hytấ hPáp ơngư,V ầrnT đi to xuống
iảg là Làm hpải sao hcứ? ưnh bán ơnigư bao yấđ vậy cư?đợ thể vờ ậtn Tướrc gknôh có tải thế
một hắn àl mtặ đến, miờ nơh mình mà ùD sao chút. nnê ũngc nể ựt ờngưi
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetạLc Trần chậm i:ón rãi
Tr,nầ ngiươ ậnuht ó.gi“ lĩnh cúhc Th“ủ ôixu ubmồ
lcú onà ẩm iưgờn ơC igá chị mỪ, cngũ iảH ướt. êtrn
Cơ iảH viu nói: mừng
Điạ rẩy mLâ i:ón rnu
Khương ,ex ngạc Thành Trogn ó:ni hTiên khni
ắnH ngùc nha.u mô Vương áPhp và
đủ, còn tộm yàn vnẫ chúng thế “Thủ Trần, đủ gạo.” ưac?h ngôkh ếuN ta nĩlh tí
phút tí ế.nđ uợưr mang sau, àv kôhng ềnli ênt ầyđ ưahC ờgưni ốtchu mâL ạĐi mưiờ yhcạ theo
chứ?… nôhkg iNgơư nă ra àl ngàoi vạ yấđ pihả
hắn không? mdá ra ghưNn nói
ạli hmểi bểin. úcL nhmì ẵsn cô để oạm gàns của xác trong thân đó
ihnM vừa :inó ừav khóc Kiến ùhnPg
l,át mrtầ asu aphí dnẫ ngâm Lạc ềv ơS iđ mình. hưgnKơ hàhnT, ầnTr nKhơgư Tuyết đó nhà một âns
cợưĐ npầ.h nũgc có ưcđợ đcư,ợ ai
gâu máĐ u:âg sủa hóc cũng onc thấy ếh,t
ọad ợs ậ?v“y đến ưgnời gần Lạc, cứ “nTầr căn ngươi àyn như Ngươi của sao? đây
yêu tình ếđn ibển ủac ấtr àl lcú ùra grọnt ngũc ngứ Trần ạLc cầu iảH ớiv nrgọt Cơ ôc sự âgy ìv nĩa,gh trước pđá vương.
được Hải cử,a Lcạ tới đi gpặ Cơ. vừa ahy Trần
lngặ ệuH lẽ ờic:ư Văn Hnùg
ăn ờim ncgù ếđn chká thêm ữba những Nnâh tiện, để tụ gưniờ ậtp mọi mơ.c hnắ một ưgniờ
thcú âmt không Mễ coh ban gkônh đm,ê ểth mười ụcd Lcạ động. ậtp ơnH Lạp, ênn có trạng chkí gặp đợcư ngày ầnrT
nhanh n,bgụ gơniư “Con nêl rất chút.” ta ủca ngờiư ttố
cthự nấy ra nào lực álgn, bọn iưgNờ ắmt sáng xem gnờiư mạnh. aủc họ ờgin, ầnth ahi násg trấ tinh
hiện của Lcạ oci atri ìm.hn ậtth gũnc me ạti rTần nNưgh òlgn ưhn cô
ạLc, chào inếK knghô hỏi. hnìn ex Phùng cóhk nầrT nihM hkín gnuc ra acủ nước tmắ,
hcưa ònc Lạp biết lẽ gcnhẳ cảm tởr hắn ,iểhu Mễ hkó nầrT thấy đã về? cLạ
Trần xua Lcạ aty:
chó nlớ bnọ sao ùd là òcn rtấ ộđ nhanh, rểint hểt phát óch ctố tại của cợưđ óhc đã nôhkg htế aữn hPáp ,anữ ocn Hiện hơn chúng rồi, gn.ưVơ ãđ igọ àoil cno ocn của là
dụ đã ví về Cũgn .này yuchện có
ốuhct chơi và tinh rượu ta nịx đến magn “Đại tất “âyđ. mLâ, nong xảo quay ủca heot mau đồ về, cả
còn về ú?th cái sau óc Ta àm ìg
có là ìhngn uhcốt ht.ốcu ảiph ựcht ợưur xịn uđiế chắc hnơ gonn, Quả
chỉ quy vyậ tmộ liền, ứth mì Kôngh số óc ăn báhn k.chá nòc và
inhêT ậhtt Khương nói tiếng hôgkn ênn đây hnhàT osa? sự là ,liờ nưigờ
dặm, .“ntố thường trăm ba rất có at nơh C“òn bình êkmhi
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.