Trong xe ngựa
Tô Hạo nhìn dòng người vẫn tấp nập trên đường phố, thầm nghĩ đôi khi, người bình thường lại càng dễ dàng thích ứng với cuộc sống.
“Tam thiếu, lão gia có truyền lời xuống, bảo người gần đây về Tô phủ ở, không được ngủ lại bên ngoài!”
Tô Bình vừa đánh xe ngựa vừa khẽ nói.
Sáng nay lúc đến đây, lão gia đã đặc biệt dặn dò hắn.
Khoảng thời gian này, rất nhiều biến cố có thể xảy ra, Tô Hạo là đệ tử đích hệ của Tô gia, chỉ sơ sẩy một chút là có thể gặp chuyện.
Cho nên lão gia mới bảo Tô Bình lúc đón Tô Hạo thì nói cho hắn biết, bảo hắn buổi tối không được ngủ lại bên ngoài.
“Về nhà ở sao? Để ta xem tình hình đã, không được thì ngươi nói với lão cha ta, bảo ông ấy sắp xếp thêm mấy cao thủ cho ta.”
Tô Hạo ngược lại không nghĩ nhiều, hắn chỉ là một tên công tử bột ăn chơi, hẳn là sẽ không có ai ra tay với hắn.
Huống chi không lâu nữa hắn sẽ phải đến huyện thành bên dưới, đến lúc đó sẽ không được hưởng thụ như bây giờ.
Cho nên gần đây, hắn đều muốn ở bên ngoài tiêu sái một thời gian.
“Đúng rồi, sao Tư Mã Minh Nguyệt lại xuất hiện ở Phụ Thành nhỉ?”
Đột nhiên trong đầu Tô Hạo lóe lên một tia nghi hoặc.
Phụ Thành là địa bàn của Tô gia, cơ bản các sản nghiệp đều bị Tô gia khống chế, còn Tư Mã gia tuy có một số sản nghiệp ở Phụ Thành, nhưng rất nhỏ, không đáng để Tư Mã Minh Nguyệt đích thân đến một chuyến.
“Chẳng lẽ có liên quan đến chuyện của tiểu Hầu gia?”
Tô Hạo không khỏi nghĩ thầm.
“Có lẽ là ta nghĩ nhiều rồi, Tư Mã gia từ lâu đã quy thuận Khấp Huyết Hầu, lẽ nào là muốn ra tay với Tô gia?”
“Mặc kệ, chỉ cần tam thúc từ chợ đen mang về Giải Độc Đan, giải trừ Hắc Huyết Độc trên người tiểu Hầu gia, vậy thì dù có kẻ nào có mưu đồ gì, cũng chỉ uổng công vô ích.”
Tô Hạo thầm cười lạnh.
Xe ngựa rất nhanh đã đến Bộ Viện, nhìn các bổ khoái đi lại, cùng các bổ đầu cưỡi ngựa, Tô Hạo bất giác cảm thấy, hình như mình có chút không hợp với nơi này.
“Xem ra ta phải tìm một con ngựa tốt, cưỡi ngựa, mặc bộ bổ khoái hoa lệ này của ta, chắc chắn có thể thu hút một đám cô nương!”
Tô Hạo bất giác thầm nghĩ trong đầu.
“Tam thiếu, làm ơn làm phước, bố thí cho chút ngân lượng đi!”
Lúc này, một tiểu khất cái, bưng một cái bát sứt mẻ xuất hiện trước mặt Tô Hạo, miệng van xin.
“Đi! Đi! Đi!”
Hắc bào bộ khoái, trông thấy tiểu khất cái xin Tô Hạo bố thí, liền lập tức tiến lên đuổi đi.
“Các ngươi tiếp tục đứng gác, tiểu khất cái, hôm nay tam thiếu gia ta cao hứng, đây là cho ngươi.”
Tô Hạo phất tay cho hai người lui về, từ trong ngực lấy ra một thỏi bạc vụn, ném vào trong bát tiểu khất cái, xoay người chuẩn bị bước vào bộ viện.
“Tam thiếu, có người nhờ ta đưa cái này cho ngài!”
Tiểu khất cái liền chặn Tô Hạo lại, đem một tờ giấy vo tròn trong tay đưa cho Tô Hạo.
“Hử!”
Tô Hạo từ trong tay tiểu khất cái nhận lấy tờ giấy, sau đó mở ra, nhất thời nhíu chặt lông mày, lại từ trong ngực lấy ra thỏi bạc nói:
“Nói cho ta biết, ai đưa mảnh giấy cho ngươi, thỏi bạc này cũng là của ngươi!”
“Tam thiếu, ta thật sự không biết là ai, người đưa mảnh giấy cho ta, mặc hắc y, đầu đội đấu bồng!”
Tiểu khất cái nhìn chằm chằm thỏi bạc trong tay Tô Hạo, ánh mắt tỏa sáng, lập tức nói rõ nguồn gốc mảnh giấy.
“Cầm lấy đi!”
Tô Hạo đem thỏi bạc trong tay, ném cho tiểu khất cái, sau đó nhanh chân bước vào bộ viện.
Nội dung tờ giấy, khiến Tô Hạo kinh hãi không thôi.
Tư Mã Minh Nguyệt lại là người của Huyết Minh giáo, còn chuẩn bị cùng với Lam Nguyệt, phó đàn chủ Huyết Minh giáo ở Phụ Thành, liên thủ bắt cóc hắn, dùng hắn để đổi lấy tài nguyên từ Tô gia, bảo hắn phải hết sức cẩn thận.
“Là ai biết được tin tức này? Tại sao phải nói cho ta biết?”
Tô Hạo vừa đi, vừa nghĩ.
“Đúng rồi, hôm qua Lục Chính thủ, chẳng phải đã bắt được Lệ Hành, người của phân đàn Huyết Minh giáo ở Phụ Thành sao? Có lẽ có thể từ miệng hắn moi ra một số thông tin về tên Lam Nguyệt kia!”
Tô Hạo bỗng vỗ đầu nói.
Hắn muốn từ chỗ Lệ Hành hỏi thăm một chút tin tức về Lam Nguyệt trên tờ giấy kia.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Hạo đã đi tới trước sân.
Bước vào trong sân.
Chỉ có một hắc bào bộ khoái tên Tiểu Lưu, những hắc bào bộ khoái khác đều không có trong sân, mà Tiểu Lưu thần tình có chút thất thần, đang ngẩn người, Tô Hạo đi vào còn không phát hiện ra.
“- Tiểu Lưu, ngươi đang nghĩ gì thế? Những người khác đâu hết rồi?”
Tô Hạo không khỏi hỏi.
“- Tô phó thủ, ngài tới rồi!”
Nghe thấy giọng nói của Tô Hạo, tiểu Lưu hoàn hồn, buồn bã nói:
“- Bọn họ đều đã ra ngoài, âm thầm tìm kiếm manh mối về Huyết Minh Giáo rồi, thực lực của ta quá thấp, bọn họ không cho ta ra ngoài!”
“- Đúng vậy, thực lực của ngươi hơi thấp!”
Tô Hạo đã xem qua hồ sơ của tiểu Lưu, cũng chỉ là Nhân cảnh nhị trọng, chỉ có thể nói là võ đạo học đồ vừa mới tu luyện, thích hợp làm việc vặt trong bộ viện.
“- Ngươi đi điều tra giúp ta xem, hôm qua Lệ Hành và Hàn Lộ bị Lục Chính Thủ áp giải về đang bị giam ở đâu?”
Tô Hạo thấy tiểu tử này có chút buồn bã, vừa hay sai đi làm việc này.
“- Tô phó thủ, ngài định thẩm vấn bọn chúng sao? Đến lúc đó dẫn ta đi theo với!”
Tiểu Lưu bộ khoái lập tức hứng thú, thấp giọng cầu xin
“- Mau đi điều tra đi, đến lúc đó sẽ dẫn ngươi đi theo!”
Tô Hạo gật đầu!
“- Vâng!”
Tiểu Lưu bộ khoái sau khi được Tô Hạo đồng ý, lập tức rời khỏi sân.
Tô Hạo đẩy cửa, bước vào phòng mình.
Bắt đầu điểm danh.
“- Ký chủ, điểm danh ngày thứ ba liên tiếp, khen thưởng 40 điểm giá trị điểm danh, sử dụng thẻ điểm danh gấp đôi, nhận được 40 điểm giá trị điểm danh, tổng cộng 80 điểm giá trị điểm danh, khen thưởng ngẫu nhiên cho ký chủ, một lọ Thổ Chân Thủy, đã lưu vào cột vật phẩm.”
“- Lần này còn có khen thưởng ngẫu nhiên, lại là Thổ Chân Thủy? Chẳng lẽ hệ thống biết ta muốn đi thẩm vấn, nên cố ý chuẩn bị cho ta!”
Tô Hạo nhìn hệ thống, cảm thấy nó đúng là con sâu trong bụng mình.
“- Loại sâu này có thêm vài con cũng tốt!”
Tô Hạo mở cột vật phẩm, thấy có thêm một lọ Thổ Chân Thủy, nhấn vào xem.
【 Thổ Chân Thủy 】: Đây là loại dược tề được Liên Bang Ngân Hà xa xôi đặc biệt nghiên cứu chế tạo cho phạm nhân, sau khi phạm nhân uống vào, sẽ rơi vào trạng thái thần trí mơ hồ, đối với câu hỏi của người thẩm vấn, sẽ trả lời trăm phần trăm.
“- Đúng như ta nghĩ!”
Nhìn phần giới thiệu về Thổ Chân Thủy, đúng như hắn dự đoán.
“Đợi moi được tin tức về Lam Nguyệt từ miệng Lệ Hành, xem ta xử lý các ngươi ra sao? Dám tính kế bắt cóc ta ư? Ta há lại là hạng người các ngươi có thể động đến sao?”
Tô Hạo hừ lạnh một tiếng.
Mặc dù thông tin trên mảnh giấy của tiểu khất cái chưa chắc đã chính xác, nhưng trong lòng Tô Hạo đã tin là thật.
Sau đó, Tô Hạo mở giao diện hệ thống của mình.
【 Tính danh 】: Tô Hạo
【 Cảnh giới 】: Nhân cảnh tứ trọng
【 Điểm ký danh 】: 600
【 Vật phẩm 】: Thẻ rút thưởng Thanh Đồng x3, thẻ nhập thân giới hạn thời gian Lý Tầm Hoan x1, thẻ hạ đẳng nhẫn giả tam nhân tổ x1 (thời gian còn lại 13 ngày), Thổ Chân Thủy x1.
【 Công pháp 】:
Kim Chung Tráo, tầng thứ hai (có thể tăng lên, tiêu hao 100 điểm kỹ năng, có thể tăng lên tầng thứ ba, lực lượng tăng thêm ngàn cân, thể phách tăng gấp đôi, có thể chống đỡ đòn tấn công bằng côn bổng bình thường.)
Đại Lực Khai Bi Thủ: (tầng thứ nhất) (có thể tăng lên, tiêu hao 25 điểm kỹ năng, có thể tăng lên tầng thứ hai)
Phạn Thiên Liệt Diễm Quyết: (nhập môn) (có thể tăng lên, tiêu hao 20 điểm kỹ năng, có thể tăng lên tầng thứ nhất)
“600 điểm ký danh, chỉ đổi được 60 điểm kỹ năng, không đủ để nâng Kim Chung Tráo lên tầng thứ ba, có nên nâng cấp Đại Lực Khai Bi Thủ và Phạn Thiên Liệt Diễm Quyết không?”
Tô Hạo trầm ngâm, Đại Lực Khai Bi Thủ và Phạn Thiên Liệt Diễm Quyết đều là công pháp thuộc loại tấn công, tăng thêm một chút, hắn có thể trực tiếp ra tay, không cần phải né tránh nữa.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.