“Ừ.” Mộc Như Phong gật đầu.
“Ngươi làm sao biết được tên bảo an nào biết tin tức này?” Mai Tây Tử đột nhiên hỏi.
Đối với chuyện này, Mai Tây Tử vẫn tương đối quan tâm.
Không còn cách nào, ai bảo con dao mổ heo kia lại xuất hiện trong ký túc xá của nàng.
ưởgt“!rn Xưởng hatư gn,âV“
Hai ầ.đu thở, gật người nín
chcụ tởr ãđ .về” ưnh gởưnx ít mấy hình ũcgn nưgtrở nco, ảc gnĐ“ú nhất ,yvậ
đó tự an óc nhân an ncò ngĐ“ú nél útl do nêvi ổm ýk, ca tên ậtnh kẻ hgi oda vậy, một mất tvếi. ở obả iơn bảo rmột lại trực đó”. ícnhh gấui là cất ,eoh noà êTrn nba đêm
“ưt.rởng ạt Xưgởn Đa“
của sắp ảnb heo để qếuty định, úhngc ộmt gáthn mua heo lấy này.” â,thn htấ,t ạitr ta đắp nềti ểĐ“ tiêu mệik tđạ ta ngoài ra chuồng, ếitt chỉ của bù ntổ lô ấxtu
n,nê chằm Cho yqẩu và bánh của àvo nbọ hìnn Như Po.hng ộMc lnớ ằhmc bao ắhn hầnp tịht ahi
knôgh đám như ión, dị hếct .hoe” quỷ nghe kia “Ta nhhì ít
iđố ạli ưntg.ợ àm có ắnh tình ngnà iớv ấtr ãđ rồi ưntgở được, tmấ àl ưlg,nợ thể nọb iHa ,cao ón,i tâm
kgnhô quẩy, ,ổni ha, nbhá tay huynh nghiến. Hạo tộm tay đa một a“H đệ, vyậ ghnôk oab tạ cuịh uấng áchkh at msớ ầcm đió .“sáo bụng ,ớln cầm nă đã Lưu tịht
,nđế mâ Heo ngPoh kỳ ắnh tyhấ Tngởrư mât ữnghn nìht nởưxg Lúc scắ Mộc càng mêht tốt, káhc khi .rtầm ày,n ặmt nôkhg hnnì cngù Đầu người ưhN cực
rồi, gưởntr ở nờiưg đnế tập .ir“ồ an,ữ đừng pắs đầu Xưởng heo mlà hớgưn mọi đây gời về ụt “ượĐc h.ô
òm nhệu“yC ớl?n gì?” Phong òt hỏi. Mcộ ệnyhuC hNư
uqnả sự. ưxởgn uầĐ nhìn sự eoH và hạcB yuaq Tưgởrn về qnảu phía hgưPnơ đầu
imễn àv ucng ,hók ntgrắ knôgh n..cũg. là ảhpi óc tìh có nhẽo cỉh ạnh, chút gưnnh bát để pấl ăn, đĩa mtộ nhỏ có ôv một ạhtn và knhôg tyu muối. vì trấ choá đầy bởi os,a Dù muối bụng ưad vị, hpí cấp ưda ểđ giới
nlê ban gitnế. Mai ý”k? an ẽhk nhật âTy crtự Tử “Bảo
,sua mấy ìhnt gnhucồ ịb abữ, xngo púth heo ếnđ nhau cnhẩu mtá .nhhì cùng inườg đều gdùn Bảy xem
ncgũ ,ưnơig ưởntgr kai êniv hưN rthc.“á tại iỗl ,ốntr liạ cMộ bất hânn ocn “cệiV bỏ nith tnởrgư hnhàt h:gonP heo uaS httấ ,đó khngô eoh n,oà iạt ởXngư do kỳ ônkgh đầu này, àl nnhì Xưởng at,
hnả rtừ hưởng. với iogạn Tây ra ,nuệcyh eoh ,ạHo uềđ ba ồhcgnu yv,ậ Mai Lưu Đúng ảyx đối nờgiư ửT có
gưniờ những aủc oehT viên uqhan nrtgưở ầđu ộtm nânh .ệl Xưgnở irơ cảm từng heo, ilờ íkhc xung
đi tcứ làm đi việc ìth quỷ húngC plậ tìh dị tnả ar, i,ngơ gưnời gỉhn ệ.icv ưgnời yậv, ghne gnỉh làm ingơ
ngài “Xưởng thtậ gcúhn tốt iớv ựs trưởng, ta.” quá
ex không eoh ghữnn uiáq gừngn bị hặtc nđag lnê dị ểnhycu Bảy đầu đêm qau nco tmá ảti.
Như đi, gơ“Đnư gPnho rồi, íh.“k ákhch cờưi Mộc đừng ăn inhnê ó.ni
ncgũ gờnưi nói. lên tiếgn đều ấyM
...
Xưnởg qnau ồ“Đ gưiơn, heo ệtib vụ .óin đầu trọng tấh.n“ là là ,ểt của nhệim ưgnởrt đặc
Hạo một đêm ộtđ ar nuồghc hyncệu “nĐúg gờnưĐ lớn.” yxả qua nêinh eho i.nó rồi,
aob và Mcộ gohPn .óni “i.đ httị N“yà, ciá người och ỗmi lnớ bánh yâc ăn qyu,ẩ một một ưNh
otrgn c,hủ Đương cngũ iếgt là sợ, ognhả bây heo Lưu trong mnệgi coh ãđ với knhôg dù hânn bị nhiên, đã giờ về ùd àngn ,oas i.rồ ạ,Ho oda ổm hề ứhcgn lòng
voà mingệ an hỏi. tểh cái nưigơ từ och muốn?” iak hìmn âyT óc ngrằ Tử tin àm tức yấl dựa gì yV“ậ bảo cưđợ lại Mai tên
xưởgn Mà ởTrưgn ymà đgnứ xe bên đ.ó âm mặt chạn eHo ảt,i trầm uầĐ
từ đủ niàg ạli ,ăn sinh, ,ừt nói nếu ùdng at”. kghnô ớiv tiên “ộMc
heo cũng sắp oeh nưởrtg tắb ar cyạh con ,m“Ừ cứt cồhnug ề,đ xảy mất bây ,đợcư nvấ nió gời kia iạl liạ rồi.” nghe gnởưx iđnê hcaư nái
ạhcB òl caủ ồnughc nuqả àv quản của oeh mổ. àl sự lượt nầL sự Phương
bnhì khoảng tiền .ànng mỗi hai này, htngá ằr,gn nhân caủ ếtbi một Pihả thưởng nữhng nêvi ntấh có ít cũng người rutng
tậht không óc in.t La tchú Tinh dám sao?” ậ.th“T..
gcnhú gcnũ lập tham gnchừ, dặn dò. tức cộM niềl nătg một icệv ýl yàn gườni đều aunq nohà ẩcn ,về ớcư nầc ờgi hNư inmệh iọM uảqn nhật ềđu ctú,h y“Bâ công hp,ọ phải lên. tởr độ ngđừ thành sẽ ủca ta asu ókh gđna htgnô nhPog ỉch ụv l”ma.
gật về Như Mia đó hữgnn ửT asu uđầ, nghoP cùng Tây Mộc nnìh niưgờ khác, “.“Ừm phaí
ngũc không iđ unXg hnân chưa có vniê đứng ít làm xem. anhuq
Mai âyT thế.c kôhng ohe hiảp bệnh nhnữg nàng ,àno nguyện, như vì thếc cầu ửT ngũc này hết không àm con hdcị biết
o?a”s áCc“ ẽl quên cười clự aủc inưgơ Hạo uưL i.nó tạnh ta chẳng irồ nnăg
ànođ ohe. Khi giườn chuồng ếđn ưrcớt
.đpá thành gXưởn ưhN mniệh nhPog oảb cMộ !“vụ mảđ tn,rưgở hoàn “Vngâ, hưat
kôngh igờưn .mấy hnữNg ạli cnũg khác ncò
vậy, lcự tắgnh ngăn ùgnd hniên, lyấ dàng, bừng tin mới đề người ờc nvẫ ủca gộ,n đnúg ,vyậ ,bạc àl ểđ iảhp vậy iMọ .ợcđư ,tcứ tỉnh tiền kẻ đương ákh dễ ghne gncũ
g,ì Mai cùng Tử khác ềuđ yâT .uđầ gniườ nghe nói những vậy, tgậ nặng ền ôgnkh
lnềi kia, hỏi được an đêm obả áxc kẻ ta có mộr.t” nịhđ tên thể iđ ca Ch“ỉ nầc
ra óst, nồgl còn nếu lần kỹ, àlm eoh inưgơ “ớNh nói. ảyx sai tắs Hoe ạlnh i.“đ thì xưởng ahi ,asu niọgg vào nTưrởg uĐầ
nũcg miọ kghnô vậy, ưnờig trừ.” ẽs của hntưởg ịb itền “Nưh
hai còn h,ắn tái lưng có Sua qiáu mét. mày ịd mặt
ũcng the.o Mộc gaNy tiếp Phong, biến xme diễn đi ưNh unốm cả
được mtì ý ảob đ”êm. Luư .ión ắcđ hcắ, Hạo anb ắ“cH an nậth ca của rctự at ký
átPh ảti hinệ heo một ửac ếhcic ừdgn chuồng óc trước xe ạli.
lòng hoPgn Mộc này, Như Cũng đi ábhn b,ò c,á nă úcl bao lớn ìm nhà đại bưng ttịh chính uqyẩ của ìm nương .itớ và
trong ,này táb cũng người trấ ảmc hấyt trắng nhơ nrgoT khắc ềinu.h vị cháo ymấ hnokhả gnno
ô tốt.” gởưnX “Ô ,ô gntởrư ựs thật áuq
àm H“mô lớn ưciờ àl đợưc ,qnau thông đạt yàng hểt oạH iểmđ uưL yan đầu ănm đã có ớmi tmră mrăt tiên, pầnh nói. ỉch ”ha! ha
ãyh ệvic nig,ườ nya civệ ấmy công ượnlg ngươi ốtt, “Các hôm hơi màl sẽ thể có hco ốhik .“ớln
nbọ bánh một n,lớ tthị hếnik tèhm, nghưn ướb.c ọbn ộtm cái Quẩy lớn, iờưm bánh bao uqyẩ, hắn nũcg iờmư htịt chùn gnđồ cây àv bao nồđg hắn
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.