“Hàng của hệ thống, chắc không tệ?”
Tô Hạo có chút hồi hộp, nếu đúng là một viên Giải Độc Đan bình thường thì đúng là lỗ to rồi.
Hắn lập tức xem thông tin của viên Giải Độc Đan bình thường này.
【Giải Độc Đan bình thường】: Một viên Giải Độc Đan bình thường do học đồ của Dược tộc ở Vạn Linh giới xa xôi luyện chế.
“Vạn Linh giới, Dược tộc, đan dược này chắc hẳn không tệ.”
Nhìn thông tin của Giải Độc Đan, Tô Hạo thở phào nhẹ nhõm. Tuy hắn không biết Vạn Linh giới, Dược tộc là gì, nhưng chỉ hai chữ “Vạn Linh” đã thấy rất lợi hại rồi.
Thêm vào đó là Dược tộc, hắn có thể chắc chắn đan dược này không đơn giản.
Trong lầu các,
Hàn Lộ dùng bàn tay to lớn nắm chặt lấy chiếc cổ trắng nõn của Thập Tam cô nương.
“Thập Tam cô nương, đừng vì một kẻ ngoài mà mất mạng. Nói cho ta biết nha đầu kia đang ở đâu, ta có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không, đừng trách ta ra tay, ta sắp hết kiên nhẫn rồi!”
Hàn Lộ vừa nói vừa siết chặt tay.
Thập Tam cô nương bị hắn bóp cổ lập tức cảm thấy khó thở, hai tay nhỏ nhắn cố gắng gỡ tay Hàn Lộ ra nhưng vô ích.
Lệ Lão Quỷ của Huyết Minh giáo lục tìm khắp gian phòng.
Hắn tìm rất cẩn thận.
Bỗng nhiên,
dường như hắn đã phát hiện ra điều gì đó, từ từ tiến về phía tủ quần áo nơi Lan Nhi đang ẩn nấp.
“Mau ra đây, ta đã phát hiện ra ngươi!”
Lệ Lão Quỷ phát ra âm thanh đầy hiểm ác.
Cọt kẹt!
Lan Nhi đang trốn trong tủ quần áo, nghe thấy thanh âm lạnh lẽo của Lệ Lão Quỷ, toàn thân sợ hãi run rẩy.
Nàng vô tình chạm vào cửa tủ, tức thì cánh cửa tủ phát ra âm thanh cọt kẹt.
Rắc!
Lệ Lão Quỷ vươn tay, một trảo xé nát cánh cửa tủ, nhìn thấy Lan Nhi đang trốn bên trong.
“Hàn Lộ, đã tìm thấy người, chúng ta có thể đi!”
Lệ Lão Quỷ lộ vẻ vui mừng.
Chỉ cần đưa tiểu nữ hài này về phân đà, bọn hắn sẽ lập được công lớn, còn tiểu nữ hài này là ai, Lệ Lão Quỷ không cần biết.
Một bàn tay khô quắt từ từ vươn về phía Lan Nhi đang trốn trong tủ.
“Nếu tay ngươi còn nhúc nhích, đầu ngươi sẽ rơi xuống đất!”
Nhưng ngay khi hắn ra tay, đột nhiên bên tai hắn vang lên một giọng nói cảnh cáo.
Lệ Lão Quỷ khựng lại, bàn tay đang vươn ra bất giác dừng lại, ánh mắt nhìn về phía phát ra âm thanh, trong phút chốc ngưng tụ.
Lúc này,
Đông Phương Minh và Tô Vũ đã bước vào khuê phòng, lạnh lùng nhìn Lệ Lão Quỷ.
“Đông Phương Minh tiểu hầu gia, Tô Vũ phó thống lĩnh Trấn Phủ Ty.”
Khi Lệ Lão Quỷ nhìn thấy người tới, sắc mặt nhất thời tái nhợt. Hắn không ngờ rằng, người tới lại là tiểu hầu gia của Tây Bắc quận và Tô Vũ của Trấn Phủ Ty.
Lan Nhi trong tủ quần áo nhìn thấy Đông Phương Minh, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, kinh hô: “Ca ca, mau cứu ta!”
“Cái gì?”
Nghe thấy tiếng kêu của tiểu nữ hài, sắc mặt Lệ Lão Quỷ càng thêm trắng bệch, còn Hàn Lộ đang bóp cổ Thập Tam nương cũng hoảng sợ buông tay.
Thập Tam nương ngã xuống đất, thở hổn hển.
Nhiệm vụ bọn chúng nhận được là mang một tiểu nữ hài bên cạnh Vương Thông trở về.
Nhưng không hề nói rằng tiểu nữ hài này lại là tiểu quận chúa của Tây Bắc quận Hầu phủ.
Hai người nhìn nhau, đều thấy được vẻ khó tin trong mắt đối phương.
“Ta muốn biết, vì sao Huyết Minh giáo các ngươi lại ra tay với tiểu muội của ta, nói cho ta biết lý do, ta có thể để các ngươi rời đi!”
Đông Phương Minh tiểu hầu gia chầm chậm bước vào phòng, bế Lan Nhi đang trốn trong tủ quần áo, sau đó ánh mắt sắc bén nhìn về phía hai người kia.
Hắn muốn biết nguyên nhân Huyết Minh giáo làm như vậy.
Trong phút chốc, bầu không khí trong phòng trở nên ngưng trọng.
Mà tất cả mọi người đều không chú ý đến thập tam cô nương vốn ngã trên mặt đất đang thở hổn hển, ánh mắt trong trẻo đột nhiên trở nên vẩn đục, sau đó phát ra ánh sáng màu xanh lục.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.