“Muốn điều động thêm nhân thủ, ta không có quyền hạn đó, hơn nữa, nơi này lại nằm ở khu thương mại sầm uất nhất thành phố, ảnh hưởng thực sự quá lớn.” Cù Liên Hồng cười khổ nói.
“Quyền hạn? Cũng phải, ngươi chỉ là một con tép riu thì làm sao có thể điều động được.”
“Không có lệnh của Điền Lâm, e rằng những người kia cũng không dám tự tiện hành động.”
Tạ Hiên lẩm bẩm một tiếng, lấy điện thoại ra, sau đó gọi một cuộc.
ncgũ ũCng đã nhchí ,này aX ở âtm vào dừng ạli trung lúc FI. bên gntor công Huyết Liệt àhnth Tinh
Phong ih.ỏ nibệ còn óin không gì?” pháp vừa ihô,t óc óin ộMc cứu hắn, nyà nàvg ,ữan vội có ểht tộm ưNh bệin pháp m,Ừ“ bọn àl ucnhệy ngươi
hkni hơi gnạc. Liệt ?iđ ”ờg?iưn trăm aX tmá ởTgnrư Mna“g Hnơ
IF. êBn mât trung rgnot
là cẳgnh uềinh yềThnu là soa. Du trước đâu ưhtngơ Thực hđán Bạo đồn chkáh óc tni Nếu đây, ệLit ếHyut bị v,yậ phải có nưh hay ihnT ọrtgn od ànhh aX
Xa Người Huytế ia chính rngTưở đó là cákh, của hgnôk Xa. hniT ệtiL iệLt
tệLi “Mộc Xa c”ứh? itnê nếđ ồ,ir ihs,n vào munộ àl ẳnh cười liạ ưbớc hgpn,ò nrưgởT at tmặ ônkgh gặp in.ó
Pongh ắ.mr m“ăN vô rối người…” hưN cùng ărtm ộMc
hátp lên. mình liền của nagv Đang ệnhi nổi hạiot i,gận đinệ muốn
Mcộ mốun iơngư nPgho “unhCệy một nờh này iv.”ệc Như in.ó ,viộ hkgôn ta
hTín vụ. 0031 đầy hnnâ hưca aX Liệt ònc àl nêvi tính như nhTi vy,ậ hỗc Huyết đây phục người,
nốmu ìg emx dị ênn đều ện,hti mnó tểh thnặ lên noá iờh cg.năh xe Coh gnĩh có rất nhiều ỷqu được xem
g.pá àut Đã biến ra Mộc“ ?”gì Vừa hỏi Soa ngià đột tiên gnkôh nhiên ững xyả ấgp chứ? chuyện Trưởng ihsn, àgni tkế trấ khí rướ,ct niềl mấ?t ,niố aos
ưniờg, oab rồi, bấy còn là dt.iệ tìh ihnêu ịb hnơ thể đi đi ếHt người, ngma nmga uinhê óc hắn cách noàt qunâ
ộtm gần trên úLc ãđ chhák nửa hành có này ,ex ngồi.
ex tLệi vì Bởi Huyết Xa ốvn hôkgn .rốtgn hiảp Tinh
lâu rồi yab ươing thoại, ,ờgi sắp ũgcn cúp êLin thủ ”ồi.r đến “Ta ồngH: ybâ hipá su,a ùC ếnđ ta úlc cánh mhtê hạ niệđ Một đón rồi, hạ đây, máy iớv ,bya hnắ âns điều đến nờưig động gờinư nói ãđ của
nòc tưởgn ihnk hiã, hi?ns” tiên Trưởng .hcynệu ra? gì này Chuyện ảyb phó àl hắn tệLi xảy bản âgy cấp Ừ?“ aX Mộc
bảo viện. gnrằ nHắ ucứ òcn nắh ắcm trốn tkẹ ếnđ toáh,t nnê bnả yb,ả ịb tưởng thể cpấ khgôn ộcM miớ póh onrgt Phong hưN
ộcM ognhP ỉch ilạ iuốc một còn ìhnn đếm gùcn. ngược, ồh Như nồđg túhp
ốc àm ỗMi 85 toa có ăn, người. nđhị là số aot 1 108 toa ởhc ngồi cỉh ờ,ưing htể
sinh, là có ôkhgn Xa giải gniồ “Cái knôgh thh.cí v”y.ậ xe không iphả ềuhin iộv hỗc ta tniê mà này… iệtL trên đến grTưnở Mcộ ốnum,
Trưởng cộM“ ihô”.t Xa ói.n Liệt êtni sinh, xe ờim vậy nlê
phải ,sinh aX óc trăm ta uihnề ớmi uến ănm họ ât.m” inêt ngiồ đi ta ntgò mang tnhấ óc chỉ magn Liệt ựlc định .inó số gnư,iờ “Mộc chỗ thể nốum ốnrtg ấnth được, ạl,i ũngc òcn Trưởng ,iđ bất bọn
ió”.n cứ “Ngài
…
cuứ ữa”.n his,n thật ói.n hccá một iệtL Xa ar unốm bọn ếibt ta gnởTrư “cMộ ọ,h nêti ngươi cnò
ếht pcấ gnữhn yếuHt này t”.hcự âmđ ờiưgn mở truyền sập, hiện để iớgi chơi bị Trưởng cần ởtr tniê hoc hinT itệL ềv aX hóp nói. trò sinh, ỉhc ộ“Mc được sẽ nbả bảy kia miệng ềđu tàu ốtng
cMộ hồi ”.quy Như thích. nPhog là nôgKh“ hỉc aos, at giải
phòng Như ộMc hyếtu đó ncă htcặ ạđo từ .ở Một sau khóa Phong đang ga âsn trong quang bắn a,r
mất bnếi miệng, cchá ữa?”n Mộc một tiếp Nưh sắc Cn“ò ởm tiạ mặt mừng, tcrự uvi unmố đagn linề cả gonPh chỗ. người
icờư póh trò ễd nhhíc nngữh thủng umnố tmộ bảy, cấp, uàt ànb tởr có hnư Trưởng nvẫ là chuyện là ộmt gaoi nưĐg“ơ uếtHy hênin cụ cơih tiệL gônc ”ayt. inTh aX gônth âmđ .óin thể, tongr ảbn cpấ đỉnh
Ngài nyà quan ãđ uqy? rồi “Hồi bản thông óph sao?”
xem, hiện Mộc tcựr yấL hai phát nói ar nhận. tiếp gnkhô chính gọi ến,đ li,ờ iạl Như inềl àl Phong
Xa hNư trước ộcM hnPgo êln ngươi trăm iđ phiền mang màl gin.ết Tgưnrở, đi”. năm htì vậy nờưgi “Liệt
gHồn tức iờ.l ápđ nêiL â“Vng, Tạ Cù ậlp đội.”
ờntgư Ngay hgònp notrg ó,đ ựrct biến tếip ếHuty âns ovà usa tiệL mất, ủca là bức lại ag hTni thay một đó, a.X
tộm ửca ớưcb a,r .iớt utà toa ehoT vội ãv mở người cánh ngób
số nói người, thể hngưn hNư tmăr kôngh Phong năc bản ộcM hnơ không lượng, ámt ủđ ục ngồi. chỗ
óc ảQu ắnh ứuc gu,yn hnngư tămr nếđ mtá để gọi ờng ạil là ơnh iờn.ưg ,tậht kôhgn đnế
ătrm ộMc hơn ”nk.ôhg ểht người, thế họ phó nảb cihơ Phong ngT“ro được đi có có iơnưg mang nó.i này Như tám bọn xme trò
ngược kết ếđm caủ Thời hắn, rởt về iagn útc.h đã
Xa có có itLệ ườim ếytuH Tnih hcở hểt inườ.g aot nộgc tổng
hipá óNi ùC Hgồn n,gxo sân Lnêi bay. đến gờniư nềil
vậy htúc có ghnPo không?” ikhn “Đâm được sập? có ưNh ộcM nói. hNư ngạc
Nưh đến nói. nộm.u” “Không Mộc hoPng
ởtr òcn hắn ỉhc imườ n,gia cchá ề,v thiờ ạil nhìn Hắn giây.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.