“Lưu thúc, ta đã chuyển khoản cho ngươi, nhưng nếu hiện tại muốn tìm ngươi tăng cường một vài trang bị phù văn, không biết cần thời gian bao lâu!” Tần Phong hỏi.
“Hiện tại?” Lưu Chấn Sơn không ngờ hiện tại Tần Phong còn nghĩ đến việc tăng cường trang bị, hiện tại Trùng tộc tàn phá bừa bãi, không phải nên nhanh chóng chạy trốn sao?
Tần Phong gật đầu, “Lưu thúc, cửa hàng nhà ngươi ở vị trí trung tâm nhất trong thành thị, bây giờ Trùng tộc làm loạn còn chưa hình thành phạm vi cố định, tuy hiện tại chạy trốn có thể dẫn đầu đi ra ngoài nhưng càng có khả năng tử vong!”
Hiển nhiên Lưu Chấn Sơn cũng đang do dự.
Tần Phong nói đúng, vì lúc đầu Trùng tộc đi ra từ trong vết nứt tất nhiên sẽ săn mồi dọc đường, vô cùng hỗn loạn, có lẽ một khắc trước ngươi vừa tránh thoát một đám loài bò sát, sau đó lại gặp được mấu trùng.
Chuyện như vậy không phải là không xảy ra.
Nhưng theo Trùng tộc chiếm cứ nơi này, xung quanh Trùng tộc thực lực cao không có Trùng tộc hạ cấp, chủng loại khác biệt cũng sẽ có nơi ở khác biệt, lúc này bọn họ chỉ cần đi dọc theo đường phân cách giữa hai chủng tộc, tỉ lệ an toàn sẽ cao hơn.
Những thứ này đều là kiến thức học được trên sách ở tận thế.
Nhưng có mấy người làm được những điều này chứ?
Tần Phong nói: “Hơn nữa Hàn trấn bị tấn công, vết nứt còn tiếp tục mở ra, Phúc thành cũng sẽ đến đây vây quét, không bằng chờ cứu viện, e rằng còn tốt hơn mù quáng chạy ra ngoài rất nhiều, bây giờ trong tầng hầm ngầm có hơn hai mươi người, làm ổ ở chỗ đó còn không bằng lấy khách sạn làm nơi phòng thủ, cũng có thể sống thoải mái hơn chút, nhưng hiện tại vũ khí của ta không đủ sắc bén, vừa hay lấy được hạch tâm của Tinh giáp thú, cứ đề bạt ở ngay chỗ này đi!”
Đưa ra quyết định này, nguyên nhân quan trọng hơn là vì Tần Phong cảm thấy với cá tính của Lưu Tuyết kia, chắc chắn nàng sẽ không chạy trốn một mình, mà muốn dẫn theo hơn hai mươi người rắc rối này.
Cứ thế, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì trên đường?
Chuyện như vậy nhiều lắm, một khắc trước còn là đồng đội kề vai chiến đấu, ngay sau đó có thể đẩy ngươi đi chịu chết.
Tần Phong cũng không muốn Lưu thúc bị ai hại!
Hiển nhiên Lưu Chấn Sơn đã bị Tần Phong thuyết phục!
“Ngươi nói cũng đúng, ta nghe ngươi, hơn nữa dung luyện một vũ khí cũng không cần bao nhiêu thời gian, ba, năm tiếng là đủ!”
Quan trọng nhất là Lưu Chấn Sơn cảm thấy thực lực của Tần Phong rất mạnh, còn mạnh hơn cả Lưu Tuyết, có một đồng đội mạnh mẽ như Tần Phong, dù sao cũng tốt hơn không có gì.
Hiện tại hắn ta cũng sợ Tần Phong chạy mất!
Tần Phong hài lòng gật đầu, nói: “Nhưng ta còn có một số tài liệu, chỉ sợ còn cần phân giải một chút, ngươi chờ chút ta để bạn gái của ta mang đến!”
Tần Phong kết nối thiết bị thông tin để Bạch Ly cầm đồ đến, cũng chính là Kỵ sĩ thương của Vương giả kỵ sĩ kia.
Bạch Ly nhận được truyền tin của Tần Phong, lập tức đi ra từ trong hầm ngầm.
Nhưng nàng cũng không biết tuyến đường cụ thể đành phải cảm ứng vị trí của Tần Phong, cũng không sử dụng dị năng không gian mà tùy ý tìm một chỗ trong bãi đậu xe ngầm để đi lên mặt đất.
Lúc này, một đám người đang bị Trùng tộc đuổi theo, đã lùi về khách sạn.
“Móa nó, đám côn trùng này!”
“Vừa rồi là tên khốn nào đánh nát trang bị ổn định không gian!”
“Đã đến lúc này rồi còn bàn chuyện này làm gì?”
“Không được, bây giờ Trùng tộc bên ngoài quá hỗn loạn, để bọn chúng ăn vài người, ăn no rồi sẽ không lộn xộn nữa, đến lúc đó chúng ta lại đi ra! Phòng ngự nguyên tại chỗ đi, khách sạn này cũng không tệ!”
“Nhanh hành động đi, tìm đồ chặn cửa sổ, phong tỏa nơi này!”
Thực lực của những năng lực giả này đều là cấp F, kinh nghiệm sinh tồn vô cùng phong phú, chẳng mấy chốc đã tìm được đồ, dựa vào khách sạn để tiến hành phòng thủ.
Lúc bọn họ đang bận rộn đến quên cả trời đất, Bạch Ly đang vui vẻ lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Tất nhiên Bạch Ly không để ý đến bọn họ, chỉ là trong đám người này lại có người để ý đến Bạch Ly.
Người kia chính là Cổ võ giả bị Tần Phong đánh hai quyền rụng hết răng vào mấy ngày trước.
Sau khi người kia thấy Bạch Ly, đôi mắt lập tức nhìn thẳng.
“Đây không phải cô nàng của tiểu tử kia sao?” Người kia nhanh chân đi đến, chặn ở trước mặt Bạch Ly.
Bạch Ly nhíu mày, ánh mắt của nam nhân này khiến người ta rất chán ghét.
“Ha ha, cô nàng này, hiện tại lão công của ngươi đang ở bên ngoài cho côn trùng ăn, ngươi đi cùng ta đi, hầu hạ ta thoải mái một chút, ta bảo vệ ngươi? Nếu không, hiện tại ta sẽ ném ngươi ra ngoài cho côn trùng ăn!”
Bạch Ly trợn mắt nhìn đối phương, trên mặt nở nụ cười lạnh tiêu chuẩn của Tần Phong.
“Lão công ta đang ở sân sau, nói cái gì cho côn trùng ăn! Buồn cười!”
Trong lòng người này giật mình, không ngờ Tần Phong vẫn chưa chết.
Nhưng thái độ của Bạch Ly cũng chọc giận Cổ võ giả này, hắn ta lập tức giận dữ nói: “Ở sân sau thì thế nào, hiện tại ta sẽ làm ngươi, ăn được một nữ nhân như ngươi, lão tử chết cũng đáng!”
Nói xong, người này định ra tay, đưa một tay ra muốn che miệng Bạch Ly, dường như hắn ta đã tưởng tượng ra ánh mắt cầu xin của đối phương!
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.