Khi Mộc Như Phong cùng đoàn người đến lầu một, Hoa Văn Lương và Đa Mục Quỷ vẫn còn đang trò chuyện ở đại sảnh.
“Mộc đại ca, máy bán hàng tự động ở bên kia.” Lưu Dũng chỉ vào máy bán hàng ở góc tường nói.
“Ừm.” Mộc Như Phong gật đầu, lập tức đi đến trước máy bán hàng.
Máy bán hàng này cũng không khác mấy so với những máy bán hàng mà Mộc Như Phong từng thấy, chỉ là có thêm một nút “bữa ăn tạm thời cho nhân viên”.
óghcn aừb theo n.ôm gôkhn bãi, nhhan đại dám mà ỏb rác, Phong ra ỏikh ưNh thùng cộM ứtv Cũng oàv
thoe. ộM“c thấy ờri đi Mộc Luư ũDgn gì nă vgnà điạ óC iđ, yvậ? liền gnười đuổi nliề hPngo ưhN ,ca mì bát uđâ bgưn ”ra? chuyện ảyx ộiv
ai? áo bị cha gđnộ a“T tnìh àl Thần óngn g!ươin” hnẩcu Ta là lnê mâL ,ảyn ủh.t tay ítnh xắn
ôh aLm o.eht ũngc hTi hnik
ớ.ln iđ cầm óghnc lpậ ”ồi.r ửca ,ìm uas chai một tcứ về ahíp Như n“Đế phú háongk óđ hết cộM ơih cớưn Phong nhnah
quà hộp đi xảo Quỷ. một cuối Đa tay niht gùcn đặt cầm vào i,ớt ắnH cụM
ccắh việc có gcũn mXe noà phát còn óc ra, chắn úcl hểt iạđ ợư.đc nùdg nă ,gunố sự sinh,
iđ. ,gàrn riờ nắh chuẩn Rõ ọnb bị
bất hNư liạ hkí thiện. ,ra Ponhg dần Nơưig tởr boa ồ?ngđ “ămN nên Mộc ầnc ữan, ắtm nói ?êinh”u tức ánh tỏa ầln
iđ kỳ và xe nVă àho ưnờig gơLnư Lcú hơi aHo oca này, trước thềm, một cậb cùng ccự xuống nngáho đến hiccế ớcưb những khác .ấcp
là nuha émk ụlc một tuy ttuệy rngằ nhưng, ấ,pc cấp, iốđ irờt kẻ tMộ khác thất một vực. là kẻ nauh một chtự ựcl hỉc một c,pấ
đã Tuyển, ogVn là ềuđ h.ắn với Ưu aủc a,r uầđ Hnồg ờginư Tinh iđố Ưu iLhn ĩd trời nhngữ nbọ nhận vốn nắH nhsi Tuyển niờưg àn,y của
định anđg ăn, thúc ựrct theo. đi uam việc, ytấh ộgđn gũcn ctúh náb người nếđ tkế uữH đó hncả aừv tự quay itếp ymá hàgn ,yàn ệiTru Phong ìg công
ậtth ,nag lớn Thần pưcớ quát ra ươ,nLg gnHồ đầu. “Hoa iao ta?” phủ Văn Tnyểu chúng Lâm inTh xe t,inếg Ưu dám một to ơiưgn caủ
thấy .sạn đỗ hưN mtấ ckhhá ex tộĐ nhìn đất hai ộMc xe ovà bãi aqu ủca kính lớn, goPhn ênrt chcếi tiến xuyên mặt nhiên,
cnầ cặđ thất ỉhC thù óc đối ắtc, lục tytệu bại óc ễd hoặc đáhn cụ cấ.p dàng ạođ uyq hôgkn năng tểh kỹ cấp
“Knhgô â,yđ Liuễ ổgnt Môi gmiện áuq kôhng tấr ởm Ưu itạ iđ.” Tinh ơgnVư bất nói. ngờ àl ẫvn ốt,t Hồng at làm ở ở nệih cũng ynTểu
ùngd mua ộtm chí và iác hậtm ũV còn bánh chai nồh Diêu một Hiên ớc.nư tệ mì êtmh
kêu oaH ếigtn ạli lnùg thầm tộm inmgệ ôghkn tặm ănV là hỏi. lạnh “iNơgư nhưng Lương ngoài ổn, mở ?i”a
gàyn ặc,t ar uƯ ợnưgc của hinT mởn.” Tuyển Liễu Môi mơn gnàc àl cgàn iờgưn nàcg đngú lại hink ngàc gàyn tặc g,ì nhkôg lý Hgồn “Tặc
i.ãh Môi pậl thấy Văn nògl bước Luiễ rntê Lương aoH từ grnot nnìh Tnầh nkhi àv xe Khi hơi tức Lâm xu,nốg
nước ộMc voà ghàn ỉnth gõ h.iỏ có máy ”n?gôkh náb lại gnón yN,“à Phong đi, Như
mau thể ệt achứ vật onà, thể hnôgK ở phmẩ hgkôn cthứ đồ dgùn dị. ở nưcớ iiớg còn thế giới àv chỉ túi ự,cht quỷ óc hnồ cách nă nrgot ữtr thế
ncò nũgc bỏ gnNhữ spú ăn t.ós người cả chóng nghôk íhc ếht ạil nước m,ì htậm thấy vậ,y ũgcn hnnha nđế
thư gnằb ảđm ta, uyTển đi, làm ặcm hci uƯ lmà iMô vciệ ”.pẹđ nLih at bảo đến ta nong knih gànn gúhnc thấy ýk ăn “uiLễ gVno ohc lý, ngnà
bitế ámy nyà nbá gônkh uNế đui,ề nó. không nhắ ócm ginạ ạchs vậy àhgn
lại vào xe ơri íhap gnđa ắmt hn,ắ ịnđh Quỷ ingờư những lại, xuống vừa dừng aĐ nênhi lnê ở xe, Mục x.a tộđ áhn
Rất tnùgh tộm đã mì il.nề ăn nigườ mọi an,hnh uềđ óc
máy plậ ábn iạđ Mộc chuyện.” ưLu inhk náb óin hàng nói tức hô. ámy gnDũ chuyện, ac, A“, hàng
ưginờ mâ Tyuê,n ặtb chính luôn hiện. yàn, cúl í,nt nvẫ ươngV ũgnC ấtxu ôv
iờngư đều ưcợđ ưhgntờ một .nilề dễ ylấ bất mì nuchyệ ìg có hngôk xảy ăn Cgũn ,ra tùgnh àgdn mọi
miệng, ggnôn khí mở trong áp mà mễdi caủ cuồng hKi Đa âLm Quỷ aừv Tầnh vyậ ếch ốxugn. bị Mục nháy mắt
ớưnhg đ,ó tràng ymấ ưgờni phát một Sau ra lớn về paíh tới. lại cười ,ớnl rồi caử iđ
bán ănm nàgh lên m”.ì đồng ộmt yáM ếgtn.i thùng ó,“C
gntếi ợ ,ắch ãđ tểh igơưn nhìn nữa, do “Hắc ậvy Mục ghnkô .óni aĐ ở ànigo êbn htì ợ ợđưc ”~! gưniơ, uQỷ ấthy mtộ
ịhnn ca, các tức phí, ión. đại ”híp. pậl đều iễnm mà, aùĐ“ tọn hàgn Máy iưngơ nễim thôi bán
íph Liễu uỷQ ắtm nió. Đa hnìn Môi Mcụ cười
trò mex nói. ểđ ốnugx dưới hay ,hắc hưN phaí chỉ ộcM ắc“H Pnogh có riồ.”
chúng, đã Không ?âđy gnyụ chúng riồ at ,ttiệ ạil rntag aủc lẽ nữa oas ểht cghnú ũngc iồr nọb mà, là ”đợưc. ọbn ra nhôgk ớcưp hậnn Chẳng ểht nào, hơn đến óđ ọbn bại sao? hoe at C“ếht cúl sao ãđ bọn lộ lại at hcnệyu gcúhn
hiỏk ệruTi yảx noghP, ởm nbê Nưh hPong ra hycệnu đã hỏ.i “ộMc cạnh ữHu m,nô đại ưbớc ra mnệgi g,hnoP nđế ộMc ?g”ì ưNh
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.