CHƯƠNG 439: LẠC LÔI HẠP HIỆN(1) “Nếu như không có bát phẩm dược tài, đã nói lên các ngươi đang gạt ta!” Cổ Tam Thông nhìn tất cả mọi người, trong mắt lóe từng tia từng tia hồ nghi.
Quỷ Hung Sát quýnh lên, chặn lại nói: “Một quyền vừa rồi của ngươi đem phương viên trăm dặm nơi này san thành bình địa! Bát phẩm dược tài kia đã sớm biến thành tro bụi…”
“Đánh rắm!”
Thế mà, hắn còn chưa dứt lời, Cổ Tam Thông đã mắng to một tiếng, trách mắng: “Bát phẩm dược tài chính là thiên địa linh vật, tự có linh tính. Các ngươi biết vào thời khắc mấu chốt phải chui vào trong đất, bản thân nó lớn lên ở dưới đất, làm sao có thể không biết hướng lợi tránh hại?”
đã ý. về ìnhn iưnờg phía tai Không uânt hnmệ e Mọi Riêng n“g”âV! một Pmh,à ,uđầ niềhu ngại… hỉc quỷ Trác ắtm gnốig ưnh gcnù tứ hnau ,ớtrưc htêm ión. gật náh àl kính
smấ Tích âđu Phàm ans em,x ôgknh đã bị crTá A,“ tiếng về hníu iLô i:ón sao? pảih ỳk Vậy ípha hnbì Sơn nhìn ướhgn nbố áuqi nhàth ”?ớti ,yàm ịađ àl từ
khẽ gật mình ,ầđu ựcht xác Lệ iênhT Kinh àl nưh giật .ếht
ở như hắn, như ưađ ốb pháp tìh cượd hiạ gtờhnư sao Có ncũg nbọ hoc a?os â,đy ẩmhp nokảh hongp xem ốb áci hìt dù một hnư bnọ sợ. biồ đã nhắ cio hắn áphp rtnậ nkghô nũgc ábt hpú nhắ gọrtn trận tài Có hnkgô quan têmh ,ắnh ộtm a, liền ạli thế rtí
gnuh thiệt lão unềhi ếun một đủ nghĩ đi lại gơưni rnừtg mắt biện tử nói aus ,liạ gưiờn hnìn lão Phàm “Bớt Tárc ửt utiể ạti òcn ”đi! ềint ơ,inưg nói: nốv ọnb lhnạ pháp rớưct trấn cú,th à,vo tnợ đme lùng bồi hơn! l,iạ hnắ iphả an mTó hạ ccá về hệni mắt ỷuq lại này, tnrê ácc
một ổC hét inha kia?” ,gai đang chẳng Lợi ngưhn kêu clú iàt ơưgni ợdưc hpẩm gnôhT ,àti ưcợd hãi. hướng ìnn,h uitể Thế lớn ỷuQ Tam bnê gront ngươi ộmt hợp, độc hạ tử sợ êln thích nôghk quản “Trác kia cỉh átb lẽ tếi,ng Lanh úgđn ở ,àny
ầln người htấn mọi thời, mồ úlc .ihô nlê, ạli sau anữ gtươnr đầy nưlg gnrTo ẩnhk hpủ
anử ..l”à. ika... ika hce a,r ọvgn nẫv nốmu được ưhngn Qỷu lấp, lăm tốr ờưni,g tiếp a...ki Ciá“ Lhan hcnhí àc miọ thíhc cuộc nhìn ánh đứng dùng ếđn tìm nôghk mắt yấl yàgn ợ.ph nhưng hi ạil ợLi iCá ýl iCá do
uểhi các Thông Nưh “nXi sờ ngươi gunêny àti phẩm nước och dược lỗi trào úngl ,a túng tài này nmgệ,i cười ổC là ri,ồ ar sờ ta. đã at?” khóe àl ,uầđ ,yậv miLế miếng sự btá ccá của ngiơư lầm :inó níchh lai thật iđ dược amT liếm tmì
đã àvo hình hắn gront ốmun gThnô hiện ýL nào thể đều xgnô tiạ ongtr cnũg hỉc do ưđ,ợc bị đ.ợcư tên hắn bọn gì biết biết, óin usá ở cnhíh nọb có tmặ nhốt Tam không bọn Cổ ắhn ắnh nrtậ Tìhhắnn. ậtnr, nbọ tớưrc hik bày ạil
ũV làm này, ità như lyấ nòc dược nkệi ộih nađ Hoa óc ừt này aủc là ưcợ,đ Bát gdùn Cổ thể !ra nigậ hkông hhịtn lấy aửl chỉ Tam pdậ lần Hnắ hkgôn bách ệlyun ựd Thông, âLu vì hắn ũgnc ghkôn tmộ dược nhgĩ chủ lại phẩm vậy. n,đa ịđhn là tới ttắ
ầm! Ầm
miũ trốn thể một cạhy rắm, ta bát cả aữn ủca “nCàg Cổ lạnh ơmth dễ cái ộmt dàng a,ig đất của ỏhik nó nưh quát gươnh cượd là to: ngòv nghTô lần hTế ngửi aos xốgnu mphẩ cười thấy thăm y?ậ”v coi maT lại d,mặ thể như dưới dò ưcthớ ài,t tiểu bgnằ có đc,ợư óc lại trong gcũn của àgnn tiếng, ta ghưnn đánh
cnũg hắn kị àn,y ầcn như cố nghkô Thế cũng hnnưg lúc ậ.yv
aGn nói. ừva “áCi ỷuQ iếcl aih aừv óĐ ưnờgi ìnhn sợ ãđ áthN là chạy kia… ốnxug ọmi ón mất!” đất cnhhí chiu
ar o,gnx oàtn ừav trong nềli eló đều ,ganqu thân được, tất áhn lên ,ngás ióN ưdợc htnầ gtừn khiến Trác ,hmơt đề một têiu Phàm imỏ ỳhhun rậtn hương tản ầcn ọmi ,nta từng hnyá ità phát nờgưi ệkni mắt nã!o yta ar ỉtnh ậrnt ảc gotrn niửg hiện ấtxu mtệ chỉ
ghư!ntơ đều bả hắn, nă, cạyh ngoài niđê gătn cầm Trác cũgn àl áic tài “Đây ẽs vỗ ynhkêu nugt đợưc ệL mạng, đi ấly tmộ aqu ,nhắ ầcn aus Thiên Cổ Chỉ ạnhc thní t,nhâ énn vỗ Tma ìg aiv ncgồu Đợi dcượ nđế vtậ iga bên ữig Thông ớim Kinh unqả nhủ: nêb ó!c” ềv ib
ưnh nháy itn tất ứhcng cớưrt kôgnh vì àby ở ớiv ctướr hở một i.nt ,nmã Cio trong cứ h,nua ghôkn ihk liên ức hgknô đều cngũ rácT nào! hệ mắt không có ơs hcnứg lúc tại ắnh ặt,m thể nắh ệnih ivên iởB ảc Pà,mh
càng hia Cổ trợn amT ôgnhT hpẩm gunnyê ợcdư a. sự ità àl lai tậth có bát ,ắtm tònr
cnũg tià ộtm nekh gnort ngụm ah lấy bát Cổ như iệnk ccá một cnũg ũcgn rậtn ừngt nrotg từgn hápp àvo trí cmầ ta hgtnưở, ầln khách trọng. cười Tam xem nuốt, hTực“ ctựr rất ầđu hyTấ kôgnh ra… ha htả ỗmi àl như voà Nuế nhia bố tiếp ưdợc hgnTô này, Liền lmà iàt dược mụgn nuaq ,íhk ôkhgn ngnệyu nói: tnậ,r hìnt tbắ phẩm xông ệ,mgin ha…” lần, tnìh hảcn ỏb inơưg uđề ở
một hít. tới nêb ità, ghknô Tárc ta vtứ ghncú uáq hcnạ nênhi ựs ảcm Ma sự tay ớit Đún“g gai Trác ta iga tbá trong hgkôn h,ết ắh,n cngũ ỗhc dùng ỏ,b ứT ếnđ yậv hcSá cư nhgĩ ùncg quản có thực Quỷ cúgnh at động!” cngà uýq ũim tới uêy pmhẩ có ưdcợ thật nhúcg emđ như hgnĩ quản không a, tíh
một “ờCh chút!”
Lệ iKnh niênh Tniêh là nói. ờs có ãbo iggnô ạ“Đi m,pé hkiá ờs ảhtn đi!” ari
Phàm gặp còn iạb ắnh nbá là tiên phiả hảp.i ồib thường đầu cáTr ảsn gia ntág mua đến ụV nưh vậy, ầln
thân co uaq ro tyấh lấy àton linề nhìn .ẩyr lỗ Tam ngồi tai, bịt ghôTn hỗc Trác tay Pmàh nxgố,u nur nghớưN ,myà hai Cổ đó,
ta yên gontr nmgiệ àrnt , êln Trác hkcó Cổ làm!” !muá nớghư khóe nưgnh dược ,âtm ngôkh ắcl lòng Pàhm aTm Nhìn yta ,nốuxg về nhgT,ô àl cgàn iườc nu,mố trong yhcả gchún giống vậy. tuy gN“ơưi piảh ốumn ầuđ nôkhg iạl là tuyệt àti hnư ngập
gật ráTc giữ im khó ỉhc nặg,l đầu. khăn miệng, là Pàhm toét
ủac đều ika, hkả năng, ărtm aqgnu ilô còn có gôngi cợđ,ư lên nvâ ắcl Ngay cả ụt ãng,đ hai ưpngơh chấn ưghnN một ửt vaừ hgkôn không êvni bnìh hPmà tộm rTác tuiể ymâ. đgộn ĩnth dmặ có oas lại kinếh được?” có mảnh rồi ágn ,đuầ bão hg“nôK nyuqề itgn:ế
nngà vang, tés in,hên Bỗng nổ âm ặdm. ềuyrnt tnhha sấm
bát ý iạh đã ẻK ta. kia, hípa không tất cínhh ontrg bố rồi lạn,h ng”!ơiư lóe cưdợ ềv lnê vừa ccá nêl mực alừ tiuể ãđ các niưgơ gnnồ tás “Hừ, phẩm nnhì gi,a Cổ đậm: ờign,ư mọi tmắ cả cười iổn lôi ậntr ra hTnôg mtộ Tam gạt àl óin àl nilh ítr bỏ
này ắtb tại, ơưiNg hét , đnộ umnố trong ciườ uưl ắchk nó mực átlo ácx ngôkh đã ũgnc lộ ta để nnhưg iởb ưcdợ là Bát“ ở lấy. hik với ủca thời áxc hkó ựhct nó, tay nó ởs agyn hưnơg nụ nhkgô iửgn nơh, vừa lên hTế trốn. ượđc đme mthơ ỉc!h” áuq tiạ là nlớ iớig Bất ygnu iàb ịb ncò so cTár trừ, khóc lanh ựhct lẹ ồnt ìv gnti,ế linh một ạych tognr mắt Pmhà ôli yãn ẩmhp mtắ ơc có dĩ :nió liạ coi ar mới nháy ậrnt địa at mtộ
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.