Kinh Châu.
Hoàng thành.
Ngay khi Ôn Tam chuẩn bị rời khỏi hoàng cung, tại một khúc quanh, hắn bắt gặp thân ảnh Thất hoàng tử.
“Lão Thất, ngươi chờ ta?”
Ôn nnhì àhnn tạnh ýL nói: đầu ãB,o Tùy uqya Phong Bất
bảng năm, lễ vật koé hPgon, thứ ađư hiện óc giá…” quý, ta yTù gnhnư là nhgPo náđg ântr Lý“ yTù tại ãđ aịĐ hểt nếu Lý gcnũ tuy iôl
àgdn dù gũcn ốĐc không châu, dễ vụ mọi Tổng Y ntgổ htù ếtk chỉ với một một châu dám ứs cao ố.cĐ ệV đình quản uyh Tổng triều quan Cẩm là grotn ựs hnấ,t là
hỉc noảhk đnế thả tgốn óđ đi“. cựl uas những ạh inềt nchúg tmộ uađ hộctu htế ngioạ nhikế ò“Cn kẻ gòl,n từ châu,
“nrừ.g iơh tềin gian rat về qua, tảh ốib ổh Y sợ là ânhC ờihT“ àioH về, bị ỷuQ uến Lâm quá, gã ảht ntấ
khỏi ýL ấNht lmâ có ẽl Điền thế Nếu gánig óhk yTù mnga Cuhâ, hìnđ ềuitr ậvn xi.u tránh uy Nma Phong nBìh htoe
Nam ìthn .Chuâ Đốc, itrều ổTng aNm vị Châu yNa gnrọt đnó ộmt bắt sự hểni ênhni ioc nghênh ầđu đã nìđh
ưS uưl đem đó. may iMhn coa Xá tịch, ớmi nuaQg tăng ủac cơ ểđ ạĐi lại tậv nTgô Tự cỉh Thnâ vốn Điạ àl ătng iợL nêtr iờđ có vnêi lại mKi có gunnêy oac cnhâ ognrt bảo do cả kih bậc
tặng nâTh gnẳch ghPon ựT iKm huynh ộb ẽl Xá hắn?” cho như đem Liợ vyậ, tiến ùTy ãđ hnnah Điạ ý“L caủ Qnuag nhMi
ở rtấ giết Châu Phong ắtb mìhn ânhC nẳh ôgTn hécm năm maN âLm chắc yùT ngay vị đệ sống, một ịb viu ư,S mừng?” “Lý ảc iàHo ncũg
ngập Ôn ngừng: oBã tấB
cậch ậh“cC h!ccậ“
iuổt nthờưg thuở ỏhn nhau ,ỉx .ùađ oãL Thất nùcg Hắn xấp và tác nô
âLm này, liên đưcợ yàn tàng ảnkgoh từ nữgnh thập đồ Chân tin triều. onrtg àHoi nđế có hẳn caủ oảb tức ữa,n tniề ảnb nuaq thời Hnơ thoe gian uht là
htả bảo a“T ã“!g
híc nmgấ ế.k ngầm ònc tính mThậ
.nlê rtà Lâm yta nêb riT đgnứ aứH Tùy ưlng pha cpắh Lý ộmt sua đó, Pgnoh ndgâ
ac, ậtht huynh ohà “Tam !gópn“h
gnàho ẽkh ấhtT tử ỉmm cười.
địa có uâCh lại chút .ồđ quá, ilên so e ùhp ơSn pợh hoàn ở hsán ở ,hCâu Thục nDgơư hn,ầp ô“hngK Hỏa nảb ở nưiờg ìth ỉch nhiều đồ Bất óc đã ,iơn kgônh ệimD ở hnhcỉ trấ hai sia àl gưDơn ệ.ch“l Tụch ìhnh niThê àv vngù ivớ ais này vùng là hạ nằgr bốn tấm chộut hẳn có Tử Châu bản kết, Snơ huCâ sẽ
đồ hai ítr ư?“cha đã “Vị ủac áxc ấmt kia địhn àtn
lêin nếđ iệV“c ốcĐ hâCu nĐiề Bhìn ?“ta có tấhN Tổng maN kế gì quan ệnhim
lời, .đi ex về ngựa mìhn ứtD gưnớh nÔ ilnề maT mà phía caủ
nhiệm hBnì Nam Chuâ ềĐin nếđ htNấ kế nhgào áhip Đ!c“ố đã Tổng cchứ “Phụ
trong nọgv ừt !ih“ồ Ôn ruT“y xe nhhta a.r Âm của mTa ựagn
Cnh“ệyu tâm.” at ọnhc kgôhn ưigơn píh đến aủc
.c“.cậ.h “Lý g..h.noP Tùy ậchc
ìh“T ?osa“ đã
tếkuhy, Thần, đúc. ạil lấy aunh nàt từ bản Bùi nàgt hytấ mtấ, mtì êntr từ ắnh trong Vô ốgign đó tấm bảo ủca gêNyun tộm nưh Hà asu aủc đồ tấhc Thêni thi liệu ,aki một ểth ưcđợ ướcTr
ễl nđế đã oảb nếđ Nam Chuâ ạ“H nơigư đâu iồ“r? aưđ
trên àĐ, ảhcn rộng gnaB ổTng ,nlớ àoT quan đià
đgnứ Bão nÔ Lý cạnh hgnoP, ấtB hnkí cung êbn yTù
ivộ vàng oBã Btấ đáp: Ôn
còn chưa amT đã ưgnơV td,ứ nÔ cắt Lời :aggnn ịb nqảu tổng của
â“!mt nêy oPh“ng agi cứ
ềđ Nưngh n.uah đổi ioag lớn ghnòp nẫl ndầ tởr ihk ênn khác, nơ,h hảo imố
m:ày cau Ôn Tam
ườci ohngà nhìn như không Ôn icờư ửt .aTm Thất
xa hỏi: cảnh sgôn Lý gPhon nhàn ìnhn ămx, yùT nạht
i“ớt! aig, uChâ “Phong đã gàhn ab htứ Đông đợt Y Vệ ẩmC đưa
àygn Nma đến ốT“i nêl chgừn ờnư,gđ “hâu.C đã ước iak uqa sẽ
yủhT phủ. êinTh
ắmt. nheo Ôn khẽ maT
Đà. Tnổg ganB Toà
sẽ ngươi ứhcc lâu không Điền là nBhì tín biết nhiệm Nam Nấth đây hiệu ẳnh kế inó uCâh Tổng eh“gN ì“.g aus, Đốc,
nauQg Di .hạsc sớm htứ nũcg ícth đã rgtno mọi hiMn ạiĐ bị ọdn ịb ,ậqut Tự ihka nêb
Lâm hâCn mex “gườNi óc Hoài nên thả ôg“h?kn
Lý ùyT ào.v người bnê thay mình ànot Pgnho n,trgo Tổng bộ do àĐ ủac uềđ
cả chuyển Nagy yTủh oTà àĐ rTi ở .hpủ cũng Lâm đnế êiThn ứaH đã Bgna gổnT
tĩhn ớti, để ộngđ Ba hặco có hạ uhcột Cuhâ âN“hn nuế hụcT gniườ ẽs ệinh Kmếi phát tới, Châu aĩgNh và nSơ ớsm“. có ủac aTnrg gnĐô ônhgk ì,g gnôT nigườ đã nĐôg của ôTgn tmắ ắt ảHi
hi:ỏ mới mTa ex nÔ nàhgo thành, riờ hkiỏ Đến ihk xa
đánh xe đang tổng ngoài ngẩn ra, ộvi Vương nqảu hơi p:đá bên
.õ“r không Châu “Nhưng rởt htể có ta hay sót gốns gã n,gôhk Đông về
aH“ !ả“h
hàno đổi diện nátgh ôirt auq, toàn àĐ ãđ ớim ạom. ganB Tgnổ Nửa àoT
mười óc vị .iLợ hểt Tông dù liạ ưcha vêin Kim gcũn nătg ảhnc luư ộtm l,cạ ưS iĐạ cao ânTh nvẫ ,ấyht iiớg cắhc Xá ôV cùng mhiế
ở Đềni ìhBn Lý ứht yTù ưS nêtr gnđứ Nhất nôgT Địa Long’ c‘Lụ hnạg Png.oh ,gBản hứt còn rntê ầTnh tư
“Tuiềr Tay tay ra ảnuq agnig a“so? êl,n Nam Châu gVươn run nhđì ivớ ổgtn ánđh xe hồ muốn anđg
ênn chữ là điều ml“à. tín ữGi“
nói: hkẽ ếnib ựgan, nÔ ặmt sau ắsc ihk maT lên iềln đổi, xe Mà
t:ingế cười mNa nhau hoàng ?u“Câh tử đến cnớư ặpg tmộ phái quản mà o“èB lạnh ấtTh ưVgơn tổgn
cung. vào Loã tTấh iợđ ncug nay, thỉnh gnờ ngay nđứg aửc không lại Hôm nhắ an,
tnhấ P,ih acủ gcnũ Ôn Một g,ời ợcđư ấyb ái là người thân nhhcí ohc sủng êinv abn ưđợc ýuQ ma.T úcl mẫu Hàn
Xem“ ra vô híc ac yàn ổngu amT ồ.“ri công ầnl
“Hồi phủ!”
àym. hkẽ amT Ôn nhíu
Phong ậgt ýL Tùy :ầđu
ếiuth một thiên iu!ê“k “Thu ưđợc cphụ ênni
aikh đó tmah ab tgorn gia có lcự riơ nlớ viên. itềru ayt Đều ccá vào thế hìnđ đcượ ,ậuqt
nrằg hồ mắnh ùTy Lý đối ,hCâu g!Pnh“o ôn“Kgh với e ngiga oàv póh Nam phải là
Xá .iêvn ợiL tìm àiv chỉ đưcợ ghNnư iKm Thnâ
là qảu aT,m o“đạn. “oLã thủ
Liên Nma hâCu nệmi,h ắBc mấy sau Trnấ Tổng ănm có Tổng kih ốĐc. ươVng ở chục Hnồg tás ốĐc ừt aNm phản không niềt iáoG hại ãđ Câhu oạ,nl
tử ănng chỉ lắc cgnũ Thất không đầu ànogh tục. lniê cản,
au.hn“ hnuyh nước Lý hcỉ “aT là bèo gặp và
:đpá Bất ãBo Ôn
ầdu có đã đối kẻ vắt “Những chđị đều hạ gnchú iệkt ớvi ta, mỡ.” thuộc ý đnhị
ilô nổt đi Tùy hngnữ inệh ạ,bc đưa thất. trị giá pịk để kéo tvậ phẩm còn yn,à ăngn ấym thu tiạ Lý ong,hP ra hắn iuệrt nợlgư hi,ồ hínch Lần ờthi àl chặn may
nhạt buiể Ôn Tma ngkôh pá:đ mặt chút nnhà m,cả
...
âphn làm àl đều êngmhi của a“.Gi goPhn chỉnh óph, tohe phó nhắ Đy“â phnâ Gia oPngh
của ta, xn“go. đồ làm nhận ệivc cho “Đã nnê ờgưni
hạ pợh thchí có na uộhtc gưiờn “nhPgo Ga,i ãđ ibà ạVn ptếi oaH Cốc quản.”
so lực nthạ ra từ ùyT r?“ồi sánh!” từ sao sao, gPhno n“ghôK trí nhnà ếth n:ói xử iak “Nhữgn ức Lý
quản ựd: nổgt do gơVnư
đ“i. oiHà âLm mạT“ hânC thả
Tam Ôn mẩb. ẩlm
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.