“Đúng, chính là khẩu súng lục ổ quay đó.” Vương Văn đứng dậy, gật đầu nói.
“Lại dám lấy đồ của ta, thật là tự tìm đường chết.” Mộc Như Phong hừ lạnh một tiếng, bắt đầu lục soát trên người hắn.
Rất nhanh, liền sờ thấy một khẩu súng lục ổ quay bên hông hắn.
【Súng lục ổ quay tự chế của Lạc Khắc】
cần lan ịb Hnắ ta, cụ haT“ mấy hhuny phẩm óc cnò cho at, hgnkô cho uềđ hngoP. lộ nơgiư ệ,t at nrtog hưN ath ồ,ir chuẩn cho sai n“?ào ạđo ếh,t hối hết cỉh Mcộ ta ta ngươi ệ,đ của nmó vtậ
boa ề.v hut ivả liền Không rtở uâl, băng
hacư”. nòC“ cắl ựD niườg hcơi ịb uđầ. aik
ny,à .hhnTà hnchí caủ Nườgi cLụ nlêi Vĩhn nphậ nởưgtr Long, nqau bộ Chu bộ àl
mất xem, hkế hncừg, ab, tích ccá ở người, cấp hVĩn ầgn áođn ”nhàh.T tí âyđ n“Hắ nơgiư phải ngnữh ước tìm là ta giết ôhgnk người gải
ạnđ đi ạn,đ amu hãy tếh ú:hC kih nix cLạ gùdn tìm hắKc Sau dnụ.g êncuyh
Mà canh nbgằ Đạo tpiế thăng aửn tểh mất ỉch àl ựctr có là giờ trực ựctr thăng, đi nếđ uhệ.yn
Scắ nầl, nhắ.” giả Nghĩa, tặm kẻ trở aiM ênn Luư ntá ra ưgngn ở rnọgt. huyện, Đạo âTy nnâh Tử tay tmộ gờn lại àl hủt cướ ghnkô từng kếh là Đ“ã oagi
ợiĐ tức noiàg ỏkih iha chờ dự đi iọm atghn đón. bị chơi ở đang người nghênh ra plậ bên người ,myá
ylấ đoạ ạt. óc lời ục nếu chạy ãđ không hướng tátoh ửT lẽ hongP có này yTâ lần ,oPngh cmả hưN ợưcđ ”ồri. “Mộc hắn hưN Mai đa cMộ igươn, inó ểđ ,tạ
nêti nliê iỏh. ylấ từ cụ ănV kia, đoạ inê“T là sau nhsi nếđ “?aS miệng ậnhn bộ Vgnươ àgnv đó mở hsi,n iộv hẳn phận của qnua Mộc những vị nigà ườhTgn
vgàn Vương thật “Đa iộv ngũc cảm đã ựs ộMc Vnă khôi hưN kc.h”í vết cmả chp,ụ thương Phong tạ. nói uqá lời ớnhgư tạ,
thương crtớư ếtv pigú ụchp ọh aT“ bọn ”đi. kôih
àon Trong ộmt ó.đ qêu ấnT,r thôn Nhạn
1 gnlượ nvêi Số cnò nđạ lại:
ta hl.n”à thgơnư vết aủc “tTố rồi, mà yậv đã
ihôk còn uNế vải tvế điô bình Mộc cpụh dùng bgnă là hểt có gPhno ưNh gh,ưtờn thương .hútc
ọbn Vnươg phải thương ọh, họ n“ọB ,ra nhcẩu thoại rồi, lấy gọi gọi ịb ậlp ta ăVn tcứ 120.” đinệ mua ịb .nệiđ
nhưng tột Hắn lo hkngô nihk tục dám glòn vnẫ ig.nmệ mở hãi ortgn ùg,nc vậy, tiếp ôv độ, ngeh nắgl
đ.ầu bị ncôg ửT hai Tây nnê súng àl ưniơg iMa lấy, cụl ãđ tgậ yo,xa inươg gúip Cuh igiả och ivớ đến àl bộ ổ ngiườ hcgnú lềin ta, hTh,nà ổ uhẩk hya súng xoay ngươi lục tcá, ĩnVh tộm ”hnắ. aik ta ừva ytếqu hpiá điổ đã àl gtởnưr lấy nói ,Ừ“
lột ta ạchs ?osa Mộc g“.ươni gmnệi ư,đợc iạl coh ta nnihê là âtm tảhn hkgôn cngố nếu nậmg Như .nói miệng kg,hôn trong là rằng răng “Ngươi ngại nA Pongh ẻk
ntahg Sua nohPg nưgơV áy.m vào oeth Như Văn ó,đ ộcM intế
nanhh, máy. ưltợ voà bước ầnl ở dưới ưignờ Rất tnagh nữnhg
ềv Vương ởm Văn ?âđu ỏi.h chưa sao?” òCn miệng iMa“ iđộ
iah mna mươi mươi Một hai trước linh tử một uqỳ agđn iutổ nđg.ờư tám, chní
Tây iờgưn htnấ ynà, Mai mặt thời rõ tấhy “Là ncạg. hắ”n. kinh Tử
ivớ ồđgn có vy,ậ Phong .ika cảm hưN ẻk tểh chỉ Mộc cũng htyấ
cĐứ, ểtui trấ Nhân hếc ó.“đ tếhc arủ Quỷ hcửi tử chờ rồi, không hncúg tiếp pá ta đi, ộmt ta hạmn mh,nạ yàn lĩnh có tcựr “Mã Tcựh ntg.ếi bnả sức
n,ahnh nềli tấR ngtầ đến hgatn t.mộ myá
gnús ta những tứh cất “Ngươi ấyl ẽs lục quya đi.” ổ ,nyà ầcm
ahpí uểiT ãđ hannh mất ậgt gHnào ,đầu ôđi gnVươ .câhn Tuểi đi bcướ ềv “Được.”
caử Bởi ẻb vì gdnừ tình hưN ỏ,hng máy ntầg một. caưh bị thấy ở tộm ncò ughnố Mộc gohPn có gntầ ẳ,hn ãđ ểht ghtna hìnn
khác, ạođ cụ. là ,tihờ Đồng nhêin hiển àvi ừt thpấ ncũg tộm thyấ cụ kho trong cấp ylấ hnắ còn ìmt trên người oạđ
êntr ánhc .icờư ưgờni cũng yat, mtấ mặt iđ một cả húct tưiơ ra lộ hơi Ngay
trực émn ếipt Mộc cụ gnPoh cho hưN thấp ki,a liền ơVgưn nV.ă Những cấp ođạ
ă“nV tỷ.”
tới tiếng ãđ phải thông oc, kgôhn, hnqau năm ihềnu bnố đi cướrt là ,hầm gnờđư c.đợư nhờ ấmt nuế đường ớim Đó núi ònc kia
óhk óc hcấp thấy ấtm nhtấ thiờ ôiđ nnh.ậ đi hắn nìhm ihK ,âhnc htúc
ộđi tiạho tức một ầmc tham Chu Tây tmộ asgn yãd điện ắnh bên, Tử ohc oĐạ nđiệ ậpl iđ gọi mấb iag cớrư,t ngta ở iMa aT“ còn ”uẫm. tổ yhệun lễ ,ạohti số. ệnhi caủ tại
aủc huyện oĐạ .uâCh tộhcu ạth cũng nVhĩ quản quyền
…
igếnt tấm xe gùrtn cùng áil âcy ũgnc ôv Tuy ,số mtộ ạoĐ onn núi pạt, phải ỉch giữa ếnđ huyện ơ.ni nườđg nhưng aih ơhn riỡư ằnm i,ệpđ chpứ rmtă iớm iđ
vận có ,ntá hề ừt óig hnkôg hnả phía nrtê áym hưN ỗl thổi anght o.àv Cnũg nói, sử Mộc dụng, ịb hnàh, hảip ngưởh lớn àm hik oPghn nhmạ áym ệcvi ónc đnế ậđp ậyv agnth áci
ãđ ìhnn những ụphc, lộ ôihk vui vẻ àyn gn.ừm tếv người Khi tnhgơư từng nườgi
kngôh vẻ mất ãhi ộ.đ nagm tặm mà, inhk vẫn tin, kẻ tột đôi aik, đi Ngưnh chân
“.ó”C
này cho viện tra iđ nagth ãhy hNư trên kiểm những ngồđ iêul bhnệ khế lên đến. ”n.otà kéo hướng ,igả ộcM ước nếđ ưr“Tớc ênn cũng Phong an đã, ámy
Nhạn oĐạ ,ệnhuy Trấn.
tỉnh ntừg vết iảv lúc nũcg bngă ụcl thương Trong cữah trị il.ạ tcụ họ, người bọn coh
úghnc an cthế àov tiến sự lúc vai h“ếT sẽ ta Phong àno”. ă,nV được ai ỗv lên, hNư biết ủi vô Mộc ờh,tưgn .ngàn nVươg
viên th,ịt htú Là“ ừav snhi gia một cnò cạn àv mơưi ạđi da tổ,ui miớ miớ ịb ahi ỉch học ,ậpnh xương.” ộmt ạli ớlp máu
Mộc ũgcn cthú.” bên xét nữa, aki nhyuệ tiếng. goPhn một dò nên “Còn hNư oĐạ nêl
ckh.á Vũ Phía Bằng hkế gải có ùcng nòc gữhnn usa ớcư
biết, Phong i,rồ yaxo ìv kuẩh nẳh ũcng ta ổ aos n.ió lại, âđy ngươi đnế ứch.” gúsn iạl Như lục Mộc ta ú“Đgn ềnil này, htu
ạgmn tgrno nmgiệ ưigờn gVơnư ăV,n chúng cMộ oàn mở at nhìn iỏh. Như ỏb gnoPh nk?”ôgh “Có
ắcch nbọ ta, họ nữa còn htúp điộ á.pđ àL“ ẽs ế.nđ“ Phong iaM íahp Như iàv ở aus, cMộ
“vyậ? về nhìn hNư aSo“ cộM íahp .nngà Phong
Tây ơ“iNưg nhnì Mộc hgnPo ípha qune Tử. hNư Mai bi?”tế về
đnà Cếh đoạt cLạ【 Mcộ ii“Gả ném rồi, đạo Ổ usá ông nhắ xong Lục tếuyq là ìv để nhích igườn ặtm Như Pgnho ra. xuống Tự Súng lộ ục 】Xy.”oa cướp cpấ hắn t,đấ Khắc
mtộ ôkgnh aủc lúc nl.ê !”c!òn! vang âhcn ukê liạ gếitn “Chân, nhik này, ta sao Ngay ãhi
iệnđ nhẳgc đã oiạth giọ cũng đnộg tán, nìhh đgừn ệđ,in kởih là, nmà hỉC ếnđ nàng, ión ớms ỡv của .tểh
ưNgnh àm acủ .cụhp nh,ắ ihôk nă khó nbả trực m,ất ếtip ịb ănc chân iđô
mau únhcg htté Hắn hT“ực âhNn àgo ỷ.uQ đây.” hâNn ípha ở hcựT lòng nuế rnotg Qỷ,u nghĩ pihả về gkhnô đuề đi, hếtc chác at
gnăht trực tùy của óc liên ộb thể ềuiđ hpận âtnh nogtr ậhtt ý nậph ộđ.ng nqua, sự ưngời ácc Với
là nưiờg ựd Vương, đi uiTể ịb nớưgh õcng ớln i.ón liạ Vnă â.yđ” Vương uiểT“ vỡ coa chơi người Hoàgn ạmv một
hậpn vì kệin sẽ liên ờhti đ,i ờnigư ácc ếuN ẩknh của óc áuq ựs naig lâu. hgnkô bộ ởbi ,pcấ igồn aunq ex
một không đ.ua” thúc ũcng n,aữ đau Knôgh“
thấy vaừ aby cọb ảvi Mộc hưN diả plậ Phong băng bao sau xgun tức ềlni ịb ra, ưignờ nhgnữ qhanu. đó lấy một nói, htgơnư
Thành Nhạn ĩVhn ấTrn số. một chác cây mtră hơn
hoặc vào ậvt đyầ, ,ra đạo àl pmẩh pấc ãđ phẩm nla tậv hoặc nắH cất đến usá luôn lan, bị ục chuẩn mxe àl hôgkn nyà. dgùn lại
Tây ốhngu vo.à Tử viộ lớn vã nào iồ,r từ rồi?” caử htìn thế đi Lúc iMa n,yà “ềV
ếigt bảy giảm qua cụ ,sáu chốt có tuhệy ămn ế,htc sát ảu:q stá trúng trọng lớn một yuế an đnạ ásu Hiệu hmật bảy xuống. ạđn ,ànto thương. ắt ntgúr yb,ả ểth hầnp cấp vong, có cấp mở óc oĐạ htể xuống pcấ ,òc htể bóp lên cvự rởt thương lên ấpc ar bỏ cấp cíh thương pấC ỷuq gyâ nêiv bắn trở ởtr
inhk cúL “A~~!” một hô êhinn ếtg.ni Văn n,yà Vương đột
aki Chỉ òmn bị lại. ẻk nưhtgơ tnhỉ nă mất đã ghnôk xa, uám yấth cảyh điô vtế iđ không cnâ,h
ộMc vải àl êtn chặt tậg nađg ném sức đó kẽh màl Phong ưNh hcút băng oạnl, đ,uầ sua bên. Chỉ“ .nọm” cớư hếk trói để gsan mtộ
tấB là bọc oba ỉhc knghô uqá vết bọn cũng lyấ bộ, ọcb nưhơtg boa caủ toàn họ.
nói nưgơV với cha hắn ẹm gọnv ănV nào iảhp có tcúh nói. ăn T“a đây?” thất tếh
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.