CHƯƠNG 254 – THIẾT ĐẦU KHÔNG DÁM
CHƯƠNG 254 – THIẾT ĐẦU KHÔNG DÁM
Trần Lạc liên tục giáng vài cú đấm xuống, làm cho Thiết Đầu ngồi xổm trên mặt đất, che đầu lại khóc nức nở.
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, Thiết Đầu sai rồi, đầu Thiết Đầu không còn cứng nữa.”
Thiết Đầu khóc đầy mặt, thì ra đầu của ta không cứng chút nào.
Trần Lạc hoàn toàn không thèm nghe, bàn tay không ngừng giáng xuống.
tih ờgưni có nếit itnế ốtc còn gia iệbn auq gđộn ntăg độ hpáp ểht hóa. Tang snốg hóa, từr để ạigno tự thịt nhôgt nă
ádm n,ày hừ.” ờch “Ngươi nuế gtonr trốn, ở cạyh
Lạc sợ chim lại đu,ầ ón. rè caủ sợ Đầu hãi đá Lạc, không rụt ầrnT hTếit Tầnr hnnì ciú dám
ta “Ta, y,hạc uầĐ không nhkôg .dám“ Ttếhi
haíp tăm ốit Đầu nlê lại, không Thiết điên đánh mù inhs ưnh án,hđ tih ờngưđ ht,oát ápth nrtố ưrtcớ nco nôkgh gần mịt. trốn, ,ấmt
ắnh ma vương như nnogã aongn mới cạL gì? iờl cho rốt dnùg àyn điạ nghe Hắn đoạn khiến địa vậ?y ìg ccộu có thủ nêT Tầrn ịv
Tếiht ếthiT Lý ạil Đầu Lạc. Thành ợs nTầr ợs ,uĐầ
nhảy ầuĐ ra để khỏi hậnn xác rầnT thả ,xe Lạc lại: hTếit uốnxg
ầuđ á:ci ênl tát một Thiết nầTr cạL ầuĐ
hoảng ếtihT sợ. đnế Đầu qnầu ccự một ớrctư lộ Thiết rầnT vẻ rêtn Đầ,u Đầu, áđ hiTết thấy mặt Lạc ũgnđ mtặ vào vậy, kỳ loa ẳthgn âhnc ra
àlm yệ.uln ệinH bậc àm năm gnta ểđ ìtm ạti ấhnu ợgntư khó iht đối được
ohC ý guệnny thu chiến nậ.hn tang hknôg cũng iớv thi, ầTrn Lạc hìt ấuđ ùd mád
n:ió ýL nhàTh
gian ithờ không hỉC ra lên này của nhiêt tồi. ăn Thiết tiến bậc exm grtno mà nhokảg thân nó ít ,nmă phú óha đã đã i,ưgờn nũgc bản Đầu không
cno lại iểđm ồi.r tang aT iht hưnợc của được ộtm tmì
Trần :nió ạcL
ộnđg Trần nắm átc itsế hhtàn tặh.c cạL ,ạil làm yat
ncgũ lực này, một Nhìn aủc năm. thi thế bậc ầuĐ con gtan àl ựthc htTiế hccắ
at Đ“u,a mà, hnôkg ạchy đừng nữa.”
caủ hgnniề nTrầ gùdn phận mdẫ scứ hếiTt àon bộ nâch nêl óđ ux.ống Lcạ uĐ,ầ tmộ
ếhtTi ảti nhét ải.t một nhắ uầĐ phía Lạc Trần tùhng ex uĐầ aíph Tthếi trước, đi pá uas, ậvn àov
à“L n,ó àl cnhhí “ón. àl nó,
auhnq đi áli vận nó vòng ôthn Sợ mất, cạL chạy mình xóm. xe ựt rnầT tải
L“à ón đúng “ônghk?
Nnhưg tận Đầu, icá .ấyth ihtếT cực đã ìhnn Thành Lý àny to mắt himế uđầ ấtr ơhn ấthy nũcg ữna
iếTht yhất không iớt êbn cản, âh,nc cạhn nhìn ẽs tức cứt có vừa đi pậl mức người nThàh chạy mất. plậ ở ngăn sợ hnắ ýL mmề nhũn ếnu iha uầ,Đ
nnhữg nluô lợi ma hcỉ noc cả dnâ oàv tmộ nmắ con ,đấy ếikm trong ôgkhn hti Cẩ“n ữhngn tư ,vưnơg ìtm káhc ntậh “.riồ nó tang ngtor thôn mké có ịb ón khác hơn người ềun,ih điạ may hại ăn ôhnt ữgnhn nờgiư ngũc vật rntgo ,ôtnh ngay
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netịb bừng tắs vuốt ịb sợ ếtihT đá nTầr ầuĐ mới a,r hc.mi ctắ ật,nh ihểu sợ Lạc
thi tnga iạLo về iuổt hcế ghnôk như có ọth. vậy hnạ
ạyhc của Lcạ nó Vương có kịp giây không Pháp nrgto ai ,tmé ổđiu rất hểt tìh ợưcđ từr có vngò ốcT độ và rằng thể onạgi nahhn, e Trần ba rmtă c.đự
unr rẩy Thành átto mtắ ýL Trong hogản nói: vẻ ợ,s ra
mád đnáh hé cgũn ôkhng ịB rgnă.
mức uầĐ hia yat ớit của mình lên đũng hec nquầ bần sợ ứtc :ậbt liạ, run ếthiT lập ùgdn
Hai ăn đã ntgáh uầđ trước bắt người?
gnôhk rTụ hnuấ uầĐ ốmnu ón bây để làm dùng ôT dùng, ẫnv tượng h.Lni giá lợi ulệny Lcạ Trần điố Thiết êhnNi yah Mễ ạH ếgti ygan iạĐ hoc rtị oHạ nòc g,iờ aừv
Đại ơngvư? ma
igưnờ quá ith s,ợ con ốđi hnưgn tnậ phó nigờư đám ư.“đcợ n,ó chống ángđ thể óĐ“ rtấ ón ai kghôn đầu có có mắt óc tang cái thấy một mười với at ấmy nìhn to, là ộmt ilạ
ậyv ộtm gcũn ư,nơgv Nhưng gàyn pc,ậ nă ngtă nếđ ấtb nó thể nưiờg ếitn àlm hóa ềđiu chỉ có lên óc cấp vạn ộtm bước ộtm. ừntg thể ônghk là phải ưnh óc
ó:ni ầnrT theo uổđi tnợ ión, gunh nnàhg nhẹ ạcL
ôgn bốn ộtM êinn đến theo yâ.đ viên đàn hơn khoảng một dẫn uổti nàhht miươ trgun tổ giưnờ
mắl nũgc urtâ bò “n?hỉ đyấ “Ngươi
ìv ònvg thôn ờưign ágn,ht ăn rtgon ra, nêuhi ưd có đã nìmh iếbt òcn nyà con mất h“nhCí lại kôngh trong hỉc hit mà bị rồi.” một agnt ón oab hia
ỳk sợ ắpb cực Lý nói: lắp hhnTà uầ,Đ ãih itếhT
ại,l có dmá htể ckóh nổi, trn.ố Thiết Đầu chịu vừa hôkng d,ậy tắhp áhkgn ứgnđ hcạy không pnảh vừa cỉh
lóc: nlớ iếhTt ầuĐ hcók tiếng
rgồnt nyà àlhn, tếbi Lạc htì trọt ích, hểt hiền để ưiơt mang Trần ima iđ ra cười ườgni nếu đúng sau ọ.rtt là vẻ lộ có grtồn có
ẫvn ihơ ýL trung inên sắc Thành, gNười tmặ ậtn ờig. đến tàn âby khỏe, ưhnng ànđ dài óc ntê là hểt gôn koé hgôkn
tởr ,útc ênn ỏhi: mặt êgihmn Trần cắS cLạ
am “Là ?ì“g đại iloạ gưnơv
at ấps pđạ xốngu nằm n.ươ“gi thì vỡ đầu ta, nếu coh hgknô thnậ “Ôm
vật đá óN ịb nTrầ ạLc nằm xuống đất.
Hắn ếnđ nói Đầ?u Tthếi nagđ
gcnạ yấth kinh âyđ sự tậht cno ma kia? ýL đại tôh,i Tàhnh yậv vơưng àl ghnôk
lại “Sao chạy ỗhc nó đi.” aMu này? ở
là gì? ũngc nghe, gôhkn ôhkgn ầuĐ kngôh hntậ Tihết èthm thèm Ta s.ợ hiểu,
nđgá óhnc Cứh pihả ơnghưt ?à không
này? nó nẩng ợs áic người, Lạc ầnTr không
.tó“s cnò một yàn có hTủ“ gnsố hlĩn, hỗc gnưiờ
plậ iBến thh.àn ôkgnh uĐầ thì Đtộ ưrtngở ntga là bình hT,ể nậhn ,ra àl tnghườ ạcL ầnrT tức Thiết phải mà ãđ ra iht
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.