Nam tử trẻ tuổi mặc gấm vóc tên là Thôi Xung Dật, cũng theo đó hành lễ, tiễn con Xích Bằng kia đi xa.
“Hoành thúc, đây là nơi Xung Hòa ở sao? Quá hoang vu rồi, thị trấn phía trước hỏa tuyền có cấp bậc rất thấp, khó có thể sản xuất ra linh vật gì, sao không sắp xếp cho hắn một nơi tốt hơn?”
“Công tử, đừng gọi ta là Hoành thúc, không dám nhận đâu.” Thôi Hoành vội ngăn lại, trông hắn khoảng ba mươi mấy tuổi, hai cánh tay vì luyện Thông Thiên công mà trở nên rất dài.
Hắn mặt như đao khắc, ánh mắt rất sắc bén, trước tiên cảnh giác nhìn khắp bốn phía, sau đó mới thở dài nói: “Ta cũng chỉ tuân lệnh hành sự.”
ôhiT ìthn .hhnì đến ểđ ôgN gia ìtm hoHàn iuhể
at thuận hỏi, ầnT inệgm nihM ỉch thực ựs ión lại ngờ gì đó. nkôhg hắn
chuyện này. đầu, Thôi ềv tniệ mhêt inó Dtậ không gật ìg vyậ ghen Xugn
đi cchá ărmt Hắn ộmt gotrn acử gnàh yầđ cđặ ôkhgn x,a chỉ .pnơưgh địa gnữnh hỏi ,tmé igá Nôg chưa gia cgnổ ở ảns
của liạ ềuytn àgni ìnnh gônhk dưới s?ao“ nói đi gnoS gtrnắ hká không óni mà, àno iph hay o“Lã ánh hỏa ậhtt ho ntôh biết ớưdi đầu aig hngờ.tư aưch ,êđm lời nmà ax at iMhn sáng auqy còn nói, nhân Thụ, aih ,ynệuhc ycâ ôrtgn thể Tần đne
nTầ iđạ nình niMh sgnố óc aih chút tựch ựs ũcng ở ãđ ếc,it oas yđâ n.ăm sơn, ếnuyl dù
ctựh hảpn trên giọng ựt ,aik gcnhứ thể ngươi grntắ hắn, xốgnu, đnế nình oca ncgũ púig thanh clự bẩm: hòe vgùn tiên để hạ aig “l.cự ũgnc tnậ ớctưr hợp, haỏ, nuế không cây úc lỗi nứg thành có rtì oenh anqu hcỉ at nói rất Không một ta, aủc âmt nầmh ẩml ắbt ắmt phù x,a ớ,nl của nix mèo đã nêi,n “Không gndù tận xem tếh ênil cno imhn
nhưng ồuir nghi ảpih àongi rèn vậy, nốt nhau.” khóe ềnhiu gơưin ảhpi như lệ mươi ahi lễ caưh thì ađ mốnu hờn thích đâu đa àoign có đgừn ákchh thúc, một cảm, nylệu nói: không ta c,só còn với káh Hon“àh ar soá là ra người Hnắ uổ,ti có táir chăm nếđ inó một sầu gain, thời tiếp etho hycệun, úhncg ta mắt gtrôn
lực àl ậtD iag nào?” Xung ôTih ih.ỏ tếh ôg“N
không tcứ đứgn trống nhà trấn, mtặ không đầu đã ôgN“i một hoàHn có ở ,điổ inôg ở?” soa sắc ytha không. Thôi lập nỏh ườngi nhà nyà lại
gnXu inó. ìm“T tcưrớ Thôi Dật Xung òaH “.đã
hết đêm ặcđ nơi ucộc hắn dám cựht oic bất óđ, nảb bởi nodha cửu, ơưnhtg ưhn thì iđ hpủ ngươi vgùn chục đang aob có ợưđc hôngk aủc ta, già, itbế lcự tnhâ mád thứ không là gđan v,ậy nếu rtố gnhôk đất hậnp thường, kể hnik ayh không ựhct khắp iđ hnnâ những tmì lĩnh âhnn ĩhnv nảb ta .“gì ươnthg grnto nhgà là uềđ ắnh căn nàm êtnr ệibt số ựs nmă “Mtộ ax ủac on,à ikếm
bên Lưu ầcn iơnưg ưnghn dò ữghnn nói ờtgnhư rốt ềđ ngươi rgnto t,hhàn hai gn.hpò ặpg là ựt dặn ốtt cộcu hà,tnh ắch,n không chú ncầ ãol ờngiư ythấ này loiạ ônghk đầu nẫv không ý ờingư “ếhT ta íchn uhềni này. người điều có chỉ káh ở aT iàogn húc gnhữN ta đcợ,ư iớgi tểh ý.” ipảh ió:n
r,àt mặt một khó dậy, vỡ ậtD ngột c.oi bàn đột nháđ ngđứ rất cũng Xung scắ chưởng Tihô
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NethP“tá một nNâg ấnTr hn.ig“ bya kảh Đằng, ngữ ớtưc đi. tiêu ocn ệhin cáhn vỗ mục
sau, vệic km,i ngôi tâm hgknô óđ âul gcũn sao? của hgòn ãđ nừđg iơưgn hànH:o ns“!gố ở ưnh ươnig lnớ gơưni nrgto yvậ ếitng ít làm ớln trú đnế “Nmă hoc thì nàh quát urềtyn ấrtn, ta hTiô Vậy Không tgrnu
ìg giàn nmgihệ kinh ôn?“ghk ồ,ri óc hảpi đi aT“
giải còn ôknhg aos, mặt uônKh ấmt têrn hẳn amn rất “nạhm. innê ấyth t...a hnìn vội phố, ctứ ôhm tử rgnôt ctưrớ utgnr mấy u,má kheỏ htế lập nắh “Hắn vàgn thích:
ếtic, đnơ trải gì đầu ãlo noSg ìg Thụ, đã chuyện iổtu Mnih. hnôkg ưnh ingả nđế Ngoài chỉ ậvy, đã ông tiễn Lưu nôht ncgũ có Tần qua, cao unếyl
tái “!ôi hắn yàn iTôh nshi xôi gnvù thay Ta… tự “Hắn ax đổi bẩ:m ở đã ụtc, o?sa iêln lẩm rồi nbguô sắc tặm ,ra Hoành
một ,phỏng n,ỉht amN ấrt ihkỏ hbện gia nẳ.h“ nắh “aT ngùc ãđ mắt hắn ìnhn :nói iáb trên ginờư trông già tưiơ ếnđ Ngô ửt ấhty tận niên hnẳ vội lão trung
“Chim nghiêng hahnn Dật ovà ixô sượt chóng bay ữna lớn đne aqu hắn. hết uầ,đ uầđ gan ộtm hnđỉ mâđ nco ở mich gunX s?oa Thôi uýSt nhỏ này ta.” ccóh xa vùng
đó đình trấn. ơnh tấrn hopà rtgun gnhkô là ở chỉ uhnểyc lớn icốu ảiph igườn nầg đổi mât ẹnh Nâng thở aig ộh angs đó nhõm, Đằng, gniô thăm, ành ỏihk hiỏ tmì cùng ắHn một
nguX hgpon ụtc pật gnhôk Đằng, Tiôh ủca gnứđ ixô vào, pốh xa Dật cảm ậhnn êtnr nuáq gNân ấđt à.ny trấn ngvù ốumn
yhệ,cun óc ểycnuh ãđ iôhT khnôg lại ấtb rằng ảxy uicố nògl Thôi ầuđ này chùng ban cnùg và ốxngu, ờg,n hkniế bếi.n Ừ“m?“ tởgưn Dtậ ãđ gnờ Điều uXng ra Hhàno
caủ mầg như hyạc amn uầ,đ l.ại uas áit mặt ưmiơ không nỉth đtộ bốn dám… iạl điên, ngoài a,t ìht ừg n“.aữ tự ửt tìm đó ảihp hắn émt ra nhiên đáp mô gnhôk htpá ổitu tMộ at quay lúc óđ “ôKngh yấth gần, lại lỗi ,nàigo iạl
Hnhoà gkhnô ấrnt đi nẫd ềv âgNn nhắ Đằ.ng hôiT ưỡgn,c ũncg phaí miễn
ờgniư mă,ht vừa iđ cngù mtì ncũg cuối Hai vừa ợưđ.c hỏi
oci thường ttyệu uđề hởt Lưu iơn là lão ni,ổ núi ngtừ đầu ị,đa muộn !ây“m ọim nói: khiến Đne khgôn ơni ógi “Đừng này sẽ ạil nổi sớm năm ơni ổni nắgrT, tộm gì ưax
có uhữ ngđá thấy Ánh ngọn nhhan ôhiT ưnơv útm lấy ưhn vnàg htể ati áhcn nam tử. như ỏta ,ra nsgá tay hHoàn ra ,êln mắt ựlc gần ahi dài được, nèđ chóng ộtm ữhgnn ángs hnnì s,ợ
,iễtn ấrt nđế lợi lẽ khắp nghúc náđo thưgơn tinê nốmu ợưđc hại, páph.“ đã àl sút, nhad nnêi náhđ “ổT tuệty vùng chỉ tái nệmh cọh này hiện ihns nsgo sa iđố có gai ạit đó Ngô là h,tủ at óc từgn ôkgnh ta hếiut
ểht lão.” ngoài quay ,về dnỡưg ta smớ đcượ thì bên nôhgk Nu“ế cùgn ở haò pnậh
ghêmni uy ốgns niên ở nặd aig m,ày Hòa ãđ nugX nbhì hôTi grnut nờtưhg yđâ. nsgố nma ,òd ipảh ủca ừgtn híun tử của để ihTô cuộc hặtc người Hắn
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.