Trên đài, Tôn Minh Châu hùng hồn diễn thuyết.
Một bóng người lặng lẽ tiến đến gần Lý Tùy Phong, chắp tay thi lễ:
“Ngọc Hà, người Ngọc gia, bái kiến Lý thiếu hiệp!”
Nơi Lý Tùy Phong đứng không có nhiều người.
cao uhCâ Tôn úLc trên lnớ lời uểib nđế tiếng iđà trào, táph hồi à,ny gần hắn của a,co đã quát: Mihn
…
mũi loa Cố Mà hongP người ýL nêt đi. gnu,c yùT ềv như tựa đoạ phía gớưnh riờ hnnâ cả
sạch bao ngôhk tự ãol bấy ,iđ dưới ưs giết ar ncầ ửt ih“ê!un óc nuh,êi ,ayt lại exm sio mình gônt n“hgKô iga ohPgn gnơưg
gohnP ha lớn: a!h“ Tùy a“H ýL ciườ
útch Linh Lgun được lên ỏhi. trở Ngọc tThấ hôgnk yNa ãđ hnnị ềv, gtiến
!a—H—o
ýL nói: cười cgnô Lưu ôncg trong sân, hìnn ẽhk ùyT Phong
ant ỡv gnnà đá tro bụi. thành Tảng cân nặng
ở mdá aso nưh đến hắn sư tớcưr ôgnt âyđ? mặt, ềhiuN vyậ
gưnhơP ý cười. tia rngto mắt óc nmag lắc mtộ đầu, theo Bá Chỉ Thiên
Gia, hn“ôKg áb nhiên ổh àl “!kíh Phong ảuq
ai? Là
ínhch ácc Nam Tông ynà âuhC để at ưngiơ itoạ õv âl,m đại aủc Ba Sơn tay nhúng ộmt cái iếKm chệyun qnaug Ccá“ cớ ơưnig uy,nệ“ng umốn hoc oàv nmih
Phong nàhth ar ựt vấn yấl tbắ Tyù đhịn u“ếN ốC ýL đ“ề! ốib tay, ghnôk khẳng tniề mnhì
áođn itn toàn gốns đã óc àl hgoPn ngã óitr hắn ểđ vào ó.ts thân, i,aG một óc ãđ ắHn cũgn àl ghonP gncù nbả hiện ắnh buông hoàn nhgoP ờig Gia, cubộ nxug,ố cừgnh iạt hảt glnò iaG kngôh cơ hiộ bị aih nuế rtệit
bậc, hiện yùT Tông một ngột Tùy cảnh, cái gònl liền của hắn nĐế trynuề ệvci ưS nhắ ntgừ kih có ệciv ữgai ưrớcT ar, hgoPn có xuống ýL mtêh lên Bảng, ônhkg đột Phong Nhân caủ đối ýL nạgh thể sâu ộmt àv ảhny qua. hắn ếcihn rntgo k,ai àvo ivớ itạ gnhoP àho nhắ tích ụh.cp thứ ợưvt òcn chtú bước gnàc hắn ýL biết đẩy yTù ônhkg
nêb ncạh Diệp rgnto ịt, ếnit,g ứgn. ràtn lùng yđầ Logn một lại ai hnlạ ênl ắtm gnnưh hgen gởhưn Pih không
uếN“ ốđi Phong Tùy hcúgn ôknhg ar cnầ gũnc Lý khgnô nyga cnũg ta bọn t“ay. hóp ảc phải n,gox
tắm naDh ibtế ?ôghnk ac uLng của ca ac tung tích H“nắ nìth at iĐô phủ!” ihnL đã nsgá ta óc âCuh lên: oáb, gọNc ca oThe ếđn hnẳ
ọcgN à,H Phong ýL nhảt nhìn nnhiê :nió ùyT
ủca Tyủh Lý ọcgN cờ gniờư Trước Pnhog người thúc hntì đến Tùy ênn cxá hnig đó, hiện Thất phủ nn.hậ iga tại Thiên ớmi là ảhk ptáh
niagg ôhgnk khếni chuyển dội, dữ ákhch Mặt hồ ít gữ,nv gurn đứng không đất
đối ta, tmì ẳhn hpủ có điều g,nờ tra ,qáu íhtc nũcg tB“ấ mất hngi nhmì !“iđ ợtnưg êhTni ắnh tự ở Niơưg đnế .này hTủy đã
ồh còn ẽs iđ, rtở giang hâuC nay ôhm gkôhn àyn Lý…” Nam Nàgy“
“Là có iagữ yTù Phong úhct hìnn áhn hạng ầuđ Tưh Lý tr,àng ?“đến đứgn hắn ốnTg ýL sự thật ádm phức lại gNcọ mắt nảBg nPhgo mát ảg,Bn tạp. yùT âNnh Nhân
đtộ ninêh iẫgm hPgno ,tđấ hnạm ýL xuống ùyT
thi óc mlà nởưgt thức Vũ “ốVn thể Cố rằng lại ỉhc Dạ exm P.hp“á Ba ơnS óc yna ếmiK môh cho huyhn ,ệl là itnểr ar gnởtưh
trừ nế,đ ovà đại ểđ iộh ma hắn ảc thể aig có gcNọ vào cnò dám t?“ắm ắnhm ngay “Hắn sao
xem yTù Tùy ạti có ở àl rất igả Lý ậtv Lý ầnth là ygnà khí ntàhh bitệ õv nhân nbhì xấtu tuiổ mtộ hệ ngrto trẻ honPg ếth yTù ểht vài vọng cgnà ớnl, hưn ờgưh,nt nệiH Lý ư,tnợg tộm đặc trở yh tuổi dnha thân Phong óc hPn.go trẻ
Ầm!
ùTy lẽ đã ,ãih cnẳhg ế?đn khin Lý tấT mọi Phong iờưgn đều ảc
cgũn tmâ grnằ nchả trogn hắn hụpc ếđn. với ùTy yTù Phong Lý môh ònlg yTu ámd khẩu nhưng ônhgk ngờ yna, ph,ục đối ýL iạl tình notgr ghonP
Biù đầu: Hà clắ Vô
aủc nnhì nưlg bmẩ vài Tyù gntiế. tuổi tộm trẻ ệnmgi nbgó óC thhnà giả õv hP,nog ýL mẩl
!mẦ
nếđ Thục uâhC tnồ maN tởh ảcm ạ?“ti ổi,n iếmK Snơ Tnôg tìm ở âuhC không nệhi gcái bị ưĐgnờ “aB èđ tại ép gai ếnđ
gcọN Hà khổ: ưcời
ệthni xem g“nhKô osa“? đi oná
về oãB Bất pệiD nhnì Long uqya Ph.i hapí đầu nÔ
trường. ốnxgu đ,i đáp giữa đạp ảc không Tùy taự ưnigờ ghnPo mà hội ýL ảo hnư ảnh,
“hChín p!“ihệ Hà gcọN là Lý ầđu: htuiế gật
óc bnả chuyện cệVi không đến hểt ưignờ liên câuh, ncă Chỉ anuq rta một uyh ứs này é.xt ymấ mà hảpi
tâm từ sau ưcời nhảy trường, Btấ êbn nưg mihc óđ, nÔ n:ớl inàgo ãoB như trung aygN iộh ncũg voà
với píha rồi àH ưngớh về hmok Lý mà ãđ ẽkh cỉh tạ Phong, ùTy người thiếu i“!mđể iphệ .đi ýL ọgNc “Đa lều
Cố ìg, nói: lê,n yTù oạđ không ión ãđ ạnlh hưgnn nhìn đứng Lý ,Phngo gnùl nânh thân
ểtui gunL, vnậ yvá về nhLi ộiv thân “Người ahúc quận là ulề, ,iá Hà Lý gcNọ àgnv Ngọc iỏh. yTù “?nohPg ếđn aừv kia mạo tậth diện nliề hảk
óc yùT ẽs được nên gonhP ,ếnđ ngờ. đoán ýL lẽ ắHn ônhkg cho hề msớ đã tấb
xao. nảmh grờtnư Tnào bộ hội ôxn một
“íh?k C“ái bá gì
:óni iàHo ẽkh ciườ âhCn hĩtn ìhnn Lâm ướdi ộgđn núi, âhnc
g?a“i “Ngọc
nâhn nnậh ghôkn yđ,â oạđ sao?” còn mdá ta, ợs itộ ar ãđ Cố đnế ctráh “Nơigư
ũgcn ủca t,a àlm Tùy phen nên gitế mtộ úncgh kết ệđ Lý“ “tú!hc đồ ưinơg hmô any Phong, ta
ềiđu ủca tra Không gặp và ếnđ ừtng aT“ chúa yếu Ngọc Thnah sự có ấmt ,yâđ để iệph hủc ấcth biết oh?“gPn tích àl iTểu Lý thiếu quận .nhi
Sơn. lương Tại Vnâ đình
ồi.r“ iếtp hảcn nhắ giết n,adh đầu ựs Công ổuti cỗ ắhn ọgcN tnrê hẳn hơn Tùy ,ưs ớit nhận thành ,tử tộm đã gPnho ngạo từha ngiườ ngma Nếu ậhtt páđ: tuổi ựrtc tông òcn rtẻ Hà L“ý nữa tạđ lắc iớgi íkh. ỏhn àl đã
thệni kai như iD“ớư lên náo nhìh iồr.“
đã bgnó Một miK hnMi ờưngi ên,l Tôn người cớtưr htcợ lóe Tghnô Tam chắn u.hâC
đó tn“í. âhCu Danh hCỉ“ hpủ, ngoài hìt qua âm vô nbê hnotág ặbt asu pgặ
vị ửT Tông nôcg cngô, Lưu Sư mặt Hoa â,hnn tia đều ốC trên oeht agmn ạgc.n nhik Nơưgn ba ođạ Vạn một
trời ayh ếtpi ốC yà,n ốnmu g,nơiư đ,ây ta e,xm nh,nâ đạo nđế ậpng ngược yâđ ạil “Đến úph cái gôn“k!h quý ượcđ óc
!Ầm
!hkô“gn ngươi giưnơ ,yđâ đây, “Đến đy,â nđế óc lại nđáh mxe ta x cếht
...
oc.a êrTn àđi
lần lại nyà phát tổ am nơiưg mKi mờ!i“ hcức lời ccá am T,ôgnh nvâ ,nyà mà rãi kôgnh trừ ộgnr nghpo hạ hipệt ngã ta, oci am maT bi,ố đại ngươi nhận đợcư nha ,am ừrt ihộ là ùgn,h kẻ trừ ê“niTh xuất
tảng mang còn tếgin xuống, nlớ hăng nTô một giágn tờri ghun ứt,d xé hắn. trên heot ờiL ềv nện ưach áđ hiMn i,gó huâC ípha từ
Ncgọ“ Pgnho ta .pặg“ gtậ ầ:đu Thanh ,noghP ýL Tùy đã
ungt ra. Một ềnyuq
liền đợi oẽl: ra ọingg ưcah hồ rõ giang nehg kẻ nói òCn lạnh yat, mtộ ámđ người htấy nhìn mạo undg
lại “Không ựs gnờ thật đế“n!
ácc ơingư a“i? “Ta không ếđ,n từr
chư mlà ịv mà qu,á không ấmt thể hứng, B“ất ta nđế mời ônkgh !ậv“y ỉhc để có
“Ta u!“xẩn àl ngu yấth
đám ộđgn chó àg ấđt Phong “Chỉ nếđ a?“gi sành ni,gơư cũng các bằng dmá
úhac Nếu anyg âuC.h maN cả đó, ar Tiểu tậth được khỏi gũcn tar sự òngl uđềi e unậq rằng hók gì ờir
ihkỏ ộib âdgn ầnph lên vià không cphụ. lòng Trong
Tử ikều cũng thanh nưgơN oHa ạVn n:ói
…
iưgnờ thu hgne nọggi hnkgô h.yất Tôn gcNọ ai quanh đài ngcộ ,úht uđề nữgnh Hà têhm âCuh nnê nôgkh bị của Mọi uxgn ờgưni lớn, ihnM rêtn
ầu:đ hyu ncệyuh yâ.đ ìv rnằg diện?” uyh lnêi đã ,là ỉhC Cmẩ mất Hà ,ủph gưhnn lời hưac naDh Lưu Châu “Theo ỉhc ửt pệi,h nđế vẫn E ở vẫn đến sao Ngn,ă tíhc thiếu yàn ệV htật uqan cgọN Lâm ýL Y Nam ộl lắc sứ quả liạ â.Chu ôcgn sứ hcỉ
ẳgC“hn Linh ẽl nlê gây là Ngọc Lý nguL ếnt:gi Tùy nPgoh ra?”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.