“Vậy thì cho ta thêm chút bánh mì và cay điều.” Mộc Như Phong nói.
“Vâng, Mộc tiên sinh.”
Rất nhanh, Mộc Như Phong mang theo không ít đồ đạc, rời khỏi nhà ăn.
Vẫn như lúc trước tiến vào, lén lút vén một góc tấm vải dầu, phát hiện không người, xuyên qua cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, sau đó một cái thuấn di, trực tiếp xuất hiện bên ngoài nhà ăn.
~~n!ek”g knge “enLg
“Lúc ta?” nthàh một ớcư ngươi đâu? cthár lên hết tưr ohk ấpc một hoe ảig ở thịt oSa? hnư đổ nhiệm grton nỏh liạ hếk Mnốu ăn ,nlạh đi bé đầu
ở ón thể liên ợư.đc ạcl ăn lêni viớ lạc ngnưh hgnPươ tnoà onàh pậl hgknô qảnu thịt trong ygNa khi ,sự núcgh ảc e,ho ohk bọn lạnh tức cũng
,stắ aH“zz,i áph ãđ nốtr lgồn ri.ồ“ ớrưtc vào áuq rác ngốc này hại, nó noc iợl ihk ta mgiện heo nat
ộcM hán hạln olẽ. ếnđ ặtđ hNư gcùn sự rntê khí nnê ềv nuảq ngữ nió Phương mắt trở nh,oPg cgùn, uốic đem ờưnig ilạ vô
đã Thời đến thoáng ờig. gian một ốch,c
áx bốn phía ũcng úct ,ingườ không hiện .mhìn nggna ênghnh gónb phía, về iđ ónhcg hNhan caủ Nưh pthá ýk Mcộ nđáh giá Phong
ilạ ởm lén mgniệ ếth nào Ta notgr tưr at nghe phá thấy nhhàt ó,đ hpắk động chỗ “Sau ếht “hủy. cuối noc kia em,x cùng ềrtuyn cổng ịb hphcá ở nth.ĩ biết ,nơi ôhgnk cốgn ilền bên ar htyấ ãđ rác ốntg hpá
lúc àny đã ndgá btiế sự bnóg này nhthà ảqun hcyạ kghnô ,yvậ con không tưr đâu. ưPnơhg đâ,u ncgũ ra, thấy đi gũnc úĐgn
cần ềnli hgonP giữa ịchu Như thất? ùcgn nguyện bồi ,gtờhnư Được tổn at .inó nngữh mcắ ếth unM“ố hnnêi nảht ịchu đây, gọi ồib ỉhc ý bọn ở vêin họ nếu ra hngá ôh,ti Mcộ nnhâ họ ưn.“htgờ lỗi bọn
heo thành kôghn thất ạcyh httấ ra đầu còn cúhgn “Gây bù mất, a,t nớl tự ưrt htể của to nổt kai tạri như ônui grnat ”.iạl unế tổn cho có nnhêi
quy hạn htể òl iđ iỏhk vì gnởxư bản Bọn gknôh tắc úhgcn nhưng ờri gcnũ ìtm trưởng, ncă ếhc, uốnm ổ.m
không ìg, không tàhhn nyà trư tể ấpc ngạc người htể cho nbố tmộ khiến gnĐú ềh lại hấn nikh cno được. êtn sao vậy, chạy đồ óc ht,otá ta
hôkng Một quỷ qỷu rồi, nqảu đã ”m?ở hiỏ là sao Đều làm àml cũng đyâ giờ dị .nùl sự, ịd ghP“nơư caử đến vậy?
htnẳ,g bọn .íthc ượngc àhThn hcngú ngôx không crtự ý chút ãđ mang ưhnng tuy ptếi đều n,hcgú igao hậmT Trư, rưT đồ nbọ ngũc igết ănng ủht ngang thươgn chí Thành ,ảcn viớ
òl ỉhc tất giờ là nPgoh y“Ha nghcú ảc ignươ đổ óni. trách hưN uầđ ổm ăhtm a?“t âby nhân dò, miệnh lnê ếht đnag ,óin ộMc numố àl ivnê
yạhc Li“ờ ?íchth ạcyh ảihp iơưgN chuyện iigả gnăn thật lò kghnô ncẳgh là thích êiunh do các đợ,ưc này ểđ nơưgi at ổm tấ,m Nói ì?g liờ ưrt hhàtn ra niêv không âxy cgnũ nhnâ ,ốc nkêi heo của boa ,ra nòc muốn ồri trách sao?” giải ngoài, dựng iớm để
này có Coh âgy tthấ, hiảp ilờ sự ơgniư ngơiư ra hí.h“ct acủ thnàh đó hđịn nhíhc giải mấy, là ra àl sai ngươi. uhệycn tổn ,nên yấ,m gây só,t “tấB ấnth lần Phương nqảu nói. cấp niươg ịuhc cấp ngươi ểk trách là n,ihệm lỗi trư iphả
iquá sáu kia hãi. ogrtn đều dị ẻk kinh thốt ờiL àny r,a vừa lòng
…
unảq unảq lò iơngư àl lý, thàhn “âu?đ ựs, ha, ta mổ ạchy Phương ,ra “Ha cúl ở ớnh, trư od ưgiơn
ăn ogrtn nă trư cvự mđe ạhyc yấm thhàn phngò cấp thành at gia rưt ếnđ shcạ khu đều pcấ mà “ộMt ở ạli nòpgh ốbn nhtàh ghúcn ầuđ đầu rưt ahi bốn, đuầ mổ ựd gô,cn lh,ạn ra, rửa chạy ừt tữr ạs”.hc
ưhN gncũ đứng có cnò Mộc on.igà ở Ngoài h,onPg quỷ dị sáu bên
ởm mtộ nyà, ỷqu ừt yagn mổ bên acử ịd hn,ỏ ácnh òl lùn úcl Cũgn ar. đi tongr
gôucnh đã Cũng agin màl ganv này, thời ,nlê lúc ệi,cv .đnế ngay tếing
chuyện ằnm rtên Mộc ký ,xá tiếp ilạ, Nưh theo. yus ĩgnh khóa liạ honPg ctú ửac ườ,ngig Tởr
trách thtậ gdưnờ uốnm hco Nói nệhim úc.hng sự đầu ọnb ẻk lên h,nư cùng, này đổ hết
ncyu,ệh sự Phương gehn ngPo:h đuề một ayn vậy, tặđ nờgiư emđ ncgù “môH người ẩnngg xảy g,inờư hccắ Nưh nhẳ rntê Mcộ mọi miọ quản iếlc nnìh bt.ếi” ắtm ra hná ầđ,u ốicu
đgnó vì biết s,oa Cáhn nhgkô i.ạl bị ac,ử
Như Trư hơi heo, ậpl ,Hừ“ viộ lập tức trại ngut đổi, ưiờgn óc ơngiư của ở ia“.k ngươi, Thành ếmki ccá huk nehg ghno,P cộM ùncg ặmt thấy sắc sự đừng đi gPưnhơ gànio vàng hồ onạl bnê rừng unqả tức của iuôn tmì ọh ọbn ởgưrtn óni: tíhc yâđ gưxnở gữn, iờl nôgn suá
đã hắn ồri. Mà tể, chạy để nkghô đi? vì Đồ ra tếig ,mà onigà t”?mấ soa “nưNhg ngươi hắn lại chạy ắhn
gnđứ lò cửa ctrớư .ổm lúc Phong ở Như này, Mộc
cno àid ta ớcư àl đi cấp hnỏ àl nói. qảun óđ đã tmộ cộM muốn hưN tmộ Nưiơg hàhtn giả ởth hếk con ngươi “Phương ihpả ta Pgonh at cỉh ảob trư sự n,ốb tmộ ?ao“s pcấ mtộ óni, pcấ mlà kẻ bốn, một bé. ộmt ngcũ gếti pấc
,ar mọi Như ưnờig ynà ánh ờiL íaph ắmt nho.gP về đều đổ dị ốtth ủac dnồ Mộc qáui aừv
iện.ht đều pahí ếbni có sắc quỷ ựs ưhnơgP nTrog mắt, dị về nhìn bất qnuả ánhy ásu tặm đổi, cúht này
?oas“ unqả ơhgưtn với gnrằ niưgơ hừ hạln cho ựs đang ừH“, ta một lượng .ntgếi ngươi gPnưhơ
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.