Đạo Thánh chỉ này có ý là Tam hoàng tử bất hiếu với phụ thân, không tốt với huynh đệ, cho nên vị phế thành thứ dân, mãi mãi bị nhốt bên trong Hồ Tâm đảo.
Trịnh Phàm có chút ngạc nhiên hơi khẽ nâng đầu lên nhìn vị Tam hoàng tử kia, Tam hoàng tử trông không tệ, gương mặt thanh tú, quả thật có cố khí tức văn nhân chân chính.
Có điều một đạo Thánh chỉ này hạ xuống, Tam hoàng tử coi như xong, gần như không có khả năng Đông sơn tái khởi.
Đúng lúc này, Ngụy Chấn bỗng nhiên đứng dậy, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hào, thân vệ và Trịnh Phàm lập tức cầm lấy đao đứng lên canh gác.
Hà, vẫn ụyNg nói: ặđt riã aNm nhìn aty áđ, không ngựa àm bàn mắn rio gnTru trên hcmậ uầh hTnĩ
Trong nghịch nhất gôkhn bản ớcưn phản tnốu hnịrT oa?s iảph bọt, nnăg hàmP mngụ theo đây hi,ờt lúc
r!!!ồi ảcm thể uêy nói rằng nhiên Nam ếth nói uáQ thương ngược à,ny ẹnh ầuh Tĩnh ĩnhT phạt ngHoà oạign ửx thấy Ynế ongTr hỉc áqu hầu à..y.n phán tự cảm ấhty không maN n,ngặ lại “áhuC “,
theo – nhhàT ncò ờri Cơ nâd itệV, đi. hTứ iờnưg at kgôhn
ýq,u ờc gì c.ả yâB giờ cũng ắnh ửt bạc khác nhnì ghnào cao ilạ, cho tcựh âdn kỳ chiếu ồngi dù têrn manh
ọig ngay hoàng nyàg cả àl ágmi xử cao iảhp ádm ấn Trung ánd ếngti ớiv ai mtộ Ngụy êln ễL cốb gnlò Tgorn Ti ygNụ hắn Hà nắ,h ốiđ ửt một haỏ “Cgôn tờnưgh, cũng guồln nhắ vậy? ầtn iph kh,í gnhởcư quý, ưhn
iưnờg nơh ửt đều Turng Sau chặn Ngụy người. hrnịT Tàhnh một thân hgonà vệ maT Pàmh sau tuáq tViệ Cơ àv àv khắc, cả oba tmră nghiêng àH
Ngụy lay gminệ hểt một ra t.ấđ ,ưtiơ rênt Cấnh gNyụ uas ngụm chổng ộtm hunp óv Togrn Chấn tmặ ãng muá nhât nộđg, khắc,
mậgn ửt ngùi àghon nói: aTm
dùng yat mệgin àmĐ máu gnox, a.su Đàm tràn ừt iơưt Quang tmộ ar lại nụmg ựgc,n gQaun uli ehc nàig,o ymấ ớcưb ộmt đảo íahp về loả Nió hkóe
mời ogHnà tyế ế.kni đoàn àngy ,ựcc – ềv Hầu nương ni,vgế óni, hờit tụ, đồng măht Huậ ơnưgn hmô về vào hnà agi cung hnki là ayn ầHu Bệ xin khổ là níchh ạH phủ ngyà iga ờgniư
!ồir nuôi, aCh btấ oãl tha ônui hac thứ ôv – ihn pháp ỡnưgd ếhi,u tử
khái, Nma lnòg mở bạc iờngư cờ ncgũ ,ầuh iđố iốđ cùng với ứaH ớvi bià. aob Trịnh mảc tậht ciếuh cảm àmhP hnư đyâ ĩhnT rnTgo Lục angđ dệni ỳk rnêt ưnhờtg đối thường cục ặtm nhắ àv quát ớưtcr Vnă giồn ibà, tử ùm hát,n đang ặtm nàgoh mình lượt lần diện cvệi Bắc ndâ Tổ,
hmậC ãđ! –
ơC itVệ ,ớtrcư hắn. yNgụ sau rgunT iđ đi Tam àH gany tử Thành đằng hoàng
về ứ,tc íahp hnnì tử, maT hoàng cũng ấhnC gyụN hgàon nắh. tử Lập mTa ilạ nnìh
ehgn yàn khni ẽl mnuố niơưg quận, os?a nó,i htyấ đang gì cái kihn noà tồn lượng hnhíc ,htàhn cuộc đại này kgnhô nơi ghôkn Ngân ãLng Cấm hảpi ,em inó qânu Phàm nịrTh tonrg thành aig tại, Hầu các có nha rốt rất niơ ccá
kỳ hóp. vnẫ sư oD ẵns với nhẹt vọng sự caủ ệVit gs,àn ưcha Tnhàh –
ặđt không trong một hnnì àm Tugnr iht ấn,Ch đem ayt Đnệi hỉc ểht yNgụ uâs hít ònc maT hạ. hơ,i Nụgy Hà hnháT
Hoàng .ra àny đệ uhynh đời hà, ềv như uhcị cahư Cio kế ịv chcắ ắnh ghnĩ của Yến thả ,sua hắn ăgbn suy
h:ô nhĩT ầuh aNm à,yn nưNhg clú m,à đúgn
đảo tạ phụ êyn ợhp nhThà nhò ênrt trấ itVệ ưs hc.ás unấ,h – gữai htĩn, íhthc hồ cđọ giáo
ệđip đã at xe hTnàh Mật đệ ệtiV, đợi ơC chờ ,ửt .htiô đi ùt hcở úchng nâd theo Thứ nhân tư phủ onigà ưnờig – ànogh của
nyà Tĩnh óc đường hắn gniơư đã chỉ amN tnyềuh cúl của lên y,ềhnut h,ầu con htếc. Nếu ờir
Ngụy hinb tuh bitế h.tế Trung líhn êinb nậnh này âunq gưNhn ìh,nm chỉ tướng gũnc hcỉ quân ,rõ háhnT tiếp ìg ôkgnh đám lhnệ àH mà
iĐạ yah Tâm ê,tn nay người đời ơC nói. tấr này, đảo đ,i vị rời khó kh,ngô một rtở khỏi Thành Yến ngohà tử Hồ một bị itVệ thể sẽ ừT có có yảb ômh
ttuệy tôn ghônk iớ,ưd là ti chỉ ắnH ohạn tểh h!pế!! ntê têrn ốiđ một q,aun
– chỉ nảy, gkônh hTnáh uHầ ảBn pế..i.t
ở ỗhc phía Tĩnh rTgnu nhìn nió: nồgi về huầ gờinư gyNụ Hà axoy mNa vnẫ đó
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Nettrì đất, Điện nhẹ yud chặt nvẫ in:ó ớưid tặm nhắm qỳu tiếp hạ ắtm ạrp ,iạl tư niọgg chỉ, mTa ếth
– hại áođ, .ạh oD ysu nghĩ ta tuấh iệĐn húgnc hônkg
mở hoàng chỉ, tiếp Tam rạp àlm nnâg đất quỳ inệmg tìh aty tử hai iướd nió: lại lên
mnầh bớ,cư đều bàn ộtm t.uha tự ảc nnhêi Đi
– . . . Bảo. . Tn.rọg
hapí đó ềv nghiêng noxg, Nam rgnTu thân, ầhu usa chỗ hưgớn thúc aqu giục: hơi Hà ầuđ óiN ká,ch Nụyg nThĩ pậg
lượn, bnà Ngụy lòng ủca nốgig ióN chưởng hắn đột ahi ra, sau tay bạc ovà song rắn ó,đ inhnê Chấn trong bay ncgự của óc n.mìh vỗ tay ògnl ,htế như ỗiud
ayt ,nàgr rõ ĩTnh ra ặmc ìmnh không ắnH ót,s t,ay ỏb ốgsn Nma ớiv ghônk ttuyệ hầu hnắ gnưhn irờ kihỏ ứtc ầhu ra Tnĩh đối tự ìmnh kgnhô mà mình ơni maN này. tểh
trọng. irồ, – hạ bảo iđ ,yvậ Như thần niĐệ trước hết
ảbo ụ,ph ưS grtnọ. –
uđầ ygNụ tárnh à,H Ngụy nh,ắ itnê khóe Chấn co íhpa né hơi àH mắt áhn nTgru tắm nhìn ụgyN aủc ậi.gt Turgn về
hòn hárct tộm iphả !chsá uềnhi .óđ Đệin người lớn đcợư cđọ ảođ cho luyện, loa ,aik Đệni âmt tự nnhiê iggná nxi ích nhiệm Trên hhtác ạh kẻ ,àon ửt ènr iảph btiế muốn kôhng – hạ ờrit ửth b,ỏ
ynLệu rốt ấmy không sát õr này đã đã chết iởb àl ĩs êinnh gknôh Trịnh hmàP n,aữ íKh ựt i,ồr phẩm, yụNg hắn aĩhng ềđ còn gnrà rồi. ý gđơnư ấvn êtn cuộc Chấn
tphá ĩhnt, nhá hệin hề ósgn bọn tânh này, nnhì àl gia hPmà họ dù ạiđ mắt hnib uHầ ệv nêb nợg khín khóe ọh giờnư och rTnịh inó từng quang ừgtn htàn,h nơi ônhkg tbấ tắm nvẫ bhnì à.no này ờ,nưig kinh gờiưn dù ọnb ccá lời ohc ưD tchú ar có
ửng Cnhấ gãn ồ.ghn óc ckhắ miệng, ngu,xố Thời há gNụy ànhv ắtm Tngur útch Nyụg àH
Đợ,cư cn.ôg ncgô – hưat yNgụ
thế, uống trà. nớưc cạn nắh Nói
hìtn at, thế để Yến của Điện Tma hạ kíh cam Đại nYế ich đi văn Điện at hiếnk có húncg hạ! oeht thịnh mtâ nguyện hbn,ì Không oha Đại – ta tihá
ìhnn ậpL cứt, :nói lại Hà ụNgy nTgru hnắ
,ộh nhtah thống ảihp sát, ra tay ụgyN hchín nrguT thì gàcn Nygụ tự hìn,m mình caủ yat cha tự ếnhki grnuT àH lý ốmun Hà hắn nHắ hắn àH thêm niuô ômn khổ. tigế không Ngụy bởi không nurTg
nói: miệng lên, oék Trung óKhe ygụN Hà
trong tcứ, énch đứng Lập sư ó:ni aty tọa hạ Đàm uganQ Tam lê,n yậd, Điện tàr bưng
ơC àhhnT đứng ên.l hcmậ tiệV riã
gun,xố gôhnk ađo Phàm bỏ đượ.c hệni để ngcũ thể tiạ bỏ Nhưng rTnịh ắhn
Nam hTĩn ầhu tử Cơ của nhàTh Đạo óc hắn ắnh Tnáhh coh hưn vy.ậ ,nhậ“n bna hiảp àyn Việt, nyà hcỉ cho ý xử “ aNm ý ầh,u này Yến ỉhc aTm Hàgno đồng Hnoàg úcl không Yến Tĩnh Thánh không ngũc là hnhcí ghôkn nói nàgoh
ếlci nói: chỗ ìnnh nigồ vaừ Trung Tĩnh đ,ó gyụN huầ àH cười Nam
ngã .ấđt agnuQ trên mặt àĐm
pệhing ầuH bắt tội trà tài – cho mới rgnằ thượng, ôv aph àti nô àti hạ, nô ,ền gia, avừ .irồ itếc nặgn hạ nệĐi inĐệ asu nô hạpm chỉ biết ynà ựt pphá ướnghc
ùhP ùph!
là àH như gái đúng, ụyNg ậy,v nói không inó kính hônkg ntô yuhcnệ ađo tuổi ởbi tốt thống lại người ôngc truyền vậy trái Lý già, tír cầm nớl ớiv nyà Nyụg đẹp tgnọr ,màhP ôcng chuyện như rtẻ. cho êuy Trung lúc Tịrnh làm
.ồri mến Nam hầ,u to Tĩnh kỳ trước đã tèmh ắhn ngăn aủc nga mình xỉa không mhnệ thực ếnđ mtặ ìg Lcú dám ,rtcớư
dặn nucệhy Hầu ngài – gì còn dò? aig, có
– óni xni thận. cẩn Hầu a,gi
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.