CHƯƠNG 136 – TRÍ TUỆ THẤP KÉM
CHƯƠNG 136 – TRÍ TUỆ THẤP KÉM
Bằng không, nếu trí tuệ thấp kém, chỉ có thực lực, không sớm thì muộn cũng bị người giết hoặc bị phục kích, nhử mồi.
Nhưng đạo cao một thước, ma cao một trượng.
Buổi chiều lại có một đám người kéo đến, nhưng không nhiều như Tôn Đại Vĩ, cũng chỉ có một ít vật tư, gặp được nhóm người Trần Quang, liền trực tiếp rời đi mà không hề xảy ra xung đột.
Trần Lạc cũng không quan tâm, nếu có ý đồ xấu, ta sẽ cho các người một chút thời gian phát triển để đạt đến cấp 2.
Trần Lạc nhớ tới điều gì đó, phân phó Trần Quang:
“Khi có người tiếp theo đến, hỏi một chút xem trong đội của họ có người nào có năng lực hệ Ánh Sáng hoặc năng lực phụ trợ khác không, nếu có người nguyện ý gia nhập thì trực tiếp thu nhận hoặc trực tiếp trói tới.”
Người hệ Ánh Sáng quá ít, hiện tại chỉ có Mễ Lạp và Vương Linh, chỉ dựa vào hai người bọn họ, nếu có nhiều người bị thương cùng lúc thì cũng không đủ để chữa trị.
Lại có thêm một vài người nữa cũng không giống nhau, năng lực phụ trợ thế mà lại rất hiếm.
Đối với Trần Lạc có trung thành hay không không quan trọng, nhưng nếu không được, ta có thể coi ngươi như một công cụ.
Buổi tối ăn cơm có cháo, bánh bao hấp, hành lá và trứng gà.
Trong số vật tư thu thập được cũng có không ít trứng gà, trứng gà có thời hạn sử dụng lâu hơn, nhưng cũng có hạn, không cần thiết phải tiết kiệm không ăn.
Trước tận thế có thể nó không được chú ý lắm, nhưng bây giờ, nó gần như là món ăn tốn cơm nhất.
Nhóm người Lãnh Thần ăn ngấu ăn nghiến, đã lâu lắm rồi bọn họ mới được ăn một bữa cơm đúng nghĩa, nóng hổi tươm tất.
Đồ ăn tất nhiên là không đủ nên Trần Lạc đã bảo Vương Linh nấu thêm cho bọn họ một phần nữa.
Nói như thế nào nhỉ, tinh thể cấp 6 mà Lãnh Thần trao cho rất có giá trị, tương đương với việc có công lao muốn cậy nhờ, Trần Lạc không ngại đối xử tốt với họ một chút.
Nhưng nên chiến đấu vẫn phải chiến đấu.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetCơm nước xong xuôi, Trần Lạc đưa cho bọn họ một nhóm tinh thể cấp 1, tinh thể cấp 1, Trần Lạc hoàn toàn đủ rồi, đặc biệt là với tinh thể cấp 6, nếu đạt đến cấp năm, Trần Lạc cũng được tính là húp được miếng vàng lớn, sẽ không cần tinh thể cấp 1 nữa.
Lãnh Thần thầm nghĩ, nội quy nghiêm khắc là thật, nhưng đãi ngộ tốt cũng là thật. …
Chuyện gác đêm vào buổi tối Trần Lạc để cho một số ít thành viên chưa đạt cấp hai làm, ngày mai các đội viên cấp hai còn phải đi đánh giết tang thi. Thu thập tinh hạch là một chuyện, chủ yếu là để cho họ có thêm nhiều cơ hội chiến đấu hơn.
Trần Lạc cũng sắp xếp mấy cô gái tham gia gác đêm. Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt. Có thể nói chuyện cười đùa, nhưng nếu táy máy tay chân thì có thể tùy ý đánh gãy tay, chém gãy chân.
Trần Quang nhỏ giọng thì thầm:
“Nếu mấy cô gái động tay trước thì sao?”
Trần Lạc mặt không cảm xúc:
“Nếu có cô gái như vậy, ta chỉ muốn nói bốn chữ. Xin đến gặp ta!”
Trần Lạc cũng bắt đầu hấp thu tinh hạch, chỉ một viên tinh hạch cấp sáu không thể giúp hắn thăng lên cấp năm, nhưng nếu còn một viên tinh hạch cấp năm thì lại khác, trước đó hắn cũng đã hấp thu kha khá tinh hạch cấp một. Đầu tiên, Trần Lạc hấp thu tinh hạch cấp sáu, nếu tinh hạch cấp năm vẫn còn dư thì sẽ để lại cho Mễ Lạp và Mễ Linh dùng thăng cấp.
Tinh hạch của Thử Vương sẽ để lại cho Vương Linh để cô nhanh chóng tăng lên cấp ba, dị năng hệ quang của cô thăng cấp sẽ có lợi hơn so với người khác. Đến khi cảm thấy thân thể hơi căng tức thì Trần Lạc mới ngừng hấp thu, nhìn chung sức mạnh của tinh hạch cấp sáu đã bị tiêu hao hết hai phần năm. Trần Lạc rất hài lòng, tinh hạch cấp sáu quả thực rất tốt.
Sau khi đám thân thích đáng ghét đi rồi thì lại xuất hiện chuyện Trương Tinh Tinh chết tiệt khiến tâm trạng của Mễ Lạp không tốt lắm, sau khi trải qua việc này tinh thần của cô sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Trần Lạc chỉ có thể ôm cô an ủi, vốn cũng không muốn mang theo Mễ Phạn đi ngủ nhưng Mễ Phạn lại tỏ vẻ tội nghiệp cầu xin được ngủ cùng. Ngủ chung thì ngủ chung vậy, dù sao tối nay cũng không làm chuyện xấu vậy thì cho ngươi ngủ chung.
Mễ Phạn rất vui vẻ, một chân để lên người Trần Lạc, một chân để lên người Mễ Lạp. Mễ Phạn nghĩ thầm, nếu có thể ngủ cùng với Mễ Linh nữa thì coi như nó đã bước lên đỉnh cao của miêu sinh. Thật sự là một con mèo xấu xa, lòng tham không đáy, thật sự quá xấu xa…
Buổi sáng, mọi người tập hợp, Trần Lạc nói:
“Ngoại trừ những người gác đêm tối hôm qua, tất cả những đội viên đã đạt cấp hai tiếp tục ra ngoài đánh giết tang thi, Trần Quang, bên chỗ ngươi có mấy người đã đạt cấp hai?”
Trần Quang nói:
“Có bảy người.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.