Cự Ma lại vung côn đánh lui Hứa Hà, sau đó không quay đầu mà chạy như điên về phía phù văn.
“Còn mười giây nữa, kéo chân chúng lại!” Lục Tuyết Thanh lập tức hô lớn.
Minh Quỷ không nói gì, nhưng động tác của hắn đã trả lời.
“Minh Viêm Diệu Nhật!”
cả ntrềyu â,đy ntá. gtốn ỡv bỏ Giờ hùp aih rơi ygna nvă ng,àn bnạ đã ồđgn đã cũng
hủt chủ về ựs aym nya ểđ ở ghncú inMh nhìn ếnu ahíp không, óc gnơiư nọb Tgnổ nêit ãđ Lâu ây,đ Qu.ỷ hôm mà rồi.” thật sinh, đcắ nh“Mi
ny.à bản ộđ Đế ênb ở nòc ủac hkiỏ thâ,n ottáh aựd rtnố ba uỷQ ngoài, ốtc tểh có ànng vị Nuế vào
nói gổnT caủ i,rồ Thanh. chính phụ Bách yếutT tờih, Đô ưnigờ đồng Lâu là uyệnch chủ Luâ, Lục Đnế Đế của âuL Bảo â,ml ũngc Tổng tnâh iángg đã
nêrt clú oảB Bách ípha â.uL gCnù đó,
ghnỏ sự chtế Giả, hếK đều ta.” màl Ước iạđ ơnưig ạit của g“ánĐ
ứcS mắt ồncug boạ bgùn .nổ tongr nmạh áynh
v.”yậ.. thân, là “Phụ như
hcủ ,tỷ mrăt hnầp giữ Hà cno oảB lão ba ờưmi Lâu, aHứ lâu h,pần gnàh là ărtm nưngh ythấ Đừng gì ựs ủca đoàn .ếnik cổ mặt gnôhk ở một tổng tập chBá nắm khác ngTổ trước tậht
Sứ tiểu iêkmh .”lại nchhí ịb ửt yt,a Thiên àl kai Quỷ kia, hpcắ ọaĐ hMin n“òC àyn iutể lưu óin. tử có ốnt
thể thể ,uâL phong cáBh ựs không iộh inhệ aòt Bảo caủ tỏa, Boả áp l.âu Cũng Bách ,Lâu hôngt inhkế cnàg àl chính sức hknôg cho của gntổ ábo thương mhạn đã trấn Tuyết ùgnd Lục tấux ahnTh ,yàn
Thai thni ở uƯ mắt Đế mtấ, gnĐồ biến Lâu đã Tâm khắc Ngọc haó ừntg bộ nthàh thương ạit Bảo ayNg rgont Bội tổng nbếi mtấ, nháy onảkhh uaqng Đô. ilạ nếđ Bách hiộ điểm
ịt.h âlu uLâ Bhcá hnpâ Boả nơS ahhnT
óc ượđc nữa i,ón cợđư vị cứu ạđi không?” átl inó a“T không, để ểth ,ãol uxnốg ta có ểht mấy chuyện ớưrtc
tiếng màu phía hiện, hán tộgn quát tắ,m xuất ímt bốn Một hủp. ,ớnl đều bao nháy muà irtờ đtộ gnsá mặt ịb một trong tmí
lúc ògnl Sứ nyà h.kổ Tênih gnrot gũcn ọaĐ
Lấy thân. ủca toàn ip,hế tíhn mgạn lmà bảo hongP để yu Nưh ảnb cMộ
o.nà cợđư ựhct chủ ếnđ àl hmạn mẽ nổgT ịv ủđ lcự này để mức Lâu y,vậ ếitb Như của
ếbni nôkhg ậcmh tgơnưh hư irã rồi mất. tMộ ảo, nđế auq tòa nnê ihộ đầu tợvư tắb ởtr hư mà
vào hnệi sao, Taih ươnthg túch Đọa đạo hư :ngạc “Đây ganđ nkghô .l..à ru,ngt ảo ,nắh của đây tình lỗi, iơr iộh tấxu là có êTinh Sứ kinh g”?ì áhn hugnố Một ắcm ắtm hânt trên ủca hTiên ảnh uƯ Sứ ọĐa
u.đầ hẽk chủ âlu cếli “Ừ!” gật Hứa ổgnT Hà, ìnhn
vnă, iptế ôgxn trực gì, inhM liền Truyền óc pịk cahư pùh ctá uỷQ tức Vnă a.nt vỡ ngđộ ếnđ Phù htấy rtưcớ pậl ưnhgn gốTn
hkcí thể điờ yta aứH là Hà ưcợđ âđy “óC iạl cpụh Tổng ba ni.ó có giúp g,ònl ta củh ulâ gnđộ Hứa ú!pc”h cgũn hpcắ ttậh ựs notgr nân,h ạiđ ìhbn àH
ơgnưs hiện ãri tênr một gkhnô gnàc đ,ó ậchm .ar ù,m nớl Lâu Lâu một mù, tòa sau vĩ, ưsơgn ngbỗ htàhn gnurt ncgà hóa ghùn mhản Bách nrgot oBả thêm gyna Bách to Bảo yấht hìT thêm
iảhp ỉhc Hồng không một ổgnt đã uynểT ủca ,at gnôc c.”ựl alo “Lâu ra không ủca có hTni sức ít Haứ cngũ ìnmh uƯ bỏ ,chủ
nHơ có. mnìh gcũn gyan ihộ dùng ạođ óni cả không ihếkn ơc lý ữan là nàng yqu như tcắ của ,vyậ loại cụ ạođ cnò ôghkn
cúl tTyuế ra ắnch áp Thanh nâc nấtr gnay Lục agnđ ahy ayt nên k.hngô có Cũng
uaq ổ.h Pngho hptú xấu ạli ậtl Mộc giác ctúh cảm đã iah này, ịb Nưh rồi, chxá là lên ẫvn ơnh lật óc
khỏi nạn này. nưh dường aĐọ thyấ ứS thoát ngnà kiếp cmả hnêiT môh khó yna,
cường thêm ồungc rontg phhìn gánkh Mà Văn. lnầ ồl to, nổgkh ngạnh Cự hụcn âhnt mạnh ovà Tunềyr oạb, Tgốn nôgx nhât asu ạil dùng đó càng ,aM Phù naữ thể sức hãn,
nhi, nchuệy đã ra xảy g”ì? “Thanh
…
ạli tậth của cụ Ngnà quy óc hkế g,nờ kiện ắct. ớcư hai không sự iảg oạđ gnàn
ủca Cổ nốgT ortgn pLạ Ma Truyền lên mắt lóe gnauq, biến Đức ănV Phù huyết ứtc ảnh mất. nháy thân lập àv Cự
óđ sua tay, việc uếytT ưcợl .ầnl mđe yđâ aThnh ắphc sơ Lcụ ựs nói tức pậl ộtm ở
iộh ứtc .nhgPo ứS khi cMộ t,iạ aọĐ uyd lập chính là đg,nộ nihệ phục Cơ hếc hấnt lực khiô Tnêhi aủc gănn khống nàhh ưhN sau
không đen, người cuốn chui áo ấyl Phù tới, ạLp rtcự hniếk gnờ ónđ oàv otngr Văn. ,íhck là, tiếp Truyền ổC at àhcong nTgố hCỉ Đức công nhhêng
âuL á.ci cBhá phtá ảc đều nvga bố vià bộc uáqt chuyển ữd ảoB cho nkgủh hết heTo íkh ạli tiếng nê,l giận hiếnk ra, ugrn
ủac ”?at àđm Bảo pnáh, ,ộih đgna lné mtộ hcBá lại cnò kia thương đhná aiTh uLâ h“tTậ uƯ êbn này at nbê là chúng
ũcgn nngà. csứ tay, tmộ hểt ra Bách này ềđui ạhmn Nhưng có hnìm không và áhcB Thanh tnrấ Lâu, ứaH trong là Luâ, ệinh Lục bên Bảo Quỷ ncầ gđnộ ạ,it acủ Bảo Hà Ttuyế hinM niơ áp
mắc và yTếtu ỗli agnđ Hà lộn ìhnn đều ứS nmiệg ònc T.ả】ho ứaH ngôhk về phía Thanh, Đọa Thiên aoH Mhin hát cụL ncò h,àon 【Anh vnẫ Qỷu ngừng
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.