“Các gia tộc quyền quý trong quân ngũ có thể mong muốn mở mang bờ cõi, nhưng với một nữ nhi, có thể tránh chiến trường thì nên tránh, nơi này không phải là nơi chứng minh giá trị bản thân.” Triệu Phong nói với Vương Yên một câu, sau đó xoay người rời đi về phía thương binh doanh.
Mà những lời này lại khiến toàn thân Vương Yên chấn động.
Nàng mở to mắt, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Triệu Phong.
Cho đến khi Triệu Phong rời đi, Vương Yên mới hoàn hồn, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
Sau một lúc lâu.
“Hắn vậy mà nhìn ra ta là nữ nhân, hơn nữa, hắn dường như cũng đoán được lý do vì sao ta lại ra chiến trường.”
“Là nữ nhi, ta cũng không muốn.”
“Nhưng nếu không ra chiến trường, không lập công, không thay đổi.”
“Cho dù ta là nữ nhi của thượng tướng quân Đại Tần, cho dù thân phận ta tôn quý, nhưng chung quy cũng không thể thoát khỏi số phận bị chỉ hôn.”
“Ta không muốn trở thành vật hy sinh cho cuộc hôn nhân chính trị, ta muốn nắm giữ vận mệnh của mình.” Vương Yên lẩm bẩm.
Bí mật lớn nhất ẩn giấu trong lòng Vương Yên đã bị nàng nói ra, chỉ tiếc rằng Triệu Phong không nghe thấy.
Trong gia tộc quyền quý.
Nếu là nam nhi, thì có lẽ đã định sẵn tôn quý, nhưng nếu là nữ nhi, thì ắt sẽ trở thành vật hy sinh cho cuộc hôn nhân chính trị.
Giờ khắc này!
Trong lòng Vương Yên cũng dấy lên một chút gợn sóng khi bị Triệu Phong chạm tới, ân cứu mạng, lại thêm cuộc trò chuyện hôm nay khiến nàng có một loại cảm giác trước nay chưa từng có.
……
Biên giới Tần Hàn!
Vương Tiễn cau mày đứng trước bản đồ.
Theo tấm rèm trướng doanh trại mở ra.
Vương Bí nhanh chóng chạy vào, trên mặt còn lộ ra một tia vui mừng.
“Thế nào rồi?” Vương Tiễn trực tiếp hỏi.
“Phụ thân.”
“Nguy cơ đã được giải trừ.” Vương Bí cảm thấy nhẹ nhõm nói.
“Giải quyết thế nào?”
“Lý Đằng điều binh quay về tiếp viện rồi?”
“Nhưng như vậy cũng không kịp.” Vương Tiễn trầm giọng hỏi.
Ông ấy tối hôm qua mới biết được tình huống quân Hàn ẩn nấp đột kích ở Dương Thành, sau khi biết được tình huống, Vương Tiễn lập tức ngừng vận chuyển lương thảo, đồng thời lập tức điều động binh mã trong đại doanh ứng phó.
Là thượng tướng quân nổi danh của nước Tần, hơn nữa còn phụ trách bước đầu tiên trong việc tiêu diệt nước Hàn, Vương Tiễn đương nhiên có thực lực của mình, tuyệt đối không phải Bạo Diên có thể sánh được.
Có thể nói.
Cho dù Bạo Diên dẫn quân thực sự phá vỡ phạm vi Dương Thành, hắn cũng không thể chặt đứt đường vận chuyển lương thảo của Tần quân, Vương Tiễn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
“Phụ thân.”
“Tình hình chiến sự lần này có lẽ nói ra chỉ sợ có chút khó tin.”
“Mạt tướng biết cũng không nhiều lắm.”
“Vẫn là để phụ thân xem quân báo của Yên Nhi thượng bẩm trước đi.” Vương Bí cũng không nói nhiều, trực tiếp cầm một quyển trúc giản đưa cho Vương Tiễn.
Vương Tiễn nhận lấy quân báo xem.
Biểu cảm trên mặt lập tức trở nên đặc sắc.
Khi thấy được nguyên nhân và kết quả, trên mặt Vương Tiễn hiện lên một nụ cười: “Nói cách khác, tám nghìn Hàn quân này hiện tại đã bị tiêu diệt toàn bộ, lý do mà bọn chúng không thể lao ra khỏi phạm vi Dương Thành, tập kích đường vận chuyển lương thảo của đại quân chúng ta! Là bởi vì bọn chúng bị hậu cần quân của chúng ta cầm chân, Yên Nhi mới có cơ hội dẫn quân đuổi theo tiêu diệt Hàn quân.”
“Đúng là như vậy.”
“Một chi hậu cần quân này đã lập được đại công.”
“Chỉ là một vạn hậu cần quân cuối cùng chỉ còn hơn sáu trăm người sống sót.” Vương Bí có chút cảm khái nói.
“Đối với một chi hậu cần quân này, phải hậu đãi.”
“Bọn họ đã dùng máu nóng dũng mãnh vô úy để chứng minh rằng quân đội Đại Tần ta ngoài chủ chiến duệ sĩ ra, hậu cần quân cũng là dũng sĩ dũng mãnh.”
“Ta sẽ tấu trình đại vương, tiền trợ cấp cho tất cả các tướng sĩ hậu cần quân tử trận trong trận chiến này sẽ tăng thêm ba thành trên cơ sở ban đầu, đây cũng là phần thưởng xứng đáng cho sự dũng cảm của bọn họ.” Vương Tiễn trầm giọng nói.
“Phụ thân anh minh.” Vương Bí lập tức phụ họa.
Vương Tiễn gật đầu, lại tiếp tục xem chiến báo.
Nhưng sau khi trải qua chuyện hậu cần quân cầm chân Hàn quân, lại nhìn thấy phần sau, biểu cảm trên mặt Vương Tiễn càng trở nên kỳ quái.
Hắn đột ngột đứng lên, khép trúc giản trong tay lại, nhưng sau đó lại có chút không tin, lại mở ra xem, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc và ngạc nhiên.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Phụ thân.”
“Sao vậy?” Vương Bí ngạc nhiên hỏi.
Về phần quân báo, Vương Bí không có xem qua, chỉ là biết được tin tức kỳ tập Hàn quân bị diệt.
“Một người giết gần ba trăm Hàn quân.”
“Còn tự tay chém Bạo Diên trong loạn quân.” Vương Tiễn chậm rãi nói, vẻ mặt chấn kinh.
“Cái gì?”
“Một người giết ba trăm Hàn quân, còn giết Bạo Diên?” Vương Bí biến sắc, vẻ mặt cũng chấn kinh không kém.
“Ngươi tự xem đi.” Vương Tiễn trực tiếp đưa quân báo cho Vương Bí.
Vương Bí hai tay tiếp nhận, cẩn thận xem qua.
Thần sắc trở nên vô cùng phức tạp.
“Chiến lực như vậy, đây còn là người sao?”
“Hơn nữa… hắn còn là hậu cần quân.”
“Chiến lực này cho dù là ở trong chủ doanh Duệ Sĩ cũng không ai có thể sánh bằng.” Vương Bí thập phần cảm thán nói.
“Hơn nữa cái tên này, ngươi không cảm thấy quen tai sao?” Vương Tiễn cười nói.
“Triệu Phong!”
Vương Bí lập tức nói ra cái tên này.
“Ngày ấy nhi tử của Bạo Diên là Bạo Khâu giả chết ở biên cảnh, cũng là bị người này giết.”
“Hắn một người giết hai cha con Bạo Diên, đây đúng là rất có duyên.” Vương Tiễn mang theo vài phần ý cười nói.
“Phụ thân.”
“Người này dũng lực như thế vì sao lại ở hậu cần quân?”
“Hơn nữa thế gian thật sự có người dũng lực như thế sao?” Vương Bí vẫn luôn chú ý điểm này.
Mà Vương Tiễn thân là đương kim thượng tướng quân, chức cao vọng trọng, tự nhiên là trầm ổn hơn.
“Thiên hạ rộng lớn, kỳ nhân dị sĩ không ít.”
“Phân ở hậu cần quân, chẳng qua là tân binh thời kỳ biểu hiện không tốt, cho nên không có bị phân đến chủ chiến Duệ Sĩ, hoặc là có ẩn tàng, hoặc là tự thân khí lực không tốt, đây cũng là lựa chọn cá nhân.” Vương Tiễn chậm rãi nói.
“Phụ thân.”
“Lần này quân ta sở dĩ có thể chuyển nguy thành an, tránh được bị Hàn quân kỳ tập, người này có công lớn, nếu không có hắn dũng mãnh giết ra, hậu cần quân căn bản không ai dám cùng Hàn quân nghênh chiến.”
“Hắn chém giết gần ba trăm địch nhân, lại chém cả Bạo Diên.”
“Công lao này quá lớn.” Vương Bí cảm thán nói.
“Theo quân công của Đại Tần ta, nên thăng quan cho hắn mấy cấp?” Vương Tiễn hỏi.
“Bẩm phụ thân.”
“Theo công lao giết địch, có thể thăng hai cấp.”
“Theo công lao chém chết Thượng tướng quân nước Hàn là Bạo Diên, có thể thăng ba cấp.”
“Nếu muốn ban thêm tước vị, thì sẽ giảm bớt cấp quan.” Vương Bí thành thật trả lời.
Trong triều đình Đại Tần.
Giết địch lập công thì được thăng quan tiến tước.
Nhưng thăng quan là một chuyện.
Tấn tước cũng là một chuyện.
Quan chức đại biểu cho quyền lực, nắm giữ bao nhiêu binh lính.
Tước vị đại biểu cho bổng lộc hàng năm, tước vị càng cao, bổng lộc càng cao, sở hữu càng nhiều ruộng đất.
“Công lao chém giết Bạo Diên nên tấu trình Đại vương, người này cũng nên để Đại vương ban thưởng.”
“Đợi khi đầu của Bạo Diên được đưa tới, ta sẽ đích thân viết một bản tấu chương dâng lên Đại vương.” Vương Tiễn trầm giọng nói.
“Người này dũng mãnh như vậy, không thể tiếp tục ở hậu cần quân, mạt tướng đề nghị điều hắn đến chủ chiến quân doanh, vì nước giết địch.” Vương Bí trực tiếp đề nghị.
Đối với đề nghị này.
Vương Tiễn không có bất kỳ phản đối nào, lập tức gật đầu.
Nhân tài như vậy, dũng mãnh như vậy.
Sao có thể còn ở lại hậu cần quân?
……
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.