CHƯƠNG 423: QUÁI VẬT TRONG TRUYỀN THUYẾT(1) “Trác quản gia, chúng ta biết sai rồi, ngươi tha cho chúng ta đi!” Quỷ Lanh Lợi ôm đầu lăn lộn dưới đất, cầu xin tha thứ.
“Cái gì mà Trác quản gia, là Trác lão cha, xin ngươi tha cho chúng ta a, chúng ta không dám nữa!” Quỷ Keo Kiệt một bên ôm đầu, một bên tỏ vẻ cầu xin hét to.
“Cái gì mà Trác lão cha, là Trác gia gia, xin ngươi …” Lão đại Quỷ Hung Sát đau đầu khó nhịn, mắt đầy lệ quang, thế nhưng không đợi hắn nói hết, tròng mắt đã co rút, trợn mắt nhìn về phía Quỷ Keo Kiệt ở một bên, nhào tới, trực tiếp đấm một quyền lên mặt hắn, mắng to: “Con bà nhà ngươi, ngươi dám chiếm tiện nghi của ta?”
rõ Tácr “Vâng!” nói: dgnừ kính gia quỷ t.h”.c.ú lại cho hcnúg ta, hta ểđ qnảu “Vậy kóc,h nhút nháy och xin ếgitn ta Tứ nghĩ ắtm àgnr suy gnúch trong một hnát
phía hiờt một ta?” ugnH ềv mdá nỉht cho gnxô ngươi háđn hkỏi rtnợ ậv,y tấnh là Quỷ Sát, ehng “Hừ, hắn ỷuQ cũgn cnũg gộn, còn mắt ìnhn lnê không ệKit nốv Keo as,i ngiươ quyền. chníh
hắn intg.ế mai ir,ồ aỉm hừcgn 003 nhi đã icá iổut ỷuQ chiến nkihh cao đoán ar cưiờ đời âuđ, ìg măn Hung ar thường ướ,trc chưa Sát tuy hcđế òcn biết này a!” in,hên ưgnhn olã “Đương iạđ
óc cũng ibạ lộn nào. đời , hTnêi Lệ lùn ăngn gtron đem gkhnô ấtB tyuhết ầuđ. nghiêm có ắhn ,óin ợcđư, quái tyu rêtn vậy, dễ ỷuq thật iạB dùng àgdn ai tni nBố nưgnh có ôghkn nhẹ tên ảhip ểth có hđná đến trình không anNog độ àl tuốv nói trấ hnắ ưhn gồnĐ .lý nôghk còn đgnú r,âu hinK ạđo ảmth mà xộn, nói ổC ôtn ếuN gần nyà vtậ kia tậg truyền hkẽ đầu chòm như chút Tma Tgnhô
ệL chcắ gơưgn vẻ hnệi chẳng Phàm lão cũng tmặ itếb ch:oặ nhgi lẽ niươg các hắn ợcưđ kônhg so mấy tuổi, biết, õr?”. với “Lệ êln aưhc loã lớn mày, árcT ilạ nhướng
tmộ ,htời lúc cùng quỷ tứ ạnol nhất nhiệt. Tongr nođà, anhu ánhđ thành vô oná
nđìh dngự hnáy cỉ,h àmhP mắt ogtrn Trác iạl lần đau ịd híp biến, idà, rênt il,ạ bốn nhảy àm âthn ưiờng nhấp ntrog ilền tyqếu Hai tục. nêli tròng đnớ nữa một tay iáqu n,êl hgnư nấ thở hkẽ mtắ hơi ờcưi
imớ bao ổuit thể nưh gôhkn óc tử làm ớln mình, aos àhPm năm tni niêhu Tárc igật g,ì vậy?” kia có uTiể “Cái 030 htể .ión ưrcớ?t l,nớ
ọbn tếiht htmả ngcà cùng phun trong iưdớ lại gtốhn nhkiế hnắ gnôhk đất, tàon tận lộn ar khổ tư lên, giỡn. huan hânt aùđ tủy ámu tâm iơỗNn.h ưi,tơ Tứ uêk năl ònc uỷq ngụm đỏ ngược ộmt ưnơxg
iờth õr óin hpát tquá igan ,ihpền hntar nrgto Pàhm cho grnà to: ừg“nĐ thủ yậv tử!” Tcrá lão nlgò khóc, negh
aưch đnag náo anhht ùd tiáh huyệt bị yuếth ớti nổ Hắn còn thống tháo gời ctứ máđ bây cho gntu. ẫnv kổh Phàm có kôngh tia, thành hoa ếnđ thể hntâ huyên vậy! ưnh Trác co ỳk hco ắsp làm htấy giận cho nào ngừng rút, hưn ơgưdn egnh mhãn ết,h ềuđ tlệi qátu mtặ ênb qua ằtm âm là ơgưng
gotnr Nhát Qỷu lưng đại thủ ,hnị icág nél qny.uề emđ ãlo uyt đại oãl đáhn gđnộ thấy hnị nhưng ộmt mád nằm oãl bất anG nlòg thoảng ãlo aus ưtrcớ, phiền xuống, áđhn uộmn, lại không rnáth thỉnh
còn unệchy Cho aủc ắnh tình áqu nquả árTc ônThg thực ổC gây trưởng phnâ ở vị Vũ đời thậm nêB náo mấc i,ga kgnhô nl,ớ biết. tẹ.nh không đó ủca óc nêiTh nhà, tmặ gia cũng Nmă sự sỉ àl cũng yêuhn là ti,ớ cả màl grnto cơ khặc hổ ồh Qốuc tếib tcộ a, nên naử cnụh không ớmi bảy do amT gia khặc gnũc c.ặhk”.. cỗh ợđưc gnort ndah rontg vì “Hắc à,hn đế cỉh hắn, ơhn quốc có bởi c..ắ.h Đế chỉ củh các bảy không ar otạ ựs hắc nên tục ngài itếb ững. mũi lão ềv các còn chí
chưa nió còn uqỷ cnũg onạh hét êTnhi ra kêu Kinh ,to là tộm iờ,l ênb một nhưng đã tiếng ugnH ỷuQ áhtp ờicư àog, òcn là Sát cờưi Lệ nêb uiqá ếTh ba ịd. lại dứt
nmă hìt. ta, lòng nhưng ốnb cũ ynà nào ngươi chuyện gôhkn lcú “áCc tcứ trước ựs mười ta ỏb rõ rtgon có tự coh ngùl mkiể lại nó:i áTcr ạlhn bọn chcá ấthy là nói một nếu kiện hPmà uqa, đme gnhôk ộtm họ ểiđm, chỉ có sẽ gnhkô iậ,ng htúc nưiờg onà,
Kihn ợs bốn qỷu rởt nihTê tmộ tên có hồi ácrT Phàm “Lệ ừtgn aso ếht mgụ,n ưhn hapí uaq lai nhbì tĩhn về ởth ếđn hưn cho ắps tếh ,ulâ kia như ihpổ Tma hlịc nhìn hển thể :ión nổ lại, ạli mới làm ?” Thgôn ịb lão, ágđn này nào, tgnu, Cổ Lệ hổn
bnố ngươi nạlh ệhcnyu ùnlg Tngôh lẽ xéo Cổ ,nyà aki aTm õr?” olã ếtbi các út,hc về ìth óin: ilếc nôghk ẳchgn ộtm biết Tcár Phàm ệL“ iờgnư
êmht nấ nắc ,môi Pàmh àm “eXm ạli iđố vẫn ớiv khẽ ătgn utếyq gront i.bến tử ađu liạ ácc là chút áqu lão yậv, ngươi đớn Tcár hăng .”đi Hung yậv Như như nói, ra một yta h.nẹ mđá
háSc aM“ uHgn lại như knôgh iạl ngờ gụđn sinh ẻox iux mấc iguễ ncgúh ếth mới yvậ, bảy chế ỷuQ Ai, tậv nói ý không ô,mn iáqu cnă n.ày nòc cnhgú địhn thấn aym dị nhập tcợ ta gkhnô u,câ ..”.ao ưtớrc phất thcự ra rốtn iuểt kia: cố gai quá àn,y Sát dặn trưởng Ai như hn.ắ kỏhi êuk íhc agi lên, a, nôtg ai hảngp túg mcắ mấc sự gôTn nađg về ậthm đợưc liền một ngôt ra nệuhcy môn ổin bì ảihp khi kôhgn được ớvi qiuá lão ta
nbê ba khóc ngờ ncò eot.h lên, ncyhệu hgôkn gào kêu gơnưht ilạ aủc uỷQ tựa cũng n,gxo bọn một Sát gĩnh tâm ồh nbê toáng lại quỷ ềiln khóc Hung ớnl ốnb tới người ,ắnh iNó tmộ
uQỷ không áci, ònTgr ôgknh mtộ lúc Sát àyn Ntáh ngươi khỏi ẹ“M nó, uQỷ nườig nói ắmt câm!” àl :icá cho ngươi Gan ộtm ảv grntừ Hung ai cngũ quay ôghkn đầu ghnĩ
đó tbấ một cũng “Ta yàm Chậm 300 còn ưhn nổi têihn ai áhnt yàn”! bộ nhưng trận hoc ềnli áuq ở lại ,ữan nlê gsón ,gnồĐ về ờđi to ạh không về toàn tích, cnhắ lcắ iạb, yâđ ếTh knôhg inTêh đầu, nẩ hắn ãri Lệ thtếyu ưgxn ntừg ó:in hkgôn gôln truyền ổC ỡ.v ióg cả àl trước tới năm Tam danh ngờ lớn, uính cho cnũg chỗ õr sua nKhi uas phá danh mai Quốc ưhac Đế Bất nghe htcặ gần lắm, ặgp àlm Bại anogN nTgôh kếhin
“Lão anG Quỷ yãn hắn!” lắm, vừa ahc sau, cno trách ỷQu iọg tặch tểh đã lại eKo iag chịu cho rõ nàgr Kitệ tNhá đau ịnh đại, hn,xa gia lão mới àl ọig hnút ítm ãol nói: ghknô ơingư rt,ưcớ hnôkg ôm ựnđg mắt đầu, áthn
aoc oganN đến h..ặ.ck osa đó trước cũgn ặkhc yu nào, như hểt htê phải unế Bất ấtxu “Khặc nahd h,tủ Thiên vừa inơưg người hồ ndha ấthn ổC phong mnă xưng Đồng cỡ quát opgnh thoá ốHngu igơưn haừt miớ hỉcnh của ihn ịb của ạBi Vũ Biạ tủh kế đoạn hôngk thế Ngoan làm óc Đồng olã mạhn itớ Btấ từ Tam cứngh dám hắn? hTô,gn ắnh, được rồi sao?” thể có có cụt àl ânv a,ny tmhả ik,ến thủ
Phốc!
oãL đau tộm tmộ nầhp bên sợ ,đnớ ynảh Quỷ .uy lui, mô nbê tam ynảh ạh ạnlo, Lợi ầđu góp hitên ở ớti ạcnh nhôkg ợtr e Lanh nêb
là đoán cụt Lệ hắn đuầ: ếNu niềt gĐ,nồ không Ngoan gonaN ,àrgn ắlc hnân ốiđ iTnêh ạiB “aT là ngũc nũgc vậy là đây ôh.ti Đồng, hoặc, ãlo oeth ấtB là usy ệtuty nit nhỏ vô của uổ!ti tặm ânnh như mà ậuh uph trên theo ứđa n,ió cgũn .n.”.ày ẻv Bại dnha àl này hign 003 httậ rõ cùng đồn liền Bất lấy sự ihKn Hoặc àm
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.