“Ừ.”
Rất nhanh, điện thoại bị ngắt, Tiểu Mao cất điện thoại đi.
“Thật là phế vật, khế ước giả cấp ba lại thua trong tay khế ước giả cấp hai, còn lãng phí của ta một suất tiến cử nhập giáo.”
Sau đó, liền thấy Tiểu Mao khẽ động cánh tay, bóng tối xung quanh liền trực tiếp tan biến.
ầđu. lniê .ồ“ ũV ậgt cụt nằgB ồ “A,
tânh ênl là cnhấ ,emx gọi ẫmu phát nHắ ếđn. iệnh
…
ớiv mitế, uđề ấcp của iốđ Vũ là ềđ àl chỉ có ôkhng yệutt nvấ ásu hai ếkh tih lcự giả ùd pcấ ìg. một, con ohC nnghư ,nBằg thực ước
hoặc Vũ Như hìnn nghi Mộc vẻ Bằng. mặt Phong
còn ógnđ nhác ,ínk chỉ .tsắ thất cửa ạli hoàn ậMt onàt một
đầu óđ ộtđ nhiên ván ẳnhgt tấm trên vnố đang mật gứnc hĩaNg ồing Lưu mằn oẹ,v .yậd tểh thân ,tấht ắbt liền rontg gnủ aus ặnv
ưhN ĩhNga giám ỉhc Phong hiện phát nthâ không Lưu ts,á lại đoạn xté xme ncò ếnig,t iưd.ớ nửa Mộc ờgi nêl
——
Kíh tcứ ồnh ắnh ra, gnàn nkếih hnik vía. ápth bạt
Như mốnu nảhc ấhty ộđc. gBnằ ptậ thi gPhon Mộc ểđ õR ũV bị hti ,ràgn một ấcp ngrút hngkô miết íhkc nhắ
genr n..g.re nReg
một”? Th“i Mcộ pấc về Phong tếim n.gBằ ưhN ípah nhìn Vũ
ộmt thấy tểh nlớ ếitm htân bát gnóch tih nửa cơm hểt. rêTn hit ểht nco cỡ ửgchn thi hgNĩ,a của Lưu hnnah gnđa ớdiư óc ốtnu
rách nhấm, tám gặm đó hutyế ctựr ,ncụh này ánt ốnb ắnc phương uas thi miết con hếkuch như.gớ ữngNh ar ipết
ưNh của gì. không Bằng, nói tư hgnoP nnưhg biết ghkôn ũV nào c.“ợĐư“ cMộ tâm cngũ
yat chná êrnt phóng của nói ả,iv ơtưghn Pnogh bọc nbăg i.ạl Như ,gì ôghnk ắhn ar bao ayt ũncg ổc vết àv Mộc giơ
ờgi đi ộtm một T“iôh năm nủg gtế,ni ảiph ncò dià ưat,r àvo ồđ iuTể .nă“ ớcbư ởth giao ngủ. Mao yvậ, giấc pnòhg
ổmx đó, xuống xme Lưu ghuốn ngBằ Vũ Nĩ.agh xét uSa tình aủc ồnig
đột ảngm óđ, cghnừ noc nlềi hyất r,a ucih yagn hắn ênnih sau ar. mtộ nựgc nlớ có ắhn ừt tmộ ựncg hit àort ,sau thúp miết máu Ước ếvt ộmt
này ựs pẹđ htég lĩnh, muội ếkh imuộ mở ta iNgươ nơgiư ỏb :miệgn qỷu mãn lần égth “Sao? có mcả cđợư liền ộmt đến ỏb ịd đ“i. hixn nbả của như cái ưDngờ irồ asu nhnậ g,ằnB Vũ à? ước Vyậ nếu tấb
Nàng cnog. scắ hương, ognc cao ,liồ gầy, ỗhc àon cần hâtn chỗ qcốu àno ìht cần nihêt ìht ồli hnhì
gvnà ếhk oàt gđna ổn. ước của Rồi khè, nhmì, ăngr chút cả ovà hytấ già có còn hônkg lão hnnì ,câhn ạli đều ờưgni gãi ắhn
sau mnă nêhni của hti phồng liên nềli ulâ ên,l agyN đó, miết đtộ sau, utếhy .ar tiếp không uhci uưL ụchn ghaNĩ yhất nco
tấxu sau óđ, hệni hấ.tt Như iưgờn đầu, ậmt Mộc Phong đonà tậg ilền một trước
hể.t Lại vội lềni tmậ khắc, ếmit ếhtc gặm chạy iht qau đánh đang ửac mở hit con hai ,tới hấmn thất, Bằng Vũ vã
ử,t lợi rất chcọ yàn ntig:ế hnắ ỷqu chí, thể lên “àg.nn ừđng ẩnc ật,nh h,iạ ơc ịd nũcg rtêu mhTậ ỷqu ểiuT“ nữ trong
ảphn tấnh yậ,v Vũ ẩngn ứng nghôk nghe ờtih .pịk gằBn inườ,g ?“A“
nêb bộ đó, trong h.nTàh nhVĩ Cùng lcú hpân
chỗ n?ỉh“ à, nêt “Tiểu Phong là kia crưtớ con gì nco màl yấ nó,i việc
ợs ừav là chút môn.” chỗ đi àngn hi,ệtn à“gnN xem óin ộb qua hnhcí ảob ổn pih,kế ấy ấy súng, đi đó an ềinl đó có đồ, nòc đó quna chtế yha mua ở oná
ũV tay tắt ê,nl Bằng yNag tiến này, ànm hình .doevi một cúl
ón tmiế bị iht ra iht ihcu trogn ,sát .th“cế vào ta hắn ựt utsý ih,ạ tnrog miết, ấrt lợi phải ờniưg òcn nôg“Kh ncắ
,ửth mex đội Mộc Phong Như i,rồ ào.gin “iĐ ra đi ớbưc ảsi Mai gúnđ đâu?”
nếđ óin. ta itêm Vũ độc thuốc vtế hôki ihảp .“soa hơtgnư phcụ iúpg ìmt ca không àl ộcM iồr, gằBn giiả “Đã đây
ở miảg nhahn, thực hntâ ta cũng choáng rồi.” gBằn yạhc at thể sự at nếu bị đã nạmg yâ“B thật ếhk .óni acủ ước còn ử,na vgán, uqỷ nâhp ựcl phải không suy hơn Vũ bỏ giờ trong đó
ìth ạnođ nầc sau ố.tt“ .a.k.i tểh phiền a,ik mex tmiế uhnyh có bắt đi “iCá giải ònc ghnôk qếytu gốsn n,ữa mlà ncàg ếun iht cộM phải mđá
hntì Đương nhnì ìhnh grton yấth tsá emcraa tểh ,hênin bên có có igám trong. nbê cũng
bên ửla di thật unqa cah,o Hà Tgưnở cũ ty cạnh sự ta, vừa óc bộ ổn rồi một có cngô lớn.” ra ớvi xe là ônm khu iÔ“ aG a à, âyT xảy nói
àM đất ợcg,nư ưuL mắt xuống ttắ Nĩhag, ợntr nãg aih th.ở
gdnù, ịd kgôhn nghứ vtặ àyn, àl đồ tự có ạloi hninê quỷ oLại .túh nnâh cho ăn
aos, ognx n,âth quyết ãđ Mộc rồi.” nuchyệ ưNh uẫM“ nói. nkghô nhỏ ôt,ih Phong gảii
oàv iồr lén yấm chẳng rtngú ảpih góc ccụ ẳgnch đã thi ,này hđán đây a,so ũV bị chết chỉ phải ymấ cno gnòm nBằg “Ta ở ta độc, bị ói.n đne gmẫi s”oa. iphả tgnườ
lăm .ctrớư miờư là htúp acủ àny Hình ảnh
iếntg. “Alo, êln bắt ộcM Như ymá umẫ rồi thân.” Phong
“Mộc ca, tcếh Lưu Nghĩa rồ.“i
chút mẫu Mộc nihg hNư bộ hoặc hỏi. hntâ, nhogP Có“ anqu soa óc vy?“ậ ômn,
nogPh ưNh uưL lại hiện sao xuất rồi, trùng .ihỏ giữ gmai inơ là, ộcM ở chỉ hti vì ợ“ưcĐ ha”Ngĩ?
óc Cuhâ nói onc ố“Rt Lưu chút lmà “yvậ? nọgig các ìg pấg bộ cuộc những đã acủ đến môn ,yđâ là Mỹ .pág
Mộc“ ac, gấp ê.nl a“.c có Vũ Giọng Bằng cMộ úcth pgá vang
ôhnkg ãđ cht,ế Phgno Như ếmit ộcM htấy hti phần .ít Về
hbcạ t.ử ũV hiện cnạh Phong tộm nữ lại, uyqa Mộc inhệ nhìn y nêb Bằng táhp xuất đầu Nưh
Hạ ânhN n,“gVâ ”.ca àiv ưđợc uểTi nBằg ra. iuđề nêt su,a áts lần toah lập nivê tcứ ámgi tc,á oediv nềil
hai. bị ằn,gB Hắn iht ộmt ộmt htể cấp tin, ước Vũ gải tếmi onc thương hkông màl ấcp kếh có ộtm
“?“Ừm hỉtn Nưh iấ.cg Mcộ oPhgn ìnmh giật
trấ Thuận cứĐ di inhuề êny nhìn lại “Dạo có yàn hápt ợưcđ nay iđ, Tưởng hmô áxc gneh ờngưi Ma nói, thấy.” 120 a xe ba khgôn con cái hiện ếc,th hNĩ ìnb,h kéo lúc
ảhip cần Nư“h an“ữ. ậyv, ở khôgn cô ơđn đyâ at cngũ
ằmn tênr đang cộM ngủ igườgn hNư Phong .artư
.cổ một nlớ nhiễm Bằng cắn đó là vừa vừa đưa ấtm ịb thịt tya ơhưntg mảng tnrê ,ra sua sưng ũV nió, ấyt ùngrt tvế nhác
Cộng àm óđ, đến mà goPnh thấy có Như ộcM thi sáu noc trước cno tmêh mế.it vyậ
inêt cộ“M nói. Vũ mtộ Bngằ không ỉhc hnis, .c”no
nlê Đ“nế Phngo v?ậy“ cửa iếnt ồ.ri Như aSo Mộc ởm òhn.pg
gnrắt hữgnn xgươn lại nòc bộ nrtê uế.h Nửa cỉh thân
cần boá bên cục iđộ vẫn ocá “iMa ycệunh này với ó.ni nếđ Vũ Bằng cảnh ihảp rồi, đó.”
tgrnù nói. Mộc “Tiểu Vi, cno đi kia ith ngàn bắt .“ar nhgữn Phong hưN
ũV ợư?cđ” t,mộ Mộc nnhì pcấ ngih chút “Sáu .ằnBg kôgnh phó đối ?vyậ có sao oghnP ẽl ươgin Như hoặc noc gnhCẳ
ith ánb óc phó ánb myá bn,ả Ngay imế.t ăn từ rgotn tự ồđ ngđộ lmà ngàh cả tặv cũng
cno ốRt“ làm cucộ hỗc óđ ở giờ yâB khô?g“n gì hipả đó ?vyậ có
ùcgn khế nói ước ngađ nohPg Nưh ta uc“hệny. với cưiờ cMộ .ngBằ “Ta aủc ỷuq nói Vũ
Bỗgn ửac tiếng rtnyuề nhiên, đến cử.a õg ignào
ê.ln iotạh goPhn Mcộ Cgũn hưN vnag nà,y ủac lcú điện nyga
ựt Pghon àl ?irồ Mcộ với Đừng hnư hCtế Như ta yấ“đ. tás “Chết àn?o ihỏ. gnàv ếth óni vội
hTi uđầ Như sợ. không ó,ni gnáđ n,gsố ht,ấy ôtngr tểh noPgh mitế ncò cMộ kghnô ầln hậtt
là biết, ũV hnnâ ngươi inêv nBằg hcạn iềuđ bên sát xem đoạn Mcộ“ r”.a tộm imág mgiá ểuiT chỉ oàv ac, ,ạH tự sát onạđ .nió
Nưh quy. hhnì là a,b đáng là ướ,c hài khế dị âhm ờưnig cMộ lòng một ỷt mà ựgn đều cùng Trong àl mộ yêu, ẹđp ụph quỷ pấc vô tuểi ,mộ nPgoh đến hntâ phạm hai tuếhi quỷ hắn nữ hâm một
ta ởm cái nêinh thể, ta tấn ờgn ta, vào trcướ liền aki ửca, hkgôn thi “Lúc chiêu.” miết tih núrgt tộm khiến gôcn ộtđ xem
buầ ẹpđ ắtm cho vgnâ ta muội Bằng usa Vũ “gVnâ mtộ đoả imộu v,nâg hixn giàn .nói ớcư bn“ạ. tnấh hếk hđnị lnầ
óc ýl i.ón trùng oàv cỉh onhPg cákh bị mốnu khoan ửx cổ ,inó ữ“nNhg .ồi“r ưnhtgơ nhìh ưhn ngươi ,ghknô yuhệcn hưN cMộ rtớcư imnhễ tvế
àov csắ ôghkn nmì.h ngực hắn hổk đau ngừng nềiL mặt hytấ đấm
ca.” Một ệl .êln Mcộ ữn n,âVg“ vang thahn gọngi
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.