Đêm đã khuya, giờ Thìn đã quá nửa.
Cánh cổng lớn của dưỡng trư tràng từ từ mở ra.
Một bóng người lảo đảo từ bên ngoài bước vào.
Nhìn kỹ lại, thì ra là Trư Đầu xưởng trưởng.
gnùd vẻ aHy mtộ êtn negh ngẳCh s?oa ợs Pnohg hia sao, ihgn thịt “Phế ặtm nió ít nvạ? kônhg Mộc ảhip là ổnt trăm igươn ỉ?hn Một ?”ạnv là ưhN nề iồr ătrm hcyạ nói. oe,h ặngn thoát ihkến ăn òcn hấtt óc hoặc vật
tí àl mệki ủđ cả tiền vừa hỉc ích nhắ, nẫv Pảhi cũng nagy ếbti mtộ tir,ệu biết ãđ trư ằ,nrg do ntuố tiết nhkgô .àtrng hắn không của ưdỡng yđâ liợ auq
iàb ốđi nìthr mcụ táh Xni【 tiêu hỉc và tượgn định định ỉch nầc in】ễd
nugqa Một ođạ tợch ngồh xưởng Trư hậpn nhât lên, àvo tểh leó ầĐu .gưtnởr
nếđ lên ait rởgưnt yđ,â .lma ặtm tộm rtnê Trư Đuầ hiện amht gxởưn nghĩ
thoát ắhn hát ,mnă ắtc nòc không ục a,hi quy c.hkú lệ ,ắtc hco Trư tmộ ùd cũng quỷ ihỏk đạo cấp có thể hTứ gnởưx ngrưtở uĐầ quy là
lonạ g,nạc ôhkgn cthú ềh óc ápth ưhN ãhi hoảng ợs ikhn n.oà ưngNh, là mặt ihnệ hắn onhgP liạ hỉc vẻ ảnb cMộ căn
t“ấB nxog đám ,kai vốn”. ýl ếhtc cthú coi ũncg ửx qá,u heo ãđ cợưđ ồhi thu ưhn
lỗ óc aih Tư“r ơignư ũi;m
giờ bao áci ước hay, rốt xem thể cuộc bây đi giiả huniê “Vừa .nềi”t vắt igả uếytq óc kia, kếh ợđưc ra
này grntưở ắct Đầu quy phnầ chỉ ãđ ạpmh đêm, xưgởn gì phải cũng ac mnắ với ra ,ha ơgưni nói gkônh ả.c” lúc ntắgh. vi cho ươ?nig yqu chắc óc gôhkn óiN nhkôg “Ha sao, ha soa cần thì Tưr iơgưn ta ốmnu thể có vì yat ctắ
nhiên, hkin Bỗng nên ca nắh một ủac óđ vui miệng ãhi òah từ tcấ sắc ẻv trở sua húck hnắ mặt i,á êln.
htế nưh đã t,iạ nHệi tiết mau tiêu eho sống. liạ gần ôl một tniề vì ủca kmệi hmnì, ẻk rmộ,t chuyện
niogà u,as gnpòh lâu trưởng hPnog. ủca caử uxất ưhN Mộc Không rưT xưởng đã hnệi bên uĐầ
hNư trên ấcgi ctứ lập gcũn Pngoh tỉnh ngiưgờ nađg giấc. Lcú say ,ynà Mộc
ậnnh được, .cắt cmả àl đyâ lực acủ ợlưgn uyq ắnH
:táh định niuô tiêu: bài iCh ụcm ưởgrTn Ca】 h,eo Trư chỉ hđịn h【ỉC iạrt
gảim tngor gnũc kia ,ôiđ Thuộc ynhá gấp ựlc ntăg ơhi nắh đi. caủ tính pá mắt
n.ớl ngtếi “Ầm!” ộmt vang
nlềi yấth nớl bóng một hắn gưniờ cửa. oca ,đó ngay Sua ứnđg
aiog ớim rTư uhận htcú mùi ồnng thân ề.v hcángo dường cuộc nặc ,ợurư mtộ trưởng trở ưhn nẹth uĐầ từ xã này, ừav óc váng, xưởng tonà úcL
dữ ,ntợ dĩ ỳk rởt náhy ênn còn rnưgtở cười kinh ặtm mắt nđag hãi. uầĐ ựcc xưgnở nrtgo cắs rưT Vốn
giờ ohPgn vẻ hãi xem ihnk ộMc này Hnắ ar ốmnu anmg Như rất ặmt hútp sao.
h.oe tểh mniễ cái Như mtộ ánh ngoPh là trăng, ườing ỡưgcn àny rõ ộcM có ờhN nhìn đầu
ihờt nòc ,đi inag âuđ ủac dài, ơưgin nió Đ“êm mà ”có? từ ayn inềt
từ c?ó knôgh ếccih mà uấd ra nPhgo chhtí ộMc âđu muốn biết giệmn lấy áht. ưgiNơ ta ưNh ấrt vtế ca ?o”sa chút ủca “Tiền
Trư có ôđi đen tắm lá;y gniơư
Như nắh itệL Ở Mộc nlềi tiệu.r Xa, v,ậy biết nhgkô kiệm thấy Tinh hào dưới tay mấy ếtHuy ưnh iếtt điố ra hgnpó oPngh tuyệt ềnti caủ nrtê
ytù Tinh hcỉ ấmy Lệit óc ra treo tộm trên để Huyết ớcư cấp ,at ụcch nlềi aty đầu là kếh gai t.ộ”m rTư tểh aig “Ở vạn cái tgởnưh Xa, ấly ingươ mà giả
ớncư mũi; hik òcn ạmo xưa mCả nươgv
tung .hgònp Trư acử một ntrgưở hcán xưởng Đầu ớưcc đá
hápt ắmt ếhtC kỹ thời gĐồn năng Sống. ynhá Ta tnrgo Ngươi gộnđ
soa, ta lại.” ngxởư ,rnằg nit phải nói Đầu Như thất sải ộcM ủca trưởng Trư về âyđ ở đi ớưbc ỗch íhap iơgưn có ta knhgô ẳhcng thể hgPno. lấy osa, ơnưgi ưh“ngN tổn nox,g từ đều
.lớn thật tiếng avgn một m!”“Ầ
ựcc Như cượđ gcũn nhận áp Mộc mcả lực Pgnoh .lnớ
từgnr Tihn g.iươn” iưcờ khngô ịrt t,a Xa xưởng Huyết sâu, mex Trư ngươi tbắ rênt ở sao ầĐu làm tnợ dữ địa acủ ta itLệ “Con ,iờg byâ ,nơgiư đợcư ói.n bnà trưởng ếnđ
ygâ nió tậht ủca at quả hoc đn,gú iv không nơh phiả àhhn rtmă ấtht gi“Nơư ộmt ậ,vt tổn vạn.” ãđ hắn, phế
Mộc gdnỡư “Xgởnư này…” àrgnt chút Ciá ghPno kinh Như ởtnư?gr trư óc cn.gạ
gũnc tộrm tiố n”.ếđ nói ọig Bạch ẻk cho nay và nốĐ “hPưgơn Kahgn không hTnêi không chcá nđiệ t,a khác
àhnht nắh ả,nb vụ .về hoàn ytù thông ãđ hểt ờtih nmhiệ hTứ phó unaq trở có nhất,
nhNì thấy hnnì a ghẳnc a hnnì ;ờb imã
hCỉ quá không no.ảgh là, hgPno Mộc hưN cũgn
mtộ ỡv lỗ phía ưTr iêhn xưởng mái một iptế uĐầ caử đánh nghổ quyền, rcựt rởntưg trên gh.nòp trên
ấym hếp đương grtnưở imô biết, ưcđợ ri.”ồ liếm Ta“ nó.i tên ừt Đầu xưởng unmố ậvt sao, nhinê ta đã Trư chỉ ơnh mười ki,a vạn cũng dù ếimk
ép nốug như Tưr iág ày,n bẩm ưngởtr mà yvậ ậ.v”y nxgởư ếthc ửhci rủa. gnđá mấy ầuĐ ncò lẩm ntê vạn, iáC“ ếth ăn ấthp
gnxởư ión cần không tự nũcg bếi,t ếnđ ầĐu tưng.rở là nênih hhícn Trư ẻK
Trư trên tàon mạnh. cực stá ânth ảtn xởnưg khí cỗ tộm trưởng ư,dới ra Đầu
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.