CHƯƠNG 210 – LÀ MỘT NGƯỜI HIỀN LÀNH
CHƯƠNG 210 – LÀ MỘT NGƯỜI HIỀN LÀNH
Nguơi nghĩ ngươi so được với ta à? Ta còn muốn đi về luôn ấy chứ.
Diệp Cao Phi cười nói:
“Được rồi, chúng ta cùng thảo luận một chút, nếu có người nguyện gia nhập chúng ta thì tất cả đều là anh em.”
Triệu Hải muốn kéo Trần Lạc rời đi, lại nhìn thấy Trần Lạc đang đi về phía Diệp Cao Phi. Triệu Hải bối rối, Trần Lạc muốn gia nhập sao? Đùa mình à?
,cákh ta cưđợ. có làm thể ừH, sao ìhmn thể och chia áic có một gnờiư cũng này ôm iùđ ẻs
yàn cấp ạchh Trần gnnă aos Lạc thni ượđc lượng, uNế hunềi ásu nó. cách nghĩ lấy để làm còn nẫv sẽ
gôhkn gơưni tàn cLạ piảh sẽ cũng hắn àl muốn rất ếnu hmạn ,Ừm cạL ,ậvt kghnô ầnrT nưh ih.P cũng btiế Diệp nhẫn .nào mức nẫhn aoC đến ntà hgnưn Trần hpế
ngsố Từr lại kgnôh hânn nói. tang ấxut hgnĩ là iht tiêu pLạ uềđ stó riêng suy khi có một ktế ẽm tệid có mạnh ngiả vật ờniưg đơn đoàn ểht aủc mình, đã htế để Mỗi hiện. hưn Mễ
ư“cĐ.“ợ
ntgohá trước Trần nhềi thu Vũ của lành, Tầnr Vũ tự Lcạ tượng Ấn trấ ln.àh Long Vũ. nậhn Vũ ạcL ìhnn bối ngờiư cđượ ốiđ iềhn Lgno ỉmm tin ở là về ir.ố kipế gnoL ườci một Trần với rất việc ạLc Long khiến
ỏt Nếu ta hiP gpặ htiô. nogL cnò ìth mlà âmt tểh vũ ,Vũ ựcl vội. gì ngnó sẽ Phi, thể nhm.ì hắn lại Diệp dgnù cahư Không ớsm tự hegn có cế,ht xảy hệcynu gnkhô iđ của nên ý ắbt ra Kiếp bày nữa, sao? trước quá đến hnắ miớ uSa nói có ntừg aoC khi ệiDp ắhn đến Cao
Vũ àl ý ngLo cúh ì,g knghô cấp thể Chỉ oas tnhì ápht hPi có không rinểt Coa ầnc Vương ếnđ irồ, iếkp ợđ.ưc hắn ũgcn Diệp uncệyh trước chứ? uến thếc nêl sẽ có ấcp hgnăt àml hìhn
ựd ãđ có sao hnận hểt Trần àLm ngoL Lạc hđ.ịn có ,Vũ tuh nòlg norgt
tìm hmin. đạn, người, giữ phợ é,km Đặgn trấ ầgnt ếyu lợi nụdg đỡ chtự ếcil không hắn iệDp tập hiỏk Lạc lớp ìnnh loại ộtm cách tôhng tểh ầTrn đám aho. ônđg ẻk Hồng, iPh ảqu ưu tnêi biết, bai đó oCa lớn, sau àlm bỏ rtcướ êinT cặoh nhắ dngù gưhnn thế nhgnữ hint nũgc có muốn họ ilạ
soa như Coa nkgôh óc iệDp nhập vậy, “Ngươi peh iga uềhin Phi?” người
óc ạLc htin nco ũcgn ầrnT ểht ơhn ìhnm, ưhgnn chỉ acủ ùgdn bởi ậvt ihnếk gùcn iườgn iuNềh là Lạc đổi yàn nềhui ạ,chh tư, nàgh ẽm không tuêi iưgnờ hàng hết iđ ư.t để ờinưg sai ứthc quầy otra mạnh vì làm hcỉ rnTầ á.bn nmhì hạch hóa không nhơ, amu có tnih lúc đã hai ủac úđgn có htể viên người ăn. gnình ậvt Cuối hơn lại huềin rởt
Lâm ghcnu ,ahnuq ỏnh nhìn giọng :gắmn Tề
đó Phi cười sốt sửgn t,ál Dệpi aCo nói: một sua mỉm
nTầr nyà ai?” iTuệr, ãL“o ạLc àl
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Netócs nah lẫn Đâ“y ttố hmăc là em ta, vẫn hắn lnôu ta acủ nhau.” àv
ión: Tiên gĐặn Hồng
tiếng: âLm ộmt ềT hừ ạnlh
người cấp tiớ n,Tầr óc ý người àl hcỉ ngươi, ba, chút.” hn“A cẩn iuềhn ậnnh hnật một chú ưiơng nnê rất
ihP một đã ônhkg ắChc khối Cao htu phấ Diệp inth tuh ba Cao ạchh hanhn mình htể Phi hẳn, n.ày mcứ ghnkô suá đnế pcấ nếu pấh piDệ ignườ này,
ềT Hiả ih:ỏ Triệu Lmâ ,cthốu điếu ộmt nầTr ềT mLâ và ạL,c hút iđợ đang
đ:uầ ặgĐn Hgồn êTin ắcl
ệipD nói: trước tiớ ườci mtặ Trần aCo Lạc P,ih iđ
ỉch. mLâ yta Tiurệ tora sau hki điổ và ềT chia đaị Hải
ểth xem gôh“nk cho vêni có đó nhit cđượ Nưgi“ơ chạh ta
ngầ năng lấy, thế đã hấp ttấh Lạc vì uth nhận vô nó vọng bị lượng. ncgù rTnầ
.nigờư ữan ihộ uềinh cngũ Cao nyà Tinh ôkhng hảpi grtno rất nnê tuh lượng Phi hchạ gì ol năng piDệ có ểht hấp còn đã ắl,ng ữna không ịngh hơn có
hscạ Triệu, hắn hià phát hnđá hmtê Hắn người. non, cẩu hnúgc tyấh hắn. at yàn ủca ta htế nào? tàno iưngờ aT tả.h“ hắn, ấtr quét yãh còn nhận “ãoL rơi sẽ tmì ờt có nhau qáu òcn bộ uhniề nưgiờ với gũcn cngù không uốmn cuhêi ònlg Ta hiơ
ợiđ Lạc iTên c,ạL đang ũgcn Hồng nTrầ :ión cười ầnrT Đặng
Vũ sử ịb chết ihP, htể ngoL ,ón dgnụ không ra htuyếk nắm nùdg hoàn ịd chúng ta mđấ ta năng nhóc Cao nòc ượcđ ngơht?ư ắnh hnnì chỉ ghônk ẹM“ đó ntê rtấ thể gúnch nụdg nit của ịd ôghnk voà hmnạ n.gnă ựda ta Dệip chứ cio ôgnkh ắnh hn.“ắ hnưgn nắH đánh chtự n,hìm điểm ta sử Tên êNn không aủc gì. ra đã yTu ntoà lực màl hắn. này
in:ó Hiả iệurT
tấm ồ thể ựgnd ở ớti. ênl yậ,v bểin quả ễd inơ cựht cạL quả htcự igếtn, không rất có đông Tnrầ hết ấyht, như khó mtộ một úhc ưnh ưginờ ý
người sót Lạc. gật Phi ểth iổn mhạn, Trần háck uđầ, ệDip pảhi uếN ý thế áqu nsốg Hiả nẫv nưh iuệl xem ệiurT không? làm aoC khẽ nào cụ
hđịn hậnn Pih ạli từng ầđu ilạ uiềhn àlm.“ chắn nnhha ttố. oCa có nhờ bán gờnưi hắn Dpệi nhưng ô Cao ếitp trái ta một Trước ịhuc iloạ h,mểi đổ. mạt ó.đ đã nham ngiờư iớv vô iếgt qayu cứ đã ka.i iạl ânhn nkẳhg uâm iờnưg htế vừa và sẽ ia còn ềnuhi ihk lần có iPh không Diệp có Tcrướ ta càng spụ ôt, chắc trấ rất dụng. ờicư Diệp lúc thấy suâ đã ghôkn ngược Kô“hng Cao cắ.s hnẫut ,lnớ từng là ,ar iphả imớ iphả igNào uđiề đây ắnh ta hểt gnàc cúL ta gpặ nờgưi ợnưgt như ivnê ũcng thì nHắ ilạ Phi ưngiờ càng nếđ đắng, ấn
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.