“Một điểm công đức có thể đổi lấy năm điểm thuộc tính tự do.”
“Mười điểm công đức có thể đổi lấy một điểm kỹ năng, có thể tăng cấp bất kỳ kỹ năng nào.” Mặt bảng nhắc nhở.
Nghe được lời nhắc nhở này.
Lại nhìn thương binh đầy rẫy trong thương binh doanh, Triệu Phong khẽ cười: “Cứu người còn có niềm vui ngoài ý muốn, điểm công đức, tốt quá.”
Sau khi Triệu Phong khâu vết thương xong rồi bôi thuốc.
Trần phu tử lập tức tiến lên xem, sau khi khâu lại, máu cơ hồ đã hoàn toàn ngừng chảy, cộng thêm tác dụng cầm máu của thuốc, hiệu quả càng tốt hơn.
“Phép khâu này lại thần kỳ như vậy? Cứ như vậy đã cầm máu rồi sao? Kim chỉ còn có thể dùng như vậy?” Trần phu tử kinh ngạc nhìn Triệu Phong.
“Khâu vết thương tự nhiên là cầm máu, bất quá nội phủ bị thương nặng cũng chỉ có thể xem vào chính bản thân tạo hóa.” Triệu Phong nói.
“Không nói đến việc ngươi dùng lửa kia tiêu độc có tác dụng hay không, chỉ riêng phép khâu này đã có tác dụng lớn.”
“Lão sư của ta chính là đại y của Y gia, cũng là đại y nổi danh nhất thiên hạ, người cũng chưa có thủ đoạn như vậy.”
“Tiểu huynh đệ, ngươi thật sự là binh lính sao?”
“Mẫu thân ngươi sư thừa nơi nào? Chẳng lẽ cũng là sư thừa ẩn thế đại y sao?” Trần phu tử kinh ngạc hỏi.
“Mẫu thân ta có lẽ có sư thừa, nhưng hẳn là không tính là đại y.”
“Những thứ này đều là tiểu tử ta học được một cách tình cờ.” Triệu Phong khiêm tốn nói.
Phép khâu chỉ cần nắm giữ mấy phần y thuật, vận dụng cũng không khó, hơn nữa ở thời đại này cũng không cần quá mức tinh tế, ở trong thương binh doanh này những binh lính cần khâu vết thương hầu như đều là trọng thương, bảo toàn tính mạng mới là mấu chốt.
“Ta có dự cảm, chỉ cần ngươi truyền ra ngoài một tay phép khâu này, ngươi có thể đặt nền móng đại y.” Trần phu tử cảm thán nói.
“Trần quân y, đừng lãng phí thời gian.”
“Ngươi đi theo ta, ta dạy ngươi phép khâu này, còn có những điểm cần chú ý khi dùng lửa tiêu độc.”
Nghe từng đợt tiếng kêu rên thảm thiết truyền ra từ trong doanh, tâm tư của Triệu Phong đều đặt ở đó.
“Ngươi nguyện ý truyền phép khâu này cho ta?”
“Đây chính là thượng đẳng chỉ huyết bí pháp a.” Trần phu tử có chút kinh ngạc.
Tại thời đại này, môn hộ chi phân vẫn tồn tại, nếu không phải sư thừa làm sao có thể truyền thụ?
“Ta cũng không dựa vào phùng hợp pháp này để làm gì, hơn nữa, dựa vào phương pháp này có thể cứu được vô số bào trạch huynh đệ, ta truyền cho Trần quân y, sau đó Trần quân y truyền lại, hôm nay có thể tạo phúc cho bào trạch trong Đại Tần quân trung, ngày sau thiên hạ đại định thì có thể tạo phúc cho thiên hạ bách tính.” Triệu Phong cười nói, sau đó lại đi về phía trọng thương binh ở một bên.
Nghe Triệu Phong nói vậy, trên mặt Trần phu tử lộ ra vẻ kính phục.
“Phùng hợp bí pháp như vậy đối với quân trung mà nói chính là cứu nhân bí pháp, vậy mà hắn lại vô tư hiến ra.”
“Đại đức chi nhân.”
“Có lẽ đây chính là y giả nhân tâm mà lão sư nói.” Trần phu tử thầm nghĩ.
Nhưng lúc này ông cũng không chậm trễ thời gian, lập tức đi theo sau Triệu Phong, là quân y có y thuật cao nhất trong Lam Điền đại doanh, lúc này lại như một học sinh đứng sau Triệu Phong.
“Trần quân y, đao phải nung đỏ trong lửa, sau đó dùng liệt tửu để hạ nhiệt, dùng nó để tiêu độc, thương binh ngoài việc uống rượu để giảm đau, dùng liệt tửu tưới lên vết thương cũng có thể tiêu độc…”
“Còn về phùng hợp pháp, chính là khâu da thịt lại với nhau, có quy tắc…”
Triệu Phong vừa chữa trị cho thương binh, vừa giảng giải cho Trần phu tử.
Người sau đương nhiên rất chăm chú lắng nghe.
Mà một màn này cũng bị nhiều quân y trong thương binh doanh chú ý, vô cùng kinh ngạc.
“Thương binh kia đang cứu chữa thương binh, sao lão sư lại như đang thỉnh giáo vậy?”
“Đúng vậy.”
“Cảm giác như binh lính kia đang chỉ dạy lão sư.”
“Đùa à.”
“Y thuật của lão sư là được truyền thừa từ Đại Tần đệ nhất đại y, một binh lính đang truyền thụ y thuật cho lão sư sao?”
Nhiều quân y đều nhìn với vẻ rất kỳ quái.
Tuy nhiên.
Nghĩ đến sự nghiêm khắc của Trần phu tử, những quân y này cũng không dám nói gì thêm, chỉ mang theo sự tò mò.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetThời gian trôi qua.
Một lúc sau.
Tại lối vào thương binh doanh, một chiến tướng bạch diện, mặc quân phục, tóc búi cao xuất hiện, bên cạnh còn có vài thân vệ đi theo.
“Thương binh doanh chủ quan ở đâu?” Vương Yên vừa đến, lập tức lớn tiếng hỏi.
Một quân hầu nghe tiếng, vội vàng chạy tới, khom người hành lễ: “Thuộc hạ ra mắt Quân hầu trưởng.”
“Tình hình thương binh doanh thế nào?” Vương Yên hỏi.
“Bẩm Quân hầu trưởng.”
“Trần phu tử quân y cùng năm mươi quân y đang dốc sức cứu chữa thương binh, có Trần quân y ra tay, rất nhiều thương binh đã chuyển nguy thành an.” Quân hầu thương binh doanh cung kính trả lời.
“Trần quân y đích thân tới, vậy thì tốt.” Vương Yên gật đầu.
Sau đó.
Vương Yên đảo mắt nhìn quanh, rồi hỏi: “Ngươi có biết binh tốt tên Triệu Phong không?”
“Bẩm Quân hầu trưởng.”
“Biết ạ.” Quân hầu lập tức đáp, nhưng trên mặt lộ vẻ kỳ quái.
“Hắn ở đâu?” Vương Yên lập tức hỏi.
“Hắn… Hắn đang chỉ dạy Trần quân y y thuật.” Quân hầu có chút khó xử nói.
Sau đó xoay người, chỉ về phía sâu bên trong thương binh doanh, nơi các binh sĩ bị thương nặng đang nằm.
Vương Yên nhìn theo.
Chỉ thấy một nam tử thân trên quấn đầy băng vải, trên mặt còn dính vết máu, thoạt nhìn là thương binh vừa mới được cứu chữa, nhưng lúc này hắn chẳng nghỉ ngơi, mà lại cầm một con dao nhỏ, gắp mũi tên, chữa trị cho một binh sĩ bị thương nặng.
Mà Trần phu tử, quân y có y thuật giỏi nhất Lam Điền đại doanh, lúc này lại giống như học trò đứng bên cạnh thương binh kia, giống như phụ tá, đưa dao, đưa thuốc, đưa băng vải.
“Đây… Đây là chuyện gì?” Vương Yên ngơ ngác nhìn quân hầu.
“Nói ra có lẽ Quân hầu trưởng không tin.”
“Triệu Phong này tinh thông một loại y thuật rất cao siêu, ngay cả Trần quân y cũng cực kỳ tán thưởng, hơn nữa y thuật này có thể cứu sống rất nhiều thương binh, hiện tại Triệu Phong đang chỉ dạy Trần quân y.” Quân hầu cười nói.
“Hắn lại còn tinh thông y thuật?”
“Còn có thể chỉ bảo cho Trần phu tử quân y?” Vương Yên triệt để chấn kinh.
Nhưng giờ phút này Triệu Phong lại không biết có người đang chú ý tới hắn, mà vẫn tiếp tục khâu lại cho trọng thương binh, rút tên, bôi thuốc.
“Cứu trị một người, thu hoạch công đức một điểm.” Mặt bảng nhắc nhở.
Nghe được một tiếng này.
Triệu Phong an tâm.
Bởi vì theo thanh âm nhắc nhở xuất hiện, liền chứng minh qua hắn cứu trị sau cái này thương binh mệnh liền bảo vệ, nếu không có thanh âm nhắc nhở, vậy thì chứng minh thương thế quá nặng, cứu trị vô hiệu.
Trong khoảng thời gian này, Triệu Phong đã cứu trị mười người.
Cũng có trị liệu thất bại.
“Dựa theo Triệu tiểu huynh đệ nói.”
“Thất Nhật Phong này không phải bản thân vết thương mà có, mà là thông qua binh khí bên ngoài dơ bẩn, thậm chí là vết rỉ sét xâm nhập vào máu thịt mà thành.”
“Hơn nữa, cho dù binh nhận chưa từng sử dụng qua cũng có Thất Nhật Phong chi độc, hoặc là vi khuẩn chi độc trong miệng ngươi, dùng Liệt Hỏa tôi luyện có thể đốt độc, dùng Liệt Tửu tưới vào cũng có thể diệt độc.” Trần phu tử một mặt cầu học nói.
“Đúng là như vậy.”
“Chỉ cần làm tốt tiêu độc, lại dùng Phùng Hợp Pháp trị liệu, thương binh cơ hội sống sót có thể tăng thêm ít nhất ba bốn thành.” Triệu Phong cười nói.
“Nghe Triệu tiểu huynh đệ y đạo chi luận, Trần mỗ thu hoạch rất nhiều.” Trần phu tử một mặt kính nể nói.
“Trần quân y khách khí.”
“Ta nói đều là lý luận, còn cần thông qua ngươi còn có các quân y dưới trướng thực tiễn.”
“Lần này Trần quân y có thể nếm thử khâu lại, ta tới động đao, ngươi tới khâu lại.” Triệu Phong nói.
“Tốt.”
“Vậy hôm nay ta cùng Triệu tiểu huynh đệ hợp lực cứu trị.” Trần phu tử cười to nói.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.