Cho đến khi tiết thể dục kết thúc, Vương Hải không còn để ý đến Trương Vũ nữa, dường như coi hắn như một làn không khí, cũng không còn bất kỳ chỉ đạo hay dạy dỗ gì hắn.
Dưới sự dẫn đầu cô lập của Vương Hải, các học sinh khác đều vô thức không đến gần Trương Vũ nữa, giống như xung quanh hắn đã hình thành một vùng cấm vô hình.
“Vương lão sư này thật là… sao lại nhỏ mọn như vậy.”
Nhưng sự đã đến nước này, Trương Vũ cũng đành chịu, dứt khoát yên lặng nằm xuống đất tiếp tục nghỉ ngơi.
Chớp mắt đã đến giờ tan học, mọi người lục tục đến nhà ăn.
Sau khi mọi người rời đi, Chu Thiên Dực đi đến bên cạnh Trương Vũ, giơ ngón tay cái về phía hắn: “Dũng sĩ, ngươi đã mua bảo hiểm tai nạn chưa?”
Trương Vũ chậm rãi đứng dậy, phủi quần nói: “Sợ cái gì, đợi đến khi tu vi của ta đại tiến, thành tích tăng vọt, sẽ có khối lão sư bảo vệ ta.”
Hắn tự tin nhìn Vũ Thư trong lòng bàn tay, cường độ thân thể đã tăng từ 0.83 lên 0.84.
Đây là khi không tiêm thuốc, không uống thuốc, càng không có bất kỳ thực phẩm bổ sung nào, chỉ dựa vào Kiện Thể Tam Thập Lục Thức để rèn luyện.
Chắc chắn rằng trong tương lai, khi cấp bậc của Kiện Thể Tam Thập Lục Thức không ngừng tăng lên, tốc độ tiến bộ của cường độ thân thể cũng sẽ ngày càng nhanh.
Chỉ nghĩ đến đây thôi, Trương Vũ đã không nhịn được mà cảm thán về tiềm lực đáng sợ của mình.
Chu Thiên Dực bên cạnh nhìn Trương Vũ đột nhiên tràn đầy tự tin, tò mò hỏi: “Có phải ngươi đã tìm được nguồn hàng mới cho thuốc rồi không? Có hàng tốt thì đừng quên huynh đệ đấy.”
Trương Vũ nắm chặt nắm tay, mỉm cười: “Nhóc con, ta đây là luyện thể tự nhiên!”
Ngoài cửa phòng huấn luyện, sau khi trải qua quá trình luyện thể cường độ cao, hai má Bạch Chân Chân đỏ bừng, mồ hôi không ngừng nhỏ giọt trên trán, toàn thân bốc hơi nóng hừng hực.
Bốp bốp bốp!
Nàng gõ cửa, nhàn nhạt nói: “Trương Vũ, giả vờ đủ chưa? Ta đói bụng rồi, mau đi ăn cơm thôi.”
Ba người vội vã gia nhập đại quân nhà ăn, đến muộn nên từ xa họ đã thấy một hàng dài người đang xếp hàng trước cửa nhà ăn.
Bất quá, thân là học viên lớp Thí Phạm, Trương Vũ tam nhân có đặc quyền ưu tiên tiến vào nhà ăn dùng bữa, có thể thông qua thông đạo VIP trực tiếp dùng bữa.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetLiền thấy tam nhân dưới đủ loại ánh mắt khác nhau của học viên các lớp khác nhìn chăm chú đi vào nhà ăn.
Cái cảm giác này nói thế nào đây.
Nếu để Trương Vũ hình dung, vậy thì giống như trong tiểu thuyết, nội môn thiên kiêu dưới ánh mắt hâm mộ, đố kỵ, hoặc tự cho mình có thể thay thế của đám tạp dịch ngoại môn, chậm rãi bước vào Tụ Tiên tửu lâu dùng bữa.
Mà vừa tiến vào nhà ăn, Bạch Chân Chân liền nói: “Hôm nay ta cần thực bổ, phải đi lên lầu hai ăn cơm.”
Cái gọi là thực bổ, chính là dùng những nguyên liệu tràn đầy yếu tố tiên đạo, kết hợp với các loại dược vật tiến hành nấu nướng, có thể hữu hiệu tăng cường thể chất, bù đắp tổn thất thân thể sau khi rèn luyện kịch liệt, đề cao hiệu suất luyện thể cùng thổ nạp.
Có thể nói thực bổ đối với việc học tập tiên đạo có trăm lợi ích, Trương Vũ giờ phút này không đi ăn nguyên nhân duy nhất chính là quá đắt, thật sự là quá đắt.
Một bữa ít nhất cũng phải mấy trăm, nguyên liệu trân quý một chút mấy ngàn cũng là bình thường, Trương Vũ trước kia khi nắm trong tay khoản tiền vay khổng lồ cũng không nỡ ngày nào cũng ăn, càng đừng nói đến Trương Vũ hiện tại.
Nhìn Bạch Chân Chân một mình đi lên lầu hai, Trương Vũ có thể cảm giác được lầu hai cùng lầu một của nhà ăn lại là một tầng phân cách, giống như nhà ăn hắn đang đứng lúc này cùng với hàng người xếp hàng bên ngoài nhà ăn.
Nhưng trong lòng Trương Vũ lại dâng lên một tia nghi hoặc: “Chẳng phải A Chân hết tiền rồi sao? Sao lại nỡ lên lầu hai?”
……
Ăn cơm trưa xong không lâu, Trương Vũ đang nghỉ trưa liền bị gọi đến văn phòng lão sư.
Một nam tử trung niên vừa uống trà, vừa liếc nhìn Trương Vũ đang đứng trước bàn làm việc, nói: “Vương Hải lão sư đã nói với ta về sự tình của ngươi.”
Nam nhân tên là Tô Hải Phong, vừa là lão sư chủ nhiệm của lớp Thí Phạm, đồng thời cũng là chủ nhiệm khối lớp mười.
Chỉ thấy hắn lúc này vẻ mặt thất vọng nhìn Trương Vũ, nói: “Ngươi còn nhớ rõ lúc phỏng vấn, ngươi đã nói với ta cái gì không?”
Khi Trương Vũ tham gia phỏng vấn của Tung Dương cao trung, Tô Hải Phong chính là giám khảo ngồi ở giữa.
Giờ phút này nghe được những lời Tô Hải Phong nói, Trương Vũ hơi sững sờ, mặc dù hắn đã dung hợp ký ức của nguyên thân, nhưng rất nhiều chi tiết không phải trong khoảnh khắc là có thể nhớ lại.
Tô Hải Phong thở dài một hơi: “Ta còn nhớ rõ ngươi khi đó nói muốn thi vào trường đại học danh tiếng.”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.