Skip to main content

Chương 138 – Đanh Đá

4:34 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

CHƯƠNG 138 – ĐANH ĐÁ
CHƯƠNG 138 – ĐANH ĐÁ
Nhóm người Diêm Lệ cười gượng một cái, muốn kéo dài thời gian chờ người khác đến. Người đàn ông mặt đen nói xong thì bắt đầu táy máy tay chân, bình thường hắn cũng không lớn gan như vậy, nhưng bây giờ lại không kiêng dè gì. Có không ít đàn ông dùng ánh mắt như sói theo dõi nhóm người họ. Diễm Lệ hất tay người đàn ông mặt đen ra, quát lớn:

“Ngươi làm gì vậy?”

Người đàn ông mặt đen càng cười bỉ ổi hơn:

“Làm chuyện mà ngươi yêu thích đó.”

Nói xong, hắn muốn vươn tay đến vị trí càng quá đáng hơn. Diêm Lệ quát to:

“Về mà sờ đi.”

Khuôn mặt người đàn ông mặt đen biến sắc, cười lạnh nói:

“Đanh đá lắm, nhưng ta lại thích dạng như vậy, rất thú vị.”

Dù được hai người đội viên nam che chở nhưng Diêm Lệ vẫn bị bàn tay ghê tởm kia chạm vào một chút. Tính tình Diêm Lệ khá nóng nảy nên đã đạp một cước thật mạnh vào thân dưới của người đàn ông kia.

Diễm Lệ là dị năng giả cấp hai, sức lực không hề nhỏ, người đàn ông kia bị đá vào nơi yếu ớt thì cong người như một con tôm lớn, tay che lấy háng, gương mặt vô cùng méo mó. Người đàn ông mặt đen nổi giận:

“Dám đá thằng em của ta, giết hai thằng này trước, sau đó từ từ xử lý hai đứa con gái này.”… …

Hơn mười nắm đấm, chân đá và gậy gộc đồng loạt chào hỏi hai người đội viên nam. Những người đứng vòng ngoài tay chân không đụng được vào họ thì giả vờ đang phóng thích dị năng để uy hiếp. Một đội viên nam trong đó thuộc nhóm người Lãnh Thần, hắn chỉ mới đạt cấp một.

Ngay lúc sắp có người bị đánh chết thì Diêm Lệ cắn răng muốn phóng ra dị năng để phản kích, người đàn ông mặt đen thấy thì biến sắc, cũng không kiêng dè Diêm Lệ là nữ nữa không thể để cô phóng dị năng được, chắc chắn sẽ chết người.

Lúc này, một cục gạch bay tới. Khương Phong thấy tình hình có vẻ không ổn, định vứt một cục gạch dẫn dụ những người này nhưng chỉ có bảy, tám người đuổi theo hắn.

Một cây côn sắt đập mạnh vào đầu Diễm Lệ, đầu Diễm Lệ lập tức chảy máu ồ ạt. Người đàn ông mặt đen lại đập thêm một cú lên đầu Diễm Lệ, vẻ mặt tàn nhẫn:

“Gái điếm thối, cho mặt mũi mà lại không cần.”

Một chiếc xe màu đen đi tới, hô:

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“Hắc Tử, ngươi đang làm gì vậy?”

Người đàn ông mặt đen chạy tới cười xòa:

“Anh Viễn, có một con gái điếm thối muốn đánh ta, ta đang dạy dỗ nó.”

Lục Viễn cau mày đại khái cũng đoán được là chuyện gì, nhưng thực lực của Hắc Tử không tệ, hắn không thể trách móc quá nặng nề được. Lục Viễn nói:

“Đừng làm chuyện gì quá đáng, lần sau không được lấy lý do này nữa.”

Hắc Tử đang định cười đáp lời thì ở xa xa có những nhóm ba đến năm người đang chạy lại. Nhóm người của Thư Vân đang tản ra trong khắp khu chung cư, không có cách nào chạy tới trước tiên. Thấy xe tải hạng nặng đang bị bao vây, lại thông qua bộ đàm nghe được tin tức từ Khương Phong, tất cả mọi người nhanh chóng chạy tới. Thư Vân cao giọng hô to:

“Dừng tay.”

Thư Vân sững người khi thấy mấy người đang nằm trên vũng máu, cô mạnh mẽ phóng ra một mũi tên băng xuyên thẳng vào đầu một người đàn ông. Người đàn ông kia chết ngay tại chỗ.

Lục Viễn bị sốc bởi sự thay đổi này, lập tức bước xuống xe. Những người khác cũng bị sốc trước biến cố này, tất cả đều ngừng lại đồng loạt nhìn về phía Thư Vân. Thư Vân thật sự muốn giết những người này ngay lập tức, nhưng hiện tại bên cạnh cô không có nhiều người, còn bên phía đối diện dường như có tới sáu mươi, bảy mươi người. Thư Vân lạnh lùng nói:

“Thả họ ra.”

Các đội viên chạy tới không ngừng, số người bên Thư Vân càng ngày càng nhiều lên, tất cả đều nhìn đối phương với vẻ mặt không mấy thiện cảm. Lục Viễn tức giận nói:

“Giết người của ta lại còn muốn ta thả người đi sao?”

Thư Vân tức giận lập tức phóng một mũi tên băng về phía Lục Viễn, Lục Viễn cũng không hoang mang:

“Thổ Hộ Thuẫn.”

Lục Viễn là dị năng giả hệ thổ cấp hai, mà dị năng giả hệ thổ từ trước đến giờ vẫn luôn có khả năng phòng thủ mạnh nhất. Mũi tên băng của Thư Vân vẫn có thể xuyên qua lá chắn đất nhưng nó không còn sức mạnh nữa. Thư Vân và Lục Viễn cùng biến sắc, họ biết bản thân đã gặp phải đối thủ mạnh rồi.

Toàn bộ đội viên đã tập hợp lại.

Lục Viễn lại biến sắc một lần nữa, tuy rằng phía số lượng bên mình nhiều hơn đối phương không ít nhưng nếu hai bên đánh nhau to dù là thắng hắn cũng không vui vẻ gì. Đặc biệt là người phụ nữ dẫn dắt đội này, có thể phá vỡ lá chắn đất của mình, lại còn có thể hạ từng người từng người một?

Thư Vân bình tĩnh lại sau một hồi trầm mặc. Nếu xảy ra trận chiến lớn cô tin phe mình có thể thắng đám người đối diện, nhưng sau đó phe mình còn lại mấy người thì cô không dám hứa chắc. Nếu chết mười mấy người, cô thật sự không còn mặt mũi quay về báo cáo với Trần Lạc.

Bình luận

Để lại một bình luận