“Ô ô, ô ô ô ~~!”
Thực Nhân Quỷ một bên không ngừng nghẹn ngào giãy giụa.
Tiểu Anh ghét Thực Nhân Quỷ quá ồn ào, trực tiếp xé lưỡi hắn xuống trước, sau đó tháo cằm hắn ra, khiến hắn hoàn toàn không thể mở miệng nói chuyện.
Đây không chỉ là hạn chế vật lý đơn thuần, vết thương còn lưu lại quỷ lực của Tiểu Anh, khiến hắn không thể khôi phục vết thương.
được ầuđ đâu, .inó âhnt.“ nhA hpụ “gônKh Tiểu cắl
ồhi roe ngkôh cgnũ Chỉ nehg ,âul ámy. ộmt là ia cuhnôg
ognx nđế nhắ ,uôix nốum gniươ rồi hCu v.ề sáng ta ó.ni thời ùcng nãi yàgn “Vừa trở chuyện, htể nhờ Mai kih Chu ửT hôm của nấrt có Bộ mớs nãi hắn hắn sự “v.ề Tang mạt ộb hnpâ ión aim Bộ ẽs yna Tây gữi
och chuyện lạnh ọingg óNi“ ghonP h”n.gào ói.n Như ộMc đàng
không.” cMộ .inó hưN heo dây ácc umnố bò nào ưingơ ihỏ gưnđờ ềv àv “Ta có Pghno
tấR mươi ahi ôirt n,hhan .qua úhpt
ogxn ỷqu tan ếpti tiêu nnữgh ứth hấcn íhk unốm ,hC“a lua người. uế ngâd ta notà hngỉ ngơi nhtâ miệng, à,ort rtnê ta tựcr ô về rồi, ăn ểuTi Anh hóa.”
ấnv, ộMc tộm Tây mhtẩ Rất iạl Tử đây. pgòhn nhanh, riờ Như Phong ỉch để Mai khỏi ở mình ềinl
nói liờ ồir ghòpn “Đa ớngưh ảmc t,ạ họp tới. về phaí t.”ạ iđ nPhog Như Mộc
gPnho đi.” icờư gật “Đi Mcộ Như đầu.
ấnv đề.” gKnôh“ ầu.đ Phong ộMc hnàht gật hNư
úhtc Coh ũcng ểđ liạ xương t,cố gì. là knhgô dù
ưhN Nhân tuốn ngửch ư,tớcr chhỉn đã túhc Phong phấc ilờ giáp. mảnh gtnừ Tuiể một hnhà nòc hêingm ặdn ộcM Qu,ỷ hTực nhA ngkhô
ió.n Tử nốmu nmốu ignươ .óc chút Tây cệiv ờh“.n aMi ,ayh aVừ gôhK“n gọi gcnũ có đến, ta
sao iớig thể, ỷuq hn?ât ảig pcấ àvo ựad ếht gortn vệic khế là ươti nâng nrgto lực hựct. nhục ưcớ nucg bọn kếh gnươĐ tchự iênnh ớưc ảnb ểđ giả hnư hiện cao imớ ớưc àlm ơc ,ọh huyết hkế Những
ộtm đá.p cno ăn Ta“ iV o,eh cno một bò.” Tĩnh hBcạ mnuố
nơgưi phải ngòph ó“C nghị họp rầy ra: ậpl Phong ãđ đyẩ cửa cộM ứtc sự?” hưN quyấ ccá
lười ý cBhạ i.V ưhN ểđ cMộ hoPgn ếnđ ĩnTh
ạchB àot tếin có hểt oas ưhN hếk vào .ihỏ ước Vậ“y nThĩ Phong ưgniơ của Vi?” cộM
ảiph caủ ymấ ắnH ếkhin cũng Vhnĩ htể ặv.t hắn hânp ais hnTà,h ghknô người mlà icệv bộ knôgh
hAn Tiểu ânhN cựTh óc Ồ, nhmấ ôhgkn ,úgnđ ỷu.Q mặg nòc gđan
yùt Nhìn Phong bắt ngưiơ ấyl đang hNư mđá iờưgn cộM ộmt iệgmn iMa“ ộđi của rộn, ý mắ,t ờưgin đâu?” mở nbậ ih:ỏ các quen
Anh lại rãi uểTi tbắ “Dạ, ậmhc hn.t“â phụ n.ă ầuđ
kỏhi gpòhn Bất ưhN ỉhc vấn. ắđc đi hẩtm ra thể dĩ, ghnPo có cộM
lại viu aĐ“ vẫn nghe kiểu nTĩh ạt Vi ạhnl lùng.” ctíhh tuêr óđ vy,ậ Bạch ar mex lập Mcộ ac, mừng, ứct .hcọc aus ac Mcộ
i“đ! “Vào Tây acủ Mai ử.T ềtryun âm trong thanh nBê ar
lập iếbn mất cỗ.h Tểiu tại tức Anh
nê,nhi nươgi ta Pn,gho “Mộc “à.vo viớ đã ,vị nơđ ức tự ngươi tnôgh ra hưN báo thể ựt óc od
ta Mộc Như unẩch đi cư“Đợ, Phong gnàn bị ay”.gn .óni cho ẽs
mắt cả nát rtên ếtv dníh nháy ũgcn ámu uấd hụcp khngô y Nyag uiêt vết. ngtro
tỉnh. lập nbgừ nghe aMi Tử tức âyT vậy,
Nhân Anh sợ bị tya thấy, chết ấtnh ânng gặm nợgtư ừgtn cựTh hảnc .hipkế hấ,nm từng hcút dị ỷ,uQ ếun iáqu chút Tiểu ácnh đagn y,nà người ẽs nhìn caủ định hbnì ưntờhg
gohPn hai. lâu uầl đến hgnòp Không ãđ ua,s hpọ cộM ở ưhN
ênb òngPh“ .r”itá yat ở họp hai ầlu
để nạh, och chủ quyền hắn tự hhàn Cho oPhgn ộMc nộ.gđ ưNh nên, nàng tiếp crtự
phòng. nghoP õg Như !ộcc“ ửca “Cộc ccộ Mộc
ra .Tử iMa oiạht giọ och lấy Lập tức âyT điện
nói phải hP.nog ìnnh “Có đó hìt iaM Anh, chuyện ộMc với ,theo och uiTể thoại gì óc at, iồ.“r Tây vicệ giọ ipết bận sau điện rnộ cilế ửT Như
quỷ dì Thực ụph i.ón goPnh ộtm nyà mắt Như ,aso Nhân Anh đâu của ủca à,m htân óc thnâ vì úthc ớưc ta khế pụh Đôi gì ậvy nhnah là cệvi óc Quỷ uểTi ênn hBạc Mộc ăn hg?ô“kn to “iởB nhìn p,iảh cũng
ácg inđệ trgon xuống, ànb đó ngắn. lên với n,vấ tư chân ớtcưr ếgh ggnnêih ộmt deovi thế thoại ưngtờ, ghế ognPh lấy phòng áci uas htmẩ iha ovà tấr đi Như ìmt nđế dựa lướt ngồi Mcộ ámi iảoht ra àn,b
lúc phòng ar Cánh luận. tiếng ó,ngđ đgna cửa pọh yutềnr bên àny trong nbà
un“hyCệ Phong ộMc ưhN ì?“g hỏi.
lập kiôh ứtc ẻv muốn ăn nGọig ệđiu phcụ ư“cợĐ nglù Bạch ca, ta Mộc vốn ,irồ c.ó cũng thịt.” lạnh Thĩn Vi aủc
ih.ỏ họp Phong “Phòng ở cMộ âu”đ? Nưh
n,sih hp”ọ. nđga “,A nyà viên iaM Nhân hiện Mộc ở hpngò là tiên iộđ đáp.
nịu acủ cũng angv nió c,a niọgg .lên numố Bạch Lúc yàn, “Mộc at gờnưi t”ht.ị Vi Tĩnh ăn ca gnnũ
hỏi. ilạ có ngươi iaM tìm gì?” âTy đúng t,ạ Tử chuệyn nếđ ta irồ, Đ“a
o?he cả ưNh Mộc Phong ủđ thịt ,bò con, một Cho ị“hTt hgn?kô” gnnà i.ỏh
thật ,óin ảiPh iTểu sạch nă s.ẽ hAn
gì.” “Không óc Phong Nưh cộM óin.
iỏ.h đem tểh có ắhn oàt h,An ước téhn hkế vào Mộc không?” Phong ặgm Tiuể“ hNư
.ầuđ hưN nhoPg “Ừm.” tgậ Mộc
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.