Cô vốn đã sợ đám đông, huấn luyện quân sự đã là phạm vi cực hạn mà cô có thể chịu đựng, đi lễ duyệt binh? Đứng ở hàng đầu? Đối mặt với hàng ngàn người lạ? Người bình thường cũng cảm thấy nhũn chân, huống chi là cô vốn đã sợ giao tiếp.
Tiểu phú bà nhìn sang đội hình bên cạnh, nhưng không tìm thấy bóng dáng Giang Cần, vì thế hai tay nắm chặt mép mũ, đôi môi hồng nhuận mím lại.
Khuyên tới khuyên lui, Hội trưởng Hội Sinh viên Chu Phượng nhịn không được, quay đầu nhìn Cao Văn Tuệ và Phạm Thục Linh:
– Hai người không phải là tỷ muội tốt của em ấy sao? Khuyên một chút đi, đây chính là chuyện tốt.
Tự Nhâm sốt: hơi Cường ngửs
– yậV óc được? khuyên ai
khynêu Nườig hcưa – yấ có tới. ôc thể còn
có uầđ auqy hệni uaS úcl nusg trgno nihx Pùghn ưhT páht ẩngng đầu đôi nnhì ắmt pẹđ ìnhh, liền gớsư.n ingGa ềv ởtr maN một đội ,lâu Cần hắn, hnất dyu hỉc đang vừa
ạti pnậh giá xinh ta? mNa vaừ ánc là nữ ồri? ynà ilạ trường i,ác vào lạ, ậuc àl nbìh thận lý nẩc trai này ràng như hơn ntiê hniệ óc nha, ôknhg ờưgthn có ộmt nbạ uhtiế Giang cọh ôhkgn ựs biến dựa sc,ắ vô naữ đánh Này Cần đâu người đã rõ khỏi gì
vào, ấtt óni oạlt thể ềđu uầđ nrtgo lúc đi Giang từ ếđn iờgnư hô snâ đồng ụcd miệng ầCn nìhn sang, .ồri imọ ộđi Đang nlớ u,ệnhyc cửa ảc yaqu
chỉ khuyên nấv nkgôh giờưn uykênh có kia – được, đ.cợư imớ gcnũ Cố
Chu đua đầu: hgợnưP
ựT ịb lời hâmN những huC mặt cớ. “Bá” phun hnưgn cái mẹ tắgnr àv bệch, ,này nưCgờ nlềi k,ếip cắs người ưđợc nôhgk ộtm êuSi tìm ịb cnhgứ ,nắgm ặt,m Nghe ilạ hôngk ợưđc
ỉch binh cỉh tair Cậu ờc Chu khuyên i,đ – ùhgPn .at dytệu ấy em à? iúpg – em gchnú ànyg chính nệvi cọH uam Vậy ưhT. bạn ầmc là ucậ Phượng maN iàT iam úlc ấy
nắch đi amN đáo ybậ, cậu – – ynkuhê Tuệ ãđ uức cậu hngnêi Thư. ănV ióN Pùhgn ta ậ,cu chcắ vội. thấu aoC
– lại chưa upnh trước ònc och ắtm i,A phun, ểđ ymấ sạch hôm nầC đâu! ngGia raử sẽ ịb
Trang bức – ếht nưh no?à
nnê i,đ tất có là Cần ra. thì Thư iọm coh ọiM hcỉ gaGni gnầ mngo spắ khá Giang người ờinưg ờhc cíhth hnùgP ớmi biết ìtnh amN đều sự chừng ở đây hnỏpg ở ảyx ênukhy n,ầC cô ấrt ảc
itếb thích? đi ệcynhu iA ưnh ấy hảmn được thể tiô iạl uknhêy nkêhuy hgne lmà ạil đi yấ kôgnh ũgnc cô làm ònc tôi, yậ?v Khuyên kôhng việc níh a, – cô
inGag khác ọh àv gnhẳC ở Cần sao? nhau àyn lẽ bọn iểđm
muốn Ginag ếcht irồ! mộ được. uiSê hâm tiô gartn ,bức – hịcu liạ chua – Loã Chu không
là sinh vì nêiv đó, tiếp mn.ạ ũc áuq ảnt họ sẽ oàv ãđ tân Nam yhất ọnb uộnm ônghk ềuđ học hsin h.nềiu ưnờig ciá hệin gai, cũng ,huiền nish Mỗi ý Cùgn hết iđ để tục ý óc ễtr, do tpáh nđế ộmt nogrt nvêi qua, ưa Snih ùhPgn ưnh lúc híthc Hiộ ấym nữNgh ư.Th nên tự mnhó úch lại cgnũ măn ủca chọ hìnn
không nhiệt, quân không đến lêin mlà .ậuc iag kchá noá – iêln nấuh việc, đnừg unqa uậc tham ệnylu àyn Chỗ auqn yncuệh người bạn giác iđ ự,s ựt này
naiGg – ôiT nghe .Cnầ hỉc
ál chị ấy .iđ htạ cô ậđ,u ọnch a,nữ người gừđn kcáh ảc – ònc nên ĩghn ơhn ọHc ỏnh ỷt gan của
tộm nô óC số vô lại hun gkhôn nhìn nờigư tm,â ưnh nưh ậ.vy ngờ nhưng
lưngợ bcậ có ếht cđượ chíhn ìtm nhSi acủ sinh tế.ihu gkhnô có là pcấ ọHc ùD nivê iunềh ốs c,ách tmì sao ắchn ệniv khcá viên hôkng igư.nờ ùngPh Tià hỉc Thư, hccắ ểht ahko iạĐ, cũng pđẹ nhất ưnh Nam cucộ nìhh tốr ưgờNi Lmâ đi điộ ộiH ưgờni nhưng
kyuhnê ihnS ầnC dụng, ttấ aữn cỉh Siêu ãđ cả. nhnì ữn Người tiên ngoãn ý, âcu không vậy uhC nGiga tál ngoan nhưng kiếhn ihpả ảc ãđ hấtp nói iộH tiớ, àyn nivê thấu ứbc òcn phảng vô một nđồg oa?s acủ như đợi ổbiu tgran – –
uxa ếpit ihcố: ầCn aGnig tay tựrc ừt
nghkô nCờưg xen mình: được ựT vào, đều cả nnhị igật ưiờng giác ảmc Nmhâ
thật ẹM ảuq ,kếip !bức rất grnta –
– ỏ.ih vấn ốC – aủc hả? em iA uhC các ợnPhgư c?ơ
oké Nam ognx asng ộmt Tuệ liền hgnùP ưTh nghe oCa bên: năV
thể àL hhtnà ợưgnPh uậc gtnướ nkôhg – ợc?ưđ Cuh éhpp – khích o.hạt vô gdnù cùgn ênhkyu
me knêhyu Coa Nma – ,cđượ bnỉ.h nhìt rất năV knhôg gưnbớ .chiố yat íhnt xau – Thư ,Ah uệT ủca từ únhgc
túc ùPngh hTư nghiêm Nam tậg enhg liền xgno ầ:uđ
ộm eló ra nìhT Cùng hâm Tình tắm ,đó Tống hônkg cảm gũcn uđề vô aunh, Đmềi và biểu óc ưđợc trgno mắt lcú Tưởng ảc àm ôiđ ntìh nnịh hạn nayg sự nnìh khát và liếc t,áhn vọng.
nihL ìnhn hcụT iộđ thoáng Phạm lớp 3: auq caủ hình
mày: nưhớng Cuh Phượng
vậy? óC – yảx gì Sao ra? nệhcuy
laự gc,nố âtm ềyunq h.ắn cảm hncắ hn.ậ từ bà có kẻ aGnig niêhn gái đều chắc bất ynê cô chối, phtấ cọhn nắh hoc sẽ miớ ốih àon tin ttuệy pảhi nên đánh tưởng igoa Cô cho sẽ úhp icgá, lnuậ Cần không bỗng tiểu
ếpit không lớp ựt Pgnhù anđg vào 4: ũgn đông, áhpt ginGa đnế ầCn amN đến, giaữ ộđi hinệ vậy trực ở nhNưg imờ vì ámđ ehcn hn,nì nầg hTư
tingế. Tệu tđộ hTư Nam tỷ, nghe Báo chỉ a.t ọhc Văn nPhgù áco ậcu êinnh aoC ilờ lên – –
Nam aCo àTi aủc giản cờ muốn Tuệ bọn là ahi nưgởtr hình. hn,híc câu Văn đơn ọch tỷ huống. Phùng học – ọcH Thư nió âyĐ – ểđ ệvni họ ầcm đi dùng rõ tình đội trước
– sẽ aniGg Cần kyuhên cgũn .đi ôgkhn tôi
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.