Tần Minh đáp: “Gặp qua, lão nhân gia cách đại vụ truyền ta đao pháp, giống như một loại cộng minh về tinh thần, lại như là một giấc mộng cảnh.”
Lão Sơn Trư lộ ra vẻ ngưng trọng, nói: “Đây chẳng lẽ là đi theo con đường Phương Ngoại chi nhân?”
“Ngươi cũng gặp qua gia sư?” Tần Minh hỏi.
tuyệt ơnsưg dị ncò sẽ, đố.i gió gonrt ạil ghoan đều hcsạ iốt và đã atn êm lặng, inHệ ạcm bóng biến iệrtu cỉh ngós mù tại
chủ từng u,aq thời, ủknhg ếkin ưnơgđ nhứgc tắc ưam đã hcrá oađ hcết xé nsơ gia “!a ôv hcém ot âhnn đêm, đứt “Cha đao bố tri,ờ ta tận gncù ãol gpặ mắt gnaqu mtộ ầyđ màn
nói đã ừt onà cúth ta lại tếbi cúl hi:ỏ núi, báo nTầ không tếh một rntgo a,su uâl Minh qảu nôKgh nhnâ nưh ktế nigơư n“?ào nđoạ ,nâ cứu ơNiưg“
không là ẽs tất aongh lộ của xa bị ngầ, u,igấ gời bóng ngoài n,Tềuy tyấh một ở muốn cgnhú àl iườgn ủhC ấkthu gờnhưt ct,úh gnđú ả“,H nơi at t,ốt àl một mạc at cả.” cả, che itố hce gì ỏHa r.a ý óđ bnìh do yuế uến
nđế ẳghtn hôm iấ,gc một Nó ủng gàyn su.a
ựs Minh, hấyt dừng kắph nắh aựgn Thôi không cũgn nghkô mtì ườđng, aus mìt hcựt mìt ilạ đi noc mỏi. mệt Xung vó kếmi Thôi nTầ đó Dật, noHhà
tĩnh ềlu lùi xa. ăcn đó chốc, viù tcựh sự Thượng ờ,rit agvn nagv rTư, đne àl nó chịu n,ổi ar gần ngáy động trong ngưhởC ginết bị nình cát quá gnkhô phiả như gnnưh lên vgnà dường Cẳngh lấ,p lnớ, ra bgón Minh gây mấy
chọc, iốđ goànH aig iđ, rnêt Thhàn đuầ điạ ta ãol ênt ở urêt ũncg Phong “Chúng iKm muốn ấhKu ắh.n“ ọh dễ nạhM iđ đám không ệpiD ớvi không iak
ycnuhể dơưng ngủ, cương, lcú ncgũ là tgnor dị ơc cứm od khí uqá rưT có Đươgn những Loã ếhnik hnki mơ nnê htể htể lưu nhiên, trở ơSn ồh. huyết hnkgủ uđề kia ệirtu
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetinhM yhất đó boá ,ạl đến núi nhìn chim nìhh nọgn gtniế iún ó.n ấym nco ầgn cáo sẽ ón kỳ ắbt cho Tớưc Ngữ Tần ìnth đó, usa thoảng hót chưcớ cno ỉThnh đến ậpg đường bya nghề,h từ
ốnum ra ó,ni ưcah gno.ià lo ụcph ”ào.ngi ohte ừt đi, gnlắ Lang Lão rìa ghaon nSơ vẫn Bạhc bên đgna cọ“D ạcm ũgnc ta bỏ, kích knôhg mà rưT
óN ôt”!ih píha “Đi ẫnd tớcư.r đờgnư
nhân h,ia “!ời?ưm kê m“ểKi ố,s một, b...a
gạtnr thường khinh, răng đi. nhbì niú rất của cế,h ngươi ắn,gn tan đều ta lập úcl tậht nbắ Lão ta nói: chủ oeh nsơ hút khi iếgt och đồng đnườg htái htní yutếh tên ,ta tức Lang gnrot ắkhc ,a mâ muốn aik ịb để àl at“. sự cđộ gốhkn tảmh óđ àl tử Sơn có nơs ốnum còn là mtộ bị ếinb bình ờnưgđ đó at, sau mnãh úcL hinnếg ỉhtn lnhi gian aủc gcun “Đầu Bạch chết ,ếtch là tnà hờit phần đánh lối, hoc ựs ta ihtờ lnớ nhớ khác, mà ưTr ơsn bị cóh ạil mỗi bngằ htú httậ êth nthí ungốx hhtnà thương nàgy khiến túh úht at tởr uitể trọng ựthc nhnẫ ấyl đời thường, anhth thhàn lạc ở lớn àl nkghô
tộm ồugnc năm àgnn ộtm cxá nặng trư Tnầ thoe đuổi ânc nihM ạđi trăm .nhắ ãđ thật ầđu là ơsn sáu đường ,iak định, gúđn nó tnừg
ôgnkh tộm khí, ta, àhio ,ủth tnrâ Minh he.o tệid rgtạn ytHuế at lưu àX ở vào, cũng àl giấu thứ g,hni xà. có tính huyết hêngnh ngđờư ổ lại lão huyết đi.”
Tần rừt inềl hứt ớdiư linh pụch đó tmộ hang ọig ấhtc xà ảuq uầđ vậy úni àm ciá Mặc tyuHế không ở ưhn ổ ovà ưrt ùd thủy atm hề lnềi óđn ahnht cngũ vật rưT iáth sao dị bên mà ạilo không “May hậu làm ổ Tma mtộ ngẫu ổ trgon uức lớn. lại ta Quật, ớms ũgnc xgno khỏi xem nhân iơNưg cníhh là nửa ugêynn có pahí một uưl iơưgn nờh Xà một ra dưới thúc nắm óc Lưu iha, tới, phải liạ kia, vọt npâh yạhc ùgcn ưnh yvậ ,ýqu ý nhờ ân, vô mà ếnbi kết nhơ úc,th oiảG lão ựd ta ơns ôkih ơ,c cố nguyên tỉnh đnoạ ờng đó đã gặp, ênnih nhưng ểhucny htú
trong ùnvg Hỏa!” ồh hniệ ựta ln.gu tmộ Tần hoang ptáh “Quỷ ạm,c ngôm ạmc raì ạđi inhM kẽh nói, có Ở đất
ýl ynà oãL ốc nvẫ Sơn riờ tại tưởng nơi của ohnag ừn,gm hệin ạđon ivu Trư sa đảo áun àl ẩn ,ón chưa ạcm giai nó mạc. muốn hínch khỏi
“inờư.g hia gằrn yna nợr này âm chỗ cmả gào Cnẩh“u onhpg htô,i ịb uyt ,ệiđp thấy quen, htté, vnẫ ãđ nyàg uqỷ hnàh rngtù ctụ ihkở ảnh ngnhư linê
mtộ cỉh cỉh đảo ạli hiện Tnê gndừ đây nhíc mã, sự hốt, lưu ụt không hấku ềihun nnhâ nhất tặc hoảng sao hơn Kim một nhLĩ mục hủ,t gnưiờ hcỗ đông chân, ptậ giống Kê thời iạt àl hưn thật uđầ nơi người? có
hnắ. ngoài liạ ngược pậl Thôi lắgn ứtc kgnôh bnê ặhnc ài,ong lo ra ở Tần iMhn umốn Hàonh
iệdt hcỉ mà Hoàng từ nhcắ ãđ mtộ khác không ynà là ô”in
t.Thầ ănLg nơi lẽ tộm cứ chân nữa, ửs Thế caủ H,ư mẽ ừndg nihT ilu rút ạnmh Kê thường nườig. thoại tặc hìbn ớti đám tmộ Kmi kấhu ừđng có tiếng cgũn sớm ilạ aừv hnúgc tí hnĩ,L inềl ổn, ểđmi Đạo ta hinêT ơnh đmá ờưgnht Gia, engh ầng, ở ạM“nh Hiả óc âyĐ iKm Mihn ốiđ đến d,gụn chắc ấhty ngẫu iớt. inhnê êinN ngày
mà h,hTnà ơghntư Lão một íXch Trư, lượng ầTn con tểh óc Nữg bèn hnìn Phủ hTnàh Mihn èhm,t icv,ệ giúp một một yah Sơn đến ủhC không. ovà hỏi ón chuyến àH ớiv Tước thả
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.