Ngày hôm sau.
Lý Tùy Phong dẫn Ninh Ngưng rời khỏi tổng đà Tào Bang.
Lần này, Lý Tùy Phong ngay cả Ôn Bất Bão cũng không mang theo, chỉ có một mình Ninh Ngưng!
Hắn đã thấy được hy vọng đột phá Thiên Nhân cảnh, vạn nhất để Ninh Ngưng ở lại tổng đà, lỡ người của Hồng Liên Giáo lẻn vào trộm thì chẳng phải hỏng bét hay sao?
của còn Nhân hgnẳC ghaNĩ kém sao? ẽl Trang nôcg hppá
hỏi. cười Tùy Phong kẽh Lý
cũng tồn hâNn tại! uếN vậy ôngkh hếtit gnhkô ụpch, ganrT thần ầcn haNĩg
c.h“ủ Nhược ênl ớmi Chu gânn cốc đỡ ạVn ờhn tír “Cốc ốCc àl của vị hcủ iồgn yủTh ta oaH
ta knôhg ấtyh gnarT ,hờti uN“ế Nhân máu đ!ổ“ nốum ncũg cứht hgĩaN
rtả hết chí thậm thể Nhân ânhN lễ Thời mtộ na niga Bang, ànb oàT mcự aBgn đme mtộ ếhcim gTnar ủca ađị ỉch sản uếib nhn,ị không međ số đã ua,q n.gia tặng nọb irnểt cầu ẫhnn i,lạ thời ôhgnk phát acủ óc ắhn Toà tí nghiệp cho hNgĩa ậvt, hữnng Nghĩa cnò ổn Tgrna những
ờưđgn yud nhất Nhất đnế Nhân Phngo tmộ àob, hnắ Nhân nếđ iợđ T,narg Nghĩa oeht mang Nhưng thân con rT.ang bi trên Tùy vẻ nhì,B đã Nghĩa ẫdn hcặn inềĐ k,ổh chắ nòc đưnờg Lý haưc
là Uất đã eghn êtnr qua, aoc ìTr ổH iĐạ acủ ắnh thủ bảng. nừtg hêTin danh
rgnă tmộ nnêi nưh bcạh thnâ ắtrgn tấun nàNg iôm hệt y, một .út thiếu ậvn hồng,
nhàn tạhn đầu, Tùy Phong ậtg ýL đáp:
nnê tấhn mtâ cợđư”. ổđ hNĩga phục là tốt đánh không mu,á gT,arn bọn cần ohc nhcúg hkuẩ âNnh“ hỉc phục
acủ nẫd địch! haĩNg Poghn Nnâh nĐế ãđ ầyđ cổng hki Tganr ùTy aT,gnr gnưNg đứng nlớ, haĩgN đến Lý âhnN ngưiờ inNh crớtư nêhhng
nay, i!tạ” nầht âhnN p,ụch anTrg ồnt nôkgh yvậ cần thiết “môH ahgNĩ nuế không
Yến Lương đến ể.miđ ạĐo Nhị lạnh ccự đầu là Vô gia, tmắ ánh àv lẽo nDẫ
uqa, hoPng òcn Đại aưx nay ưcợđ tu hNagĩ nàng cảnh gian uylện của Trgna lấy ônm .nàgn hcưa ểht ưS ỗhc hia Tông tới nhất có ôcng giới từ Nhân iệnh hnơ Sư, pháp Đại Tùy nTôg ạchm Lý gừtn aữn ờith txấu
Nhất ấtyh Lý thở ínuh Đềin Pnogh mày, hìBn ùTy dài:
Ngưng l.iạ hnNi điô nhhta hkẽ yàm achu man út nih, ảci trang
ù“D aso, ẻk một tnhệi là ốvn n!ơgưl“ at
phục, vậy cuệnyh thì uvi ragTn Nhân hNgĩa đều vẻ. miọ nthầ
truyền tấU Hổ nuqâ àhnog môh gnưiơ tohe ộgđn ”ớnl. ớưgnt tin, Nma aqu ar quá vnạ nưhP.gơ tốt utần ndẫ bộ ngđừ nàot iạĐ“ Trì tĩnh psắ nyà, quân đã Lúc tiền rat tử cấm gây ba htấn
tnhấ có htể Nhân có nhhtà võ lâm ,uâCh Nghĩa ộ,đ hâNn ny,à Trang nơi nơi tihá acưh âml chủ gkôhn “nđ.ế minh ta “Duy ý tỏ agTnr còn ngthố trở ybà amN chỉ õv ôknhg àl Naĩhg
...
ắcl Phong tnhả Lý Tùy ,uầđ hniên :óin
Lý gPonh khẽ cười: Tùy
Tùy .ápđ nhogP Lý innhê nthả
đồ!” aĩNgh Nhân chút lấy ếnđ nrgTa “Trước
thích dhn,a sắc!” đời ta ítchh “Cả
,】 thì ậvy 【 agrTn Dương nihhC hucị điô ểth hâNn có để Thiên hgaĩN hỉc iaGo Phú iĐạ Vì t.chú Âm thiệt Bi aịĐ
thậm ữgi phản, íhc ưS, ilợ, óc Nếu Bắc Nghĩa ớcbư ớim tạo nôgT ịaĐ rT.ang ủth óc vào ânNh Nghĩa tâhn nảhc đợưc viớ ẽl imk iạĐ ợđi ớigi ôhkgn đã nộđg Trang, đến Nânh lại Ninh nhắ khi khi áx đnế đợi nNggư
vào ộgđn ếun dọa tgiế ẽs úlc khỉ!” nn,ê sợ bị ơingư tĩnh hoC“ ngằr n,yà lớn gyâ gà ra
mnih đã iak cnầ ntoà tộm bộ ncò ủch được của tảr ưh âml naTgr iạl gncũ h?c“ứ ưcTớ“r huynh, ìđhn àTo thật kỵ, âmx triều rtở êgkni nBag irồ, nNâh thành nhad óc gì ,àny uyhnh aịđ noàgi sự Nghĩa õv bnà hnếki nếu cuh,â civệ ciếmh
ưniờg ạĐi là ạiĐ thủ .tử tử.” àM caủ Trì Hổ đế natrh hoàng gũN hoàng lại ngôi gnhào thuộc nogàh ôghkn hoàng ủca phe àl mà cạnh vị ủac ửt iđố cánh nlớ ,tử nhất Ngũ “Uất
ymà. Lý yùT Phong nhíu
lcự hồ àoT gnaB ềđu “Các ơc theo at ,cákh mlà bản mà nhỏ thế t“e.ho gigna cũng
nựag hcút yạch ềv Vội rgnaT .tin boá ĩaNgh gnàv nNâh nhanh
Nihn đnế Tyù oPghn ndẫ Ngưng r.Tgna ĩgahN ậpnh ýL ađị âhnN
iớv còn àno ịcđh Naghĩ ?hu“ynh dám rTnga “Lẽ iốđ nệih ạit Nhân
nhNi “Chẳng chỉ htúc ôhti Ngưng lẽ có không ểiu,h àl ộmt hư oas“? nhad
Ha“ “h!a
tại “cht.ộu pậhT tyu tởr cũng hêniT Hồ àoT Ynế Vô để cả yuq nhgkô Võ“ aNhĩg at Trại ta, Btá caủ Trang, Đoạ ôncg ugệNyt phụ vào Bgna ắ,mt gơPưhn hụp ưhngn thành lực ệnih ếht ở ngay Bá ểđ hNnâ ãđ
tự bảng, cần nkghô ựcl .nờg Thiên htể hing Đã hpải nihnê lên tchự có
hytấ ýL goPhn ấigu àm lòng ám ,nếđ iảr tử xgnu Nĩgha ùTy không che hề .ghẳnt nâhN đều aTnrg rác tongr qnhua Những căng
cản at”? huynh muốn ềĐ“in
tUấ H?ổ rìT
“Ta !ồ”ri ểihu
Uất àl õr ậpnh ợnưgt gơưP,nh ếđn ở đây ạlon Nma píha iểđm yâđ vào môn ở lực iờht hhcní tấnr thủ ccá rồi, htyấ hồ gũcn na rìT gônt ư“giNơ y,àn nhiếp thế để cắB ểđ giang thường.” Hổ
đi ậtht niag ý ếđn “uNế ếh,nyuc vị”! vài thế htể này luư tuếih ôhgkn ầpnh mà n,dha tmộ
……
rtọng ihnệ nữa. ti,ạ Nhưng aqnu nòc gôhnk ìg
gia, chúng hoPgn“ uâCh chẳng nđế ư?” ta gnĐô phải
tứh Ngưng có so“?a nếhki gNhĩa ctúh gộđn có Trang ònc hók tâm “Nhân Nnhi huynh hiểu. gì
ềĐin hnBì tNhấ uđầ, cắl
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.