Skip to main content

Chương 124 – Tấn Công

4:20 sáng – 22/02/2025
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại
Cấu hình

CHƯƠNG 124 – TẤN CÔNG
CHƯƠNG 124 – TẤN CÔNG
“Mà nếu gặp được một đàn tang thi mấy chục con, cũng tuyệt đối không thể đối đầu trực diện với chúng nó, làm như vậy khó tránh khỏi tử thương, không đáng.”

Ngoại trừ phải phòng thủ, hoặc là bị buộc phải tìm kiếm vật tư, làm gì có ai lại đi đối đầu với tang thi cơ chứ?

Có thắng cũng chẳng khác gì bị thua.

“Muốn đối phó với bọn chúng, tốt nhất là dùng đội hình bốn người, hai người hệ chiến sĩ, hai người hệ pháp sư, yên tâm, tuy chúng nó có tiến hóa, tốc độ cũng tăng trưởng theo, nhưng vẫn không thể so sánh được với mọi người, nếu gặp phải nhiều tang thi quá thì có thể bỏ chạy.”

Trong đội hình tốt nhất là có thêm một người hệ phụ trợ, nhưng dị năng giả hệ phụ trợ quá ít.

Mọi người chậm rãi tiêu hóa lời hắn nói.

Trần Lạc lại nói:

“Hiện tại ta sẽ dạy cho mọi người một biện pháp để né tránh dị năng.”

Trần Lạc tùy tay chọn Mễ Linh và Thư Vân.

Trần Lạc nói:

“Các ngươi dùng dị năng để tấn công ta, ta sẽ tránh đi.”

Tốc độ của dị năng rất nhanh, nếu đứng ở khoảng cách gần thì chỉ trong chớp mắt là có thể đánh trúng, nếu muốn dựa vào tốc độ của cơ thể để tránh đi thì rất khó.

Nhưng đối mặt với sự tấn công của Mễ Linh và Thư Vân, Trần Lạc lai có thể dễ dàng tránh thoát, hắn không sử dụng tốc độ, chỉ hơi điều chỉnh vị trí của thân thể là có thể tránh khỏi sự tấn công của hai người.

Tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tin nổi, nhất là Mễ Linh, cô cho rằng cô đã phóng thích dị năng rất chuẩn, nhưng lại không có một chiêu nào đánh trúng vào người Trần Lạc được.

Trần Lạc cười khẽ một tiếng:

“Chuyện này rất khó à? Chỉ cần mọi người rèn luyện theo phương pháp mà ta dạy cho, luyện tập thật nhiều lần là có thể làm được hết.”

Mọi người càng chăm chú hơn, thậm chí có người còn ngừng thở để nghe, chỉ sợ để lỡ mất kỹ năng quý giá này.

Trần Lạc nói:

“Nếu nhìn thấy dị năng phóng đến rồi mới tránh né thì gần như không có khả năng tránh thoát được, nhưng mà ta có thể thông qua hoạt động tay của Mễ Linh và Thư Vân để phán đoán ra quỹ đạo phóng dị năng của bọn họ, sau đó tránh khỏi vị trí tấn công.”

Mễ Linh bừng hiểu ra:

“Đây là dự đoán.”

Trần Lạc cười nói:

“Đúng thế, rất khó tránh khỏi dị năng, vậy thì chú ý xem tay tang thi đang nhắm vào chỗ nào, chờ nó phóng dị năng ra là có thể đoán được quỹ đạo của dị năng, sau đó tránh khỏi chỗ đó trước.”

“Mọi người chỉ cần làm quen với phương pháp này, là có thể dễ dàng đối phó được đám tang thi cấp một.”

Mễ Linh dường như nghĩ ngợi, sau đó nói:

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

“Làm lại một lần thử xem?”

Trần Lạc cười thầm, làm lại thì làm lại.

Mấy phát trước, Mễ Linh tùy ý ném ra mấy viên quả cầu lửa nho nhỏ, Trần Lạc có thể dễ dàng tránh né.

Nhưng sau đó…

Trần Lạc đã bị một quả cầu bắn trúng người.

Mễ Linh cười nói:

“Ta đã phán đoán được phán đoán của ngươi.”…

Phán đoán được phán đoán của ta?

Trần Lạc bật cười, thiên phú chiến đấu của Mễ Linh đúng là rất kinh khủng, nếu không sau này cô cũng không có danh hiệu nữ chiến thần Linh Diễm Cơ.

Nếu so sánh với Trần Lạc thì đúng là Mễ Linh yếu hơn rất nhiều, cho nên cô không có cơ hội phóng ra nhiều quả cầu lửa như thế.

Nếu như cấp cấp của Mễ Linh và Trần Lạc tương đương nhau…

Không thể nào, không thể tin nổi, chẳng lẽ các ngươi cho rằng Trần Lạc sẽ đánh trực diện với Mễ Linh?

Hắn sẽ chạy trốn trước, sau đó tìm cơ hội đâm sau lưng để đánh chết ngươi.

Đối mặt với đối thủ có lực lượng tương đồng, từ trước đến nay hắn chưa từng đối đầu trực diện, làm thế quá nguy hiểm.

Ngươi nói làm vậy đúng là không biết xấu hổ? Xời, người biết xấu hổ đã chết hết cả rồi.

Mễ Linh cũng không cảm thấy đắc ý, vừa rồi chẳng qua là cô đã giảm bớt lực lượng trong quả cầu lửa, cho nên mới có thể phóng ra nhanh như thế, ngoài ra cũng do Trần Lạc sơ ý nữa.

Hiện tại, thực lực của cô và Trần Lạc chênh nhau quá nhiều.

Trần Lạc cười nói:

“Mọi người yên tâm, tang thi cấp một tuyệt đối không có trí tuệ để phán đoán như vừa rồi, nếu gặp phải loại có thể phán đoán như thế, vậy các ngươi hãy lập tức chạy đi, bởi vì các ngươi hoàn toàn không có khả năng chống cự lại nó đâu.”

“Được, buổi sáng mọi người tự tìm đối thủ để luyện tập theo phương pháp này, buổi trưa ăn cơm xong chúng ta bắt đầu xuất phát.”

Buổi trưa mọi người vẫn được ăn lạp xưởng, có rất nhiều người chỉ sợ không thể sống được đến lúc ăn hết lạp xưởng.

Trần Lạc nói:

“Chúng ta có tổng cộng năm mươi hai người, để mười hai người ở lại canh phòng, mọi người thay phiên nhau đi.”

“Còn lại bốn mươi người, phân ra bốn người một đội, chia thành mười đội ngũ, phải bảo trì khoảng cách giữa mười đội ngũ, các đội ngũ không quá xa nhau, nếu có chuyện gì có thể hỗ trợ cho nhau được.”

“Mỗi đội ngũ cầm một bộ đàm, có việc gì thì liên hệ.”

Nguy hiểm ở mạt thế không chỉ xuất phát từ tang thi, phần lớn là từ người sống sót, nếu như mọi người phân tán đi quá xa, gặp được đội ngũ có mười mấy người sống sót, rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm.

Bình luận

Để lại một bình luận