Vị đạo nhân trẻ tuổi dẫn Lâm Giác và tiểu sư muội đến đứng ở cửa, thi lễ, rồi mới nói: “Hai vị đạo hữu của Phù Khâu Quan tới bái phỏng, nói là muốn đến nghe quan chủ giảng đạo.”
Lâm Giác cũng vội vàng đứng ở cửa, hướng vào trong hành lễ.
“Bái kiến Vong Cơ Tử đạo trưởng.”
“Bái kiến Vong Cơ Tử đạo trưởng.”
.“..“
i.lờ bnê pđá Lâm đứgn nàoig iGcá
phụ khỏe.” không “Sư ểth được âtnh
myà, ờưgin hai Lão đạo thôi unhí các óc âhnn ỏ:hi đến ưnơgi so“a? “Chỉ
Cơ th,cú chnắ uêqn hởn Tử ừdgn nió d:iướ đạo ộtm ĩs tiểu ạil Vong ccá nêb riồ gônhk
ảhip ưimờ ủhc, hai không sĩ độ vì họ cúth kôngh từ iuếh hctắ ẻk có iờưgn qaun ếhikn mắc họ ủca óc k,ỳ ẻk ẻk ulâ htánr ếnđ bào, đạo ,ãmn có đạo thiện. cặm sao ậv,y óc hkác iỏhk hiát kẻ người ểiut thân uqná có tbấ đều Hơn iợđ khó oạđ như hnnì chờ qyua ,liạ
nưhng hcỉ lẽ có riồ póh vậy, ơC úcl h,tnogá yàn chân óC im lòng, ttố vẻ lặng ửT ệuđi cách ốđi Vong nht.ấ đó htở iớm gnigọ hgen ộmt là iàh Trước dià: kôhgn àhhnt
ngươi boả yđâ gũnc nêunyg ccá đ“ạo. đến ehng nảigg â“yĐ là hắn hnân ta
nu,áq đ.i“ i,ga khi htnâ hụp “Không thể quả mké về đạo ưs trở từ thực ạđo gncà ngày giấu gì
ã.mn bất ẻv Giọng iuệđ lộ rõ
bọn có iha ta.” ỉC“h
phất áo. Cơ pxế bg,nằ ngồi tay ognV ửT
ciGá mâL laự chọn thật. nói
cùng guxố.n itểu bếit ohc ingồ sư Lâm ờ,ưnig dnhà Giác là èbn để iah iđ ớit uimộ
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.NetLâm muội gtnor cGái bèn dẫn đệni. ưs vào tiuể
các ảc negh khách ưđngờ gnẳch kia htmè gùcn, đến ầuđ iơưgn naữ Vân ạcH tử ymấ gũcn uâKh ngay Quan iảng,g đoạ Phù nyà hnư quan chủ ico ybâ “ừH! Miọ gời ãol a“so? ,íhk ệđ đi nhất ưbớc cnò ít iđ hik ầln
màl “Thật tự là tự chịu!”
vnga hụp tiếng lên ênB họa. tràng dưới một
đạo óihk xanh Lão nệiđ tphấ làn trong áo, nếihk động. tay aly âhnn
gnôhk tức ờnưg,i sư ựs đạo biết úch mâL ưs hai hnìn lôun vốn nh,ge óc n,ườgi tỏ Giác và hay mộui ĩs rgtắn nhưng ciGá nồig người vyậ uitể tẻor. ếilc Lâm út ý ẳnhgt muội, ăhmc úch iểut uitể diớư ìnhn ồnd áCc hhtan nắlg vẻ nghe ềv nhnì nvẫ là bnê íhap pậl
lén ở nì.hm sư hyunh làm đứgn itờh Tiểu cửa ắlng úhtc àhn óc nấht sao, tmắ ộuim ,ghen cúi đầu biết nôgkh hđnà cảm ,nổ oảđ ythấ nhìn gnhẳc ưs
hútc Gáic âmL chắc ũngc nôhkg chắn. có
cân syu tgăhn xong, tấm khí, tu “Khi ,rtẻ bạn mãi đành bằng, rớtcư ưul hắn tiến nđế myấ têmh tâm đi ươngd hnắ đã đã thin nỉhh,c hctú pé nguyên guệynn là c,ũ uqá iạl cũ, iàg Negh ểđ ưnnhg âm bệnh thời vội, còn chờ hao ẳhn htam về .ănc á,qun chịu hito,á ềiđu đã gntáh ết“.ch đạo khí óin utiê nóng iờg đề ầnhp htmă aing nôgkh bạn ắt gnêyun nên gỡnưc độ, pgặ thần hnhà
Giác ởm quan ngoảnh ihơ ặtm gương đờ vẻ nthah ìnnh cũng hnìn gnkhô sư đầu đầu o,t àngn muội, ngũ ú,t âmL avừ hưngn hắn, iểtu rntắg oẻrt, hay agnđ có mtắ ihỏk quay đôi nẫ.đ uônl
hìt ,nxog giảng i?“a ạođ không ncò tu hnmì “Tự hco
mâ nhớ “ronTg ítnh ,yản ânc mâ ,kỹ ủac btếi tình noà ơgưdn uyê mtấ dương ngươi, oteh, ểđ hnti. b,gnằ bằng kgônh o“ạhn. màl ếnu các ũngc kẻ tmộ ắt ùd lyấ nngó oạđ được iảph ut hậu àl học nằgr ư,nơgg số nâc sẽ uưl tmấ có nàhh ầnc ờgNiư lại đó thế cũng
Tử. hgi cượđ Cơ ua,nh tốt, âhnn ừav âhnt nguyên hểiu vừa thể ìhnn hgôkn caủ nogV hnớ ởnh ờil Hia hcnắ gờinư pụh sư
ngoài làm ,ìg còn gứnđ ngồi ửac “Hửm? rtgon ếht? chuyện nđế ,irồ àov ở nói aSo “đi! Đã
i.tôh auq Thật hết nDêu“y àl óc ihtn gnhôk iờg ựs ơưnig các nCẳgh đôi ?ìg npậh mắt Sư iđ inổ vài a“so? nữa bước pụh gnờưt onà? thể tânh
ếcchi ồb có đoàn ahi trống. hay Vừa
rõ, lẽ .hpận“ óc àl ũgcn ydnêu gkônh aT“
ao?s“ ửT đoạ ưiơgn iỏ.h một quán Chẳng tiếp này ânnh Vong phải inlề là ụct các ?tử liạ oạđ “Lần thu ơC ồri đệ thu sao hia đủ
ắgnl hiểu nay .ậVn hKí các là bao ta Khâu của tùy ũncg Linh êThin gNũ ùhP àov ếihmp unaQ nêuih iHa ưngDơ vị n”g.iươ sẽ och iphả các ăchm nggiả hôm “ệyuhCn gcá ơgưin ạ,il àv Âm ềv ịĐa nhge, đcượ hcú
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.