“Xưởng trưởng, xưởng trưởng, ta còn một chuyện muốn bẩm báo với ngài.” Lưu Hạo vừa chạy vừa lớn tiếng nói.
“Chuyện gì?” Xưởng trưởng chưa đi được bao xa liền dừng bước, nhìn về phía Lưu Hạo.
“Xưởng trưởng, Sát Trư Đao của Đồ phu không thấy, hôm qua hắn bảo ta giúp tìm kiếm, tối qua ngài lại không ở trong xưởng, vừa mới nhớ ra, liền lập tức đến báo cho ngài.” Lưu Hạo nói.
“Ừm? Sát Trư Đao của Đồ phu không thấy? Ngươi xác định? Phải biết rằng, không có Sát Trư Đao, vậy hôm qua hắn làm sao mà giết được heo?” Xưởng trưởng ánh mắt lóe lên, mở miệng nói.
lngặ oàv tan heo nHắ hcờ dao lẳng oàv nquầ, cạp hnté giấu giết .ac ptạ trong iợđ ề,d
thế ờng thể có Nếu nệhi hắn giới ìg ưTr này, thanh thực. xảy ềv r,a có là nhẳ Sát trở cùng Đao ấbt nghôk
…
int d,ị quỷ Đây nôkhg cínhh lời acủ là .notà quỷ thể ịd, oàhn
tuy lộ aiM thể Tử ceh ánh ũncg Tây ắmt ịt ẻv gônkh nói ưnhng õr ì,g không giấu. hneg
uấtx ợiđ gnti.ế thêm Tử đầu iaM yàgN Tây lên óc kgnhô v,yậ ẽs ốtt ima chuồng nưgiơ os”?a hội bỗng yấm nhẳcg hưn phải sao? ơC“ têmh nàyg hay ộmt
Pgnho là ca. phtú còn lếic ưNh cMộ ờith aữn tan ,gian nhìn iờưm
tốt aL nườĐg Có đagn tươi và nihT sao cờiư thế? ưnh nuyệhc Phong vẻ từng Mcộ Nưh vậy, in.ó hnnì nay đều ưgiờn vui “ư? Hạo môH“
ba cùng ạit nuqe ơmc nă bưng nước òtr vaừ imnễ đã uctộh góc vaừ ngồi cuyện.h hCỉ ai,k oHạ htấy inườg đó hpí uLư
ảhip tệ riệut Hồn yâđ nâD Mấy àl a, là triệu hânN myấ mà ,tệ hôkgn triệu .a mấy
càng là ắhn hcỉ gnậi ãi,h ắcs an,nhh Sát nhik ữ,d hắn têhm lửa ngòl ugx.ốn ặmt Trư đè giận ,vyậ rất oaĐ của grton gì? lại không hgen mđe Hạo “Ciá mất?” Lưu
Như tiên inềt đi cũ giọ đến ặmt xong, gnườ.i tớcưr ẫvn quầy, Phong ó,nm ớrcưt Mcộ ưnh nđế ab hắn ọmi nềil rtả
mổ ầđy, hỉc lại nọd còn pnâh ơưim heo. anử, hai vốn ưcợđ đã thcấ nco bị nhơ ẹdp nPhgò
“.”Ừ ậgt Trư Đuầ ngưxở uầđ. hkẽ trưởng
cốch trôi gánoht gian, húpt auq. thời ườMi
tứh ờĐưng at nnahh pảih lên ónchg ý hôti v.ẻ ỉhc nyà lnầ ta ha, vyậ quan, tnhgá mới một tràn trên đ,i ưciờ ồ,ir ba Hạo mnuố là at óhp bản có lần.” nbả uốmn imỗ pấc qua phó ,ab iểhm. mạo caủ gnhôt yĐâ vui pấc đyầ hia gkôhn thể đi, mtặ ợiđ H“a vào
Cánh cổng Gian, lúc ồĐ cũgn .ar ởm Tể vaừ
cuhnyệ nghôk, cnò tmộ Hoạ hnắ y…àn ôhm có tự lời. ta páđ tgếi là uaq hkngô eh,o nió ếitp thật ámd đnế khgnô .”htái Mộc óni ivớ trực ưhN hay nPhgo tib,ế ta, vnẫ con gnũc có Lưu “Cái dao
các Cệuhyn cMộ hiểu nữa nòc này aqu gàny sao? ưhN môH ba hia phải àl ókh Phong “Ồ? nió o“sa? ỏih. ơgiưn phải ôkhng
nay La ta iờcư ó.in honà ẽl vụ trở mihnệ óc hôm nhàht nhTi rồi“. “mỪ, có về thể
thí:ch at nòc xưởng giải lpậ ờil Tinh ,ión Tưr ởngrưt kih chúng “ngáS La any ngươi tức ếđn ,Xá nhớ ?ứch“
tượng aủc về Đao nagm átS Dù inó ộucth cnảh đó. nũcg không của níht cặoh v,ề gì ệtbi đcặ oạđ Trư cuthộ soa, ôkhgn cụ thể
ốtth có ra, mộ miọ nườgi Lời Đgưnờ vừa hmâ ềv hìnn íhap húct đều H.oạ àny
inó. nắ“H là là oad ồ,ri tấB ta hhncí trong bị gì ,qáu gnhkô ngươi iáht yat nếđ ?sao phu .cả” cầm tự rồi hpải vừa tgrưnở ồĐ o,aĐ nhắ một nXởưg phòng có đi Sát thể ừal mổ, cno doa ưrT có
hắn bên ngồi cạnh aVừ n,ói họ. gnuốx bnọ ếitp aừv trực
bưcớ hNư gayN hề nhắ nkôgh ,vào khi ếtb.i yah ọnb cMộ ảc Poghn cgũn
còn Mt“ộ tmhê điợ về, heo hgtôn ,noc uổbi rtởnưg ãđ at cềuih mđiể gắng ngcũ ymấ năm acủ ta .ión thêm utiê aih cố mục cgnũ thành, tmộ guhcồn nsg,á bổiu quan.” ệnmih ,htcú ỉhc gnĐờư ụv ạHo ilạ con, hểt ăntg xấtu ta có iôun cno hiuềc nếđ ởrt
ành ohgPn ua,s Mộc .nă ếnđ úthp Như àVi
nũgc Lưu “Ôi lạnh. àl eho ạHo ức?h urtiệ tnhí myấ iág rẻ ,uáq kíh chắc yàn rồi hpải r,itờ ,ar gụmn nhơ heo ipảh h.úc“t cả một ,thnàh tBấ hgnkô ốs hít tmộ trởnưg
Pognh hNư vai nứgđ nvơư mtộ dậy, ic.á cộM
là thật tạ ngađ ra ậyv rưgt,nở ngưởx i,rồ ắnh Lưu ta tra tuần X“em nói: xin rc”t.ướ sự ađ lừa đi ta Hạo
nào. hôkng oHạ muốn n,hiên tcúh óph bnả oàv ờĐngư ểiHn
Phong gtậ ầ:đu ộMc “ớhn. “Đương “Ừm? .là.“. nêhin nió iơgNư ưNh
ẩuhcn mươi Hai Như Phong lý. hcềui bị uibổ xử oeh ,yàn con cMộ
có ểht T“ậth gòln tognr thời đang đngồ nyà ev hiện Trư hay thực một áSt về giới Như gnhoP n.hkgô thế àl cộM hnath vuốt Sát thanh mang ,gĩhn oaĐ, Tưr tốt!” Đao đao
uhềic tiếng. là “xgo.n Bổui Hạo ờnĐgư cũng hccắ “Ta lên vậy. gcũn
ưhN gải rưT hàn cùng cộM ồĐ với kếh so lại áđm áX vì rotgn Tể ohc nầg nên, ăn ếnđ người Trường, iởB hơn là uicố Phong ớưc nơi.
pcấ rămt có àv ưnởxg ấcp gĐ“ún tiền eho rồi, một ncgồ,hu ưgờĐn y,ậv đó oHạ Trư hia óc nói àno tiết ocn, muốn icha .a“b ắps ôl đến ộmt không ấly ệkmi heo mìhn rởgưnt ió.n acủ đã uầĐ uma pcấ mtộ lô đều, xấtu cno đến
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.