CHƯƠNG 145 – SỐNG SÓT
CHƯƠNG 145 – SỐNG SÓT
Đây là thông báo tuyển dụng do chính Trần Lạc nghĩ ra sau khi mất nửa tiếng đồng hồ suy ngẫm, còn tham khảo thêm ý kiến của đám người Mễ Linh và Thư Vân.
Yêu cầu không cao lắm nhưng cũng không tính là thấp. Tuy rằng tuyển người nhưng không phải ai cũng nhận. Vả lại, không phô bày năng lực của căn cứ, người có thực lực dựa vào đâu mà cứ tuyển là sẽ vội vàng gia nhập chứ?
Ưu đãi này quá tốt, để lộ ra chuyện có dị năng giả cấp ba, có thể chứng tỏ uy lực của bản thân.
Sợ là ở đây ngoại trừ Trần Lạc, rất khó lại có dị năng giả cấp ba. Không phải là không có, mà thực ra là khó mà gặp được.
Với điều kiện này, chỉ cần là người sống sót không có dã tâm, sau khi thấy thì ai cũng muốn gia nhập. Mà nếu thật sự dã tâm riêng, dám làm chuyện xấu, Trần Lạc cũng không sợ, hắn đủ tự tin khống chế họ.
Ăn cơm trưa xong, Trần Lạc không bắt Thư Vân tiếp tục dẫn người đi đánh chết tang thi. Sáng nay họ đã hoàn thành hết nhiệm vụ, không thể suốt cả ngày bị vây trong đấu tranh.
Buổi chiều tự do tập luyện.
Vị trí của Trần Lạc tương đối hẻo lánh, nhưng cũng vì thế mà càng có nhiều người đi ngang chỗ này, ai mà không muốn có một chỗ ở để đánh tang thi.
Tầm một giờ rưỡi, một chiếc minibus bảy chỗ chạy đến cửa khu biệt thự, người trong xe thấy có người gác trước cửa khu biệt thự thì do dự.
Nhưng lúc thấy dòng chữ màu đen trên tờ giấy thông báo màu đỏ, họ không khỏi tò mò nhìn kỹ hơn.
Trần Quang thấy đoàn người nhưng không hỏi, chỉ lẳng lặng chờ họ xem thông tin trên giấy.
“Hấp thụ dị năng trong tinh thạch sẽ giúp dị năng lớn mạnh hơn, trời ơi, bí mật của tinh hạch, cứ thế mà công bố cho thiên hạ biết sao?”
“Đầy đủ đồ ăn, thi thoảng còn có thịt? Thật hay giả vậy, tinh hạch cũng có đủ?”
Khiến họ càng kinh ngạc hơn nữa là hiện nay trong căn cứ lại có dị năng giả cấp ba.
Dị năng giả cấp ba? Chưa từng nghe qua bao giờ, thế mà lại có tới mấy người.
Thực lực mạnh mẽ quá!
Đãi ngộ và thực lực đều đứng đầu.
Mấy người họ đang lo không biết phải đi đâu, giờ phút này đã rung động. Nhưng ưu đãi quá tốt nên yêu cầu cũng cao, phải đạt tới cấp hai mới có thể gia nhập. Họ có năm người, mà chỉ có hai người đạt cấp hai.
Có người hỏi:
“Anh Siêu, ngươi thấy sao?”
Vương Siêu do dự:
“Nếu đúng như những gì họ nói, tất nhiên là được, chắc chắn nên gia nhập, nhưng chỉ có ta và Lưu Kỳ hai người đạt tới cấp hai, ba người thì không đủ điều kiện.”
Lưu Kỳ nói:
“Lại hỏi một chút thử coi, không phải còn có thể dẫn theo người nhà sao?”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetÁnh mắt họ sáng rực, cẩn thận xuống xe dò hỏi, căn cứ này có dị năng giả cấp ba, thật là đáng sợ.
Cấp hai không biết có bao nhiêu người nữa.
Trần Quang lại cười lắc đầu:
“Người nhà thì phải có quan hệ ruột thịt, nhưng nếu giao nộp ba viên tinh hạch, thì cũng được gia nhập.”
Dị năng giả cấp một cầm ba viên tinh hạch, có thể chứng minh bản thân có thể giết được tang thi, sớm hay muộn cũng có thể lên cấp hai.
Dị năng giả cấp hai nếu chấp nhận giúp họ nộp, cũng chứng tỏ quan hệ không tồi, cùng nhau thu thập thì đã sao?
Hiện giờ người sống sót chưa đạt tới cấp hai, chỉ vì biết bí mật của tình hạch quá muộn thôi.
Quy định là chết, Trần Lạc đã bảo Trần Quang có thể linh hoạt.
Trần Quang âm thầm buồn bực, dị năng giả cấp hai cũng không phải là hiếm, nếu không phải nhờ thủ lĩnh, nhóm người họ cũng không biết bí mật của tinh hạch, tất cả vẫn sẽ đang dừng ở cấp một.
Lưu Kỳ lại nói:
“Tôi là dị năng giả cấp hai, có khả năng trị liệu và tăng trạng thái lực lượng, không biết có thể châm chước cho tôi một chút được không?”
Trần Quang có mười phần kinh ngạc, má ơi? Đây đúng là quá hiếm. Không cần xin chỉ thị của Trần Lạc, Trần Quang cũng biết không thể để người này chạy mất.
Trần Quang gật đầu ngay lập tức:
“Được.”
Trần Quang xác nhận:
“Sau khi gia nhập, mỗi ngày bắt buộc phải đánh giết tang thi, nếu không thì sao có tinh thạch? Sao thu thập vật tư đây? Nhưng hoạt động theo đoàn đội rất an toàn, nếu không thể tiếp thu thì các người có thể rời đi.”
Mấy người vốn dĩ đang do dự, nhưng thấy dưới chỗ ô che nắng có mấy em gái xinh đẹp đang hứng thú, mọi người trao đổi ánh mắt với nhau, lập tức đồng ý.
Có mấy em gái xinh xắn vậy mà không nói, nếu biết chúng ta còn nghĩ nhiều làm gì.
Trần Quang cười cười, đưa họ tới chỗ Trần Lạc đang ngồi bấm điện thoại dưới bóng râm.
“Thủ lĩnh, mấy người này muốn gia nhập với chúng ta, ngươi xem được không.”
Trần Lạc ôm Mễ Phạn đứng dậy, nằm trên ghế nói chuyện sẽ bị xem là bất lịch sự, người quen thì không có sao, thành viên mới đến thì cần phải tỏ vẻ một chút.
Trần Quang nói:
“Người này tên Vương Siêu là cấp hai, đây là Lưu Kỳ là hệ quang minh cấp hai, ba người còn lại là cấp một.”
Trần Lạc hiểu rõ, có Lưu Kỳ hệ quang minh, vác theo ba bình nước tương cũng không sao, đến chỗ hắn không ai có thể lười biếng được.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.