Đối với những binh sĩ tinh nhuệ dưới trướng Lưu Vũ mà nói, giờ phút này bọn họ nhìn sang sự náo nhiệt của quân doanh bên cạnh cũng tràn đầy sự hâm mộ.
Mà một màn này.
Tự nhiên cũng lọt vào trong mắt Lưu Vũ.
Lúc này hắn, nửa thân trên quấn đầy băng vải, thương thế vừa mới ổn định lại.
Tgnướ“ quân.”
”C“n.ạ
không cũng để ,nhạt Phong .ý ườci ệTuri
ôđ gônhk ir“uTệ khách khí.” yú cần
aphí chậm ghnoP oĐà. ướcb Tầnr rệuiT ềv rãi
tmặ úy vgnà uưL Vũ hpải đỡ hắn, tđ.ấ vy“ậ. ênl không ộiv nưhgn ntiế Phong nẫv êntr ầcn làm u“ưL đô ỳqu Triuệ
hP.nog gxuốn cựrt Turiệ iếtp uLư ũV ,gxno quỳ pdậ đầu Nói với
nứgđ àoĐ Trần không nbê ạhcn ũncg .ìg nói
nầTr .iớt Vũ oàĐ ãđ và Lưu
biết tiên dưới lực ưt óc tâm đến lẽ lĩnh àl ơngưi lmà đều là biết ếth ta pngoh àon đợưc yếu, mlà ònc ngnă ihcến tmâ, at binh ủca Phong nhưng thống chủ cngũ lực ơniưg ta miớ lính, ruiệT có sao óc rgtnướ ta ngôc ở hủc rõ, ?“ắnh ôngc Để“
“Haiz.”
ờgi ê.nl Vũ mcả cũng ại,l Luư yBâ thấy bnừg chỉ nghĩ trên mặt nóng
trách âqun “ngôX chức không Phgno nhiên phải địch .pđá cho dù cũng thành.” phong at ốnv iạĐ Tần, phải là xung hap Turiệ i,gươn áph igtế htản của nhân
đứng piảh là iuệTr gPohn đỡ Vũ liêu, hônkg nầc vậy.” ậyd. gắng sức ồđgn Lưu “Đuề
“aH ha”.
đang Luư chậm cái uểih Đoà cưbớ ộmt ủ ìnhn iềnl irã ũV ũ,r hắn cếil ầrTn õ.r mtắ tới,
gnĩh ũV cho óin Lưu gncù Nhnưg áuq un.hềi thì đã
l“.y ạCn“
nglò đều ờcưi chúng yú “Đừng otrng gnnưh mHà ờưing ta, ơhCgưn nhge ẻk thấy mộ éhgt họa. ít gnũc đô acủ yàn kôghn cúl cũng đâu.” hâm phụ từng
Nuế cổng áhp sẽ aủc ắhn Triệu ôncg Phong mạng không ncò. hpải àtn,hh gũcn ôghkn
tiểu “ử.t uTiệr“
thân, “l.iỗ ạt làm là ớti óc ẽl àl “Chắc ũgnc nắch để để
qn“â.u nư“Tgớ
thi mô .lễ Triệu goPnh qnuềy yta ắpch
“Các .”ệđ uyhhn
ệuyhcn nói, hựtc là “Đúng rtngo ngbằ ưhn nơi óin qâun ngươi lực.”
riTuệ nhkgô ur?ư”ợ chén n.ió nuâq tướng ugnố rtogn cùng “aSo ccá ờưci sĩ Phong
người htù àl chính Tính có ttấ Phong hccá ủac uểki rệiuT o.áb
ipảh không inơgư Phong ờicư. hạng ínht tiểu cũgn oàĐ so không hnĩg hnân ođ uề“n.ih hipả ệu“iTr Trần ontá, ầcn mỉm
công noadh gcnô ậpl tnào hinếc được là người ếtbi nhưng ạnv ia ,nyà thì tnớưg rõ. thể, ầuđ Lần thực sự ỗmi ềđu ùd cặm
ohte tộm tởh cđắ mặt Lưu tiếng, cũng Vũ dài mang mtộ iạol btấ trên dĩ.
àn.y Lúc
“Nếu ảiph không ảc .tdệi“ ta tya, gằnr tàno ắnh úy quân ôđ yú của đuề ủac ar ịb hoand đã ôđ nchúg e
Trần ônghk Có“ âmt àoĐ ?sa“o yầđ nói mca ctúh nẩ .ý
“Đều áqu ul,iê là đồng tâm.” không nậb cnầ
ư”r.ợu ốgun Tp“ếi ụct
–––
“yú. “Đa Triệu tạ đô
ệiruT ờli cảm ủac ênnih, nba hognP gyàn. lại ớiv như rõ nhưng Đối tạ glnò vnẫ ưuL Vũ, tmặ ogtrn nthả yut ngoài
ủth gì t.ức báo muộ,n ửt thù ngưhn nắh obá igở sự măn sẽ Triệu ồđ P,onhg cựth nếu có gyna ạđon, ý htù ìth Quân lpậ mười hcưa ớvi
hoc Lưu sự n.ói lỗi òcn hách này, Mtộ“ cứu acủ ạyl nốgh urệTi omgn rTiệu caủ gạmn ũ“.V nơ ôđ tạ thứ đô ,yú úy ũV ngoài uưL
yú uaq như ụNgy hmô ắhn ượcđ công, ậ.”yv mhô tmộ thành, iạđ lấn ủac hắn uến đợưc triệt at tình. hpá gúcnh sự nình át bậc, plậ nToà sẽ hắn nya thuấ hìt là “Đô ôhnkg
ấtyh yậv hknôg uní ũcgn Turệi kéo. ghnPo
ơưing ũV ụgyN“ aủc đệ, nió oteh at tìm yú để úhcgn tới g“ì? dẫn xem ưngtớ àlm uưL Trần nhyuh qnâu đô
ểht ngươi nầc Đào nhí,hc lực có hểt ănc quân àv nói. nắ“H hậu ila bnả cũng làm chân tuự tchự ảmc tưnơg piảh là của ta vào ư.tợng“ ứth Trần hncíh tưởng nhgôk óc hkiá nhắ đô thành chút dhaon chiến ognrt ựad úy, có từ uiềđ củh ovà
lạy ậhnn Lưu mtộ .V“ũ “niX của
inó. nơChưg cạnh ở Hmà ưciờ bên
ttệri ệđ “Ngụy nhìn thật.” uhhny thấu
“Còn hặnt vẫn htní lĩnh.” ớưid ộhuct sĩ aưhc hôm inhb khi nôhc hit trướng ayn các mà ượđc cả những tấc iểđm htể
ạt, ũV hgốn clú còn Lưu uqa là áhhc, ạil đúng yan cngô iah ảcm xuống Hmô tm.ặ ỳuq hôm ,àtnhh
i,tớ vội yấht nưgời ưuL ễl. nđứg komh y,ậd ũV người ith àngv Nhìn
nNưgh“ a?os“ thì quả kết
thẹn niơ ạh đã qnuâ tộchu .ô“Đ ôngc uncệyh àl bằng “ogTrn làm Vũ hổ i.ón Lưu Hàn kgôhn quân lực, óni hpá ểth ttấh hựtc ọnvg, gntớư àny nầl
trước ”y.ú aki là Vũ đuầ uưL“ hpải vẫn đô úic
dù quân không “Chuyện này bắt àl cũng ở ưtgớn htợưng âđy iỗl coh được.” thể
chuyển hướng. ắmt nÁh
ưrctớ hctú caủ độ ást vọng, Lưu còn nđộg ơnH ồugnc có Vũ thành mình. cng,ô nất ithá hPnog nit theo ovà bảo áhp rTệiu khi phát rất nữa, híap ,aus tự
Phong nPog,h uỳq ớcrtư yna ữ.an hnôkg cũng gnốux hắn àogNi uâc đã riệuT iệuTr tự ìg sẽ êhnni ođ so trận, tạ cviệ nói chưa mlà vài ilỗ,
đô úy khí.” hákch Lu“ư
ý .hgĩna ứhac aHi uềqny unhiề ẩn áqu ữhc thế
iộ,đ thích ầnl Trong nêit nhiệt đầu đương Tệrui th.ú hoPng áon yđâ ưcợđ mhếi hụt có, nêhni nâuq hưởng vô ngũc àl ùncg
ày.n úLc
ạt cảm ậ,yv Vũ yấTh uưL mtộ n.ếgti
bầu noá hngkô ệTuir gù.cn mtộ nhiệt quân Trong íkh vô anhdo noPg,h aủc
tế,h lập iột ivớ ntorg àl đcắ ưhn kếin Phong có Tuy grnằ lnớ hcinế ai chiến ạli lực ny,à i,độ đặc được nnhgư tưgnớ vậ?y nghiêm itmề một g,tặn ầTn óc dám uqân công nầl Truệi cgứnh àyn luật lực bậc tbiệ ưhn
qu,nâ Lưu “Trần úy.” tướng ôđ
mừng Đào úhcc điạ iớt Trần cho cnhúg nói đã Vũ. ộtm Triệu ạiĐ “Đi với ,ầTn pn.“he plậ cgôn ta ưuL nay ,ithô nnê cũng Phong
đô kghôn dngạ Đ,ô Hàn ngád ũV óđ ọnd bộ umnố mốun iđ gẳhC“n của cnò cuộc.” tyhấ úy sao? tMộ bộ gươni Lưu lẽ tàn của gnôc hpá ta rưtcớ tuh chúng
lâu ờli ầnrT còn phần ấly gnò.l nortg ứcch och hcgẳn cười lần n,ói ,ầnT ạĐi sợ ơ“Ngưi lập naữ mang ta.” chỉ uânq àny gnôc cao cả bao nói heot oàĐ hơn vài đại
at.y àĐo đi.” Trần êln hoátk “nĐứg
bọn plậ Toàn rất côgn để giờ tạ đgơnư chúng g,nưlợ tniề biết “Bây at unốg ảg,i họ vô nêihn đcợư ãđ ola hàn,ht i“lỗ. một nói đều sống urợ,ư Ngụy nmgụ ồđ vgnươ đầu àl toàn ncò aủc uấht lập phá úy ắtb .oáđ nâqu công ớti đô
iTurệ hntâ ểđ chíht với ghnoP chút gnkôh lắm, ncgù có thiết cùng, bọn bọn cho ph.ợ lại không họ gnốu rượu Nói họ ngược
hạ ớngưt nTầr âqu“n. tham Thucộ“ kiến
nuqâ của là àl mừng úy ácc nigrê Lý àm đô ưg,inơ ”i.ồr “ômH ,ơigưn một tiếng vinh yna ựd đủ ớti chúng là hco ciệt dành oakh úchc ohdna gưởhnt của ta ưngớt
ợcgưn asy, ohngP về ấrt nìmh, mong ngkôh òcn tênr lại gnhưn hờc. rệTui itrạ trở giường, mằn aủc lná
piảh “Còn ghnĩ sao?”
úy bỏ thi ưuL ta ayt Triệu ếint ễl Hàn qâun.“ ứuc ớvi lên ằgrn hkom e kghôn ũV úy “Đa đã có ệTiru diớư niườg ạt ôđ tcớư,r mạng háp gnạ,m úcL n,yà thành, gnh:oP đô nếu ệTrui
oghPn iờng,ư máđ trong ốgnu rượu. ctụ tiếp lại irệTu trở
nói. đâu nắh hcọc àiv hote uaq ầnhp ộb mcâh Hmà này.” óc “Hôm úlc cnôg magn nơCưhg thành ngdạ
Tuy thưởng ạiđ pognh ban ầnrT là oĐà. ượđc acủ vẫn này nlầ ngưnh ằgrn Pohgn xuống, hưca ạh thuộc cợưđ lập công, vnẫ Triệu
“Đã rồi.” ớti
aos đô thật.” ớvi là nữa, cứu úy iđố mạng at “Dù có ựs Triệu đi ân
……
là nhơ uqa gời.”nư hết h“gnẳC bí
sua ặpg gơniư at uống cứ ớiv ềv uTrệi Phong gyụN bớưc i,đ Tàno, bọn và ptiế inó Trần ưLu àoĐ phía h“.ọ “áCc đó Vũ. đi
nhiên. hnoPg uriTệ ớtgnư h“nke. quân mmỉ ần“Tr quá cười nảht
thực gtếni nó“i. chính iđ,ộ rg“Tno quân àl lực
ảob một.” Bn“ố rương ấcp
ungxố, chậm rãi gnứđ Phong đặt rưuợ dy.ậ rTuệi vò
H“a ha h.“a
qua ôknhg Pngoh Vũ Nưnhg unế mngầ trò, .ắhn tuyệt igở ngấm ốiđ Triệu dám ẽs ưuL bỏ
mắt về pấht hná nhìn gụNy tiớ ,nió hướg.n gginọ Triệu ầgn mtộ Toàn ognhP,
.ầđu ũV Lưu ượ“cĐ t“ố.t tậg vậy tìh
từ pậl úhcc tiộ Tiệur gnôhk gôcn iạ,t sự ắhn hgôkn ynà hiểu õr hiện Vũ lần nếu thế tờhi thì thể Pgnoh g““âV.n chối, hậtt là cắđ mg,nừ kônhg tới cứu vãn. ạđi uLư mà cũng
u.akyh êĐm
âqun Lưu yú tướng ồ.r“i ớit và “Trần ôđ
là óin Từ“ ùd chiến bằng ta mex ngươi, ra, đừng gnũc rtận Phong.” Turiệ àyn cho là ôgnkh
“Sao ế?ht“
uqnâ óđ aus ếintg, y,ú đô ui“ệTr Trần at uưL từ.” có riờ ipảh Vũ xin vụ dẫn ,lý i.đ một cáo ờưic oĐà ònc ửx úghcn
Vũ Lưu như “Trước tộđ iak gàni hỏi. ta hngpo làm hcủ sau, phía nắh mnã để ngớtư hknếi với tbấ nhiên gPnho Truiệ ở ênti không?” ậyv ,ngcô có nâqu
àyn ua,q ngChẳ àl sợ uas hắ.n ảtr mình ưLu Vũ tùh ẽs
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.