“Trích xuất!”
Lý Tùy Phong không chút do dự, đám người kia vẫn còn ở bên ngoài Tiểu Hồ, hơn nữa còn kiềm chế lẫn nhau,
Ước chừng không nhanh đến vậy được.
Ầm!
là có ra, ệh nhắ iggnọ itếp tgnốh pgặ. Bà uNế không nLgo đây ừtgn amN unqá trong àm tểh nơS đối của này nehg yệutt htụ lúc Tam hắn ậphT táS đhỉ,n đã
hákc gỗ hộp thấy ngậi ịhNg Lgon ữd hai trên ilcế ạtchh quát: à,iđ
ì!Bhn
Nu“ế Đại Mhni lyấ Uyển nhường cgọN cBhí nàHo ờnĐưg Đna gĐnờư gai từ unmố được lấy Tự!” Quang di vnêi ta lại tíhc ằmT, cô ạiĐ ưgnnơ ưcợđ
đã ạnB togrn Đại cách honảkh ắnh xuất ihện hnả trượng, htnâ hỉC âLm ab khắc,
gia htủ ợph đã bên Hai nbà phẩm Ngũ vừa liền Đờnưg hia ôgnx về vị thạch ,ý ahpí oac tấht.
thế Nũg đã hủt ếđn vị rõ nưiờg ,họ tuấx ba phẩm ếkim ướrct vậy nhìn oà.n như cao hanNh ắmt mà gnôhk mức bnọ
sát lại cơ ểth iộh bị sư nhôgk ựcc Bạn qua hạ hnữgN h,ucị ộcđ, nglò khiến Điạ nkhgô kịch là dễ má ừt dù óhk nạ,hm ủt.h ynà khí tẩm sượt cũng ếun yu âmL Tnôg bỏ lực
?““Ồ
tSá“ khí!”
sự này anhhn! Một áqu thật mếik
ta ả“cn... ngnă Để“
bình Hắn ra. cưhgnở nìhb yẩđ sgon
khí!” “iKếm
ứhct dụng hắck khoảnh trong lần. đều đại chiêu mấy người đã sử aHi giao haki hữnng ạiđ hợp, ichnế
iạTr chủ!” Tr.“ạ..i
có iộh. átc với Chân àoHi có miớ pợh Lmâ ơc Chỉ
nềli bên hộp tya yấht đuốc, ộtm đài. mươi, ứngđ hông ưtngờr Ba ,gỗ ộtm trước độ tmộ mcầ vừa khhác cầm còn ạcthh ếimk người t,ấth chừng ếmk,i vào hạhtc oeđ tay ba lại
ạit gnnhư lấy nhìn cao nờưĐg iah mươi, đây hủc. ta ỉch gai tthoạ hmẩp gũN ộđ vị àgnn làm gNnà đôi ủht đều ầngm
Người của hnàth àĐ kinh ế.tign ạTir ôh ngoL
hcthạ ớti, mẽ gnôx nắH vào ọtv umnố mhnạ thất.
igận ẩmph Đường aoc gia ủht gnuv áqut dữ gNũ ộtM n,ớl ra. vị nđhá cưngởh
ehc quốc đẹp giấu vẫn hoáck nma khuynh ókh lên trang, n.htàh ẻv được Dù yknhhu
ụ!tPh
ắ.hkc khoảnh Trong
nhpgo vi thủ phẩm ãđ võ thường, khí ẩphm Thân Hắn vẫn ulnô ùd ấpg ạđt bình ôgTn nưhng ơnh với Dù ưS tu kẹt ỉhnđ ,măn phong. ỉđhn hcụN iha Ngũ os ở ơưmi đoạ cmắ óc ộbi aco Ngũ mạnh itớ nhơ cânh
!nìBh
ấxtu cổ gnôkh trân chỗ iệhn trùng osa ở uýq vậy, ếun loại hểt hnẳ “này? Ắt“ àl này, óc
ta dẹp.” này gnLo ưignờ mới ôh: Trần gLon tiạr củh Đà nọd hgNị nđg,ú ạTir “hKôgn àl vừa quân, nơi inkh ưgớnt bị
ảc Kẻ yba cợưgn ờgưin ,nogià ar đó
ợđưc nậhn kgônh nv,gà chuẩn đủ. gnhưn ếđn được rngằ t,ức tin vội tyu ịb yđầ Hắn
có ểđ hếc ra Dù hcBí ?ưgờnht từ có đã oca sa,o ọNgc tầm há Bích Tmằ ằTm nyulệ mà gcọN ủht thể ar ậtv l,ại pẩhm lẽ rtốn ,đyâ
t“htấ? óc thạch lại “Trên ộmt tiểu đảo
rũ ýL aLng“ ôiđ ếyuqn uânq ú“t, nhẹ unất iườc Tùy ôm.i Nương mliế Tma ầTnr Phong, ậtth mỉm ivớ
Phụt!
tộM bước tgếin lên tạol .đoả ngav hcnâ trnê
trong lại Sơn c,ổ nọb – tiạr hnnì để Hổ là địa. àny đâu ầhtm uaq tđấ ,hNgị mắng khoanh cếil chỉ hcẳgn ủhc lòng ra amT mêli Hcắ rtiạ Vô‘ vùng nuiô Long ổt nơi ắhn trại sỉ’, cHắ
dự. hknôg ềh ngườĐ do Unyể
cả là ảbo tậ“v? cặT“ tổ ủca mád rmtộ niơ yàn ang tử, địa giươn i,ạrt Tam
vị Kếim Tông có “Bọ àny ihmc ẻs mtộ núp ơin ngờ gnhôk gựna sau, ,ev oĐạ ònc ư“S! bắt ilạ
phaí họ n,hỏ mang httấ Lâm bọn tướng nChâ trọng. quân nhò gnưgn cũng thúc ềv đảo tya, àv chạth nnhì theo ánh ênrT mtắ ừndg Trần Hoài
Chưởng ớưghn clự ềv mát vỗ sgón từ pưgơhn íaph bờ, gờcưn Đường thủ oac ánhđ nốb hai g.ia ữd hoành như vị
nếu hắn, quân chẳng liên có tướng àny nmìh cgNọ còn .ắhn nđế Tằm tộm hỉC Trần gnăn quna Bcíh bị inềl lại,
iếgnt nkhi ôh truyền nếđ. Một
ặmt ioHà húct óc coi, sắc Lâm Chân óhk
đạo chưởng khí hắn bya chục có tcụ êiLn ba hàng ám hánđ đánh htể ,ra imớ ai.k
lời hó,p uốmn tuyệt điố rcướt gã người khngô ễd tình. nói ắtm ônhkg ẻv Nìhn nên có
Phụt!
rTnầ ưnh ,ý acủ đcượ há hnNgư Lâm ngang tướng ưđờgn hắnc nâhC. để àioH hnắ onc nuâq
,kiếp tử mởt ừngđ olã Khnố“ hgê óc àml n!ữa“
agio ộngđ ỏhn tĩnh dần, Bên thủ ,oàign
?rũ Tma nua, ớrcưt tgnừ ặmt ở ảiph ,Nơưgn mục tườngh nòc ẻv tặm ar cùng, Hnắ thấy uđâ khuôn tầm ộmt hắn ali bản ahưc ếnyqu igà ệdin ôv acủ mlà giờ Trần
Ầm!
như àm ,nđế ưnigờ bồi phía là Tằm hícB ở đảo iồr này hnìh ềv lẽ Tmằ có ỡd?g“nư yâđ ọgcN Bích “Vừa uitể Ngọc ngớhư chẳng
Xẹt!o
ihk Ngay ghnoP thừa, tiếp nậnh truyền Lý Tùy
và ờtih đuầ htể eól rơi iht ồđng gTron ny,à uđầ ợhtc đất. nmiệ ý nuốxg lên
“tl!ệi gia nếđ ốđi thân ắt đợi ờưnĐg ạib aig Thất cũng ơc, dahn ăngđ dmá tử, ưgờ“Đn ếinkh sẽ với khi hẳn àhngo hắn cịhđ
chút ựd do cợư!“Đ“ Lâm áđ:p hCnâ nhôgk Hoài
người aB hthcạ httấ nogtr nê.l da đầu nru
iờr “đi! để at iạl óni. chuột ưingơ trại, aTm nhiên Hắc ổH thản về ẽs “ãyH nnữgh coh tứh
àov ạri.t Nghị, – aigo aSu hcỉ Lgon Trần hồi cthạh ữnngh ộtm cHắ nrtha, Sơn ổH àv thất rtiạ chủ tiến maT công Hcắ còn nhàth kẻ gNơnư
miếK onPhg kỏih ucĐố iờr vỏ. xguốn rơi đấ,t ahThn đã
ừav tiếng mỹ êrtn là nrgat tuệty í.nht ìmhn ênl nhân sam tộm khoác l,ệ nma bộ ạhcb Niờgư
Ầm!
hụPt!
vị àl nẩ ơni nh“â?n aoc của nơi nào ẽL“ cư ộmt àny
rnằg Nuế tự có ợ.ưđc Nam Tùy gứđn cpụh chếuyn mợnư Đại đuầ thể bước kẻ âCuh nảc,h để int uht gặp Tông tu iv dù hắn ưS lnầ tểh onHà đi ovà có ny,à cgũn hnogP, ảnBg, Nhân ýL anĐ có
của lên. điạ nbạ Lmâ the gnav éht inó ignGọ
nhanh! áQu uQá nhanh! áuQ hhna!n
Ầm!
máu Mtộ iưtơ hupn a,r ụmgn
útv! útv túV
!nhBì
Hắc gịhN r,a ngụm máu từ gmiện hnư thạch gđồn hikỏ thời một hctạh gần và sau lao ớln đó nốxgu ,ấhtt gãn nêb goLn th.tấ nuph Hổ ra gàion
yùT Lý bỏ. tégh vẻ noPgh mtặ đầy
ta hnúcg óc ộtM ũncg rtgno tìh ơignư nữ nthầu ượcđ gọcn ia .ênl Ngọc híBc pơưhgn ahic “h!cí pnhầ nuế giọng ốiđ ,Sứ quân, lợi ợđcư dù “âmL Tằm, ầTnr Cỉh cho gnav tmộ ngăn tưngớ Hyu hhnat như
tú!v túV útv
mẦ!
này !togrn“ bên ở ònc Niờgư“ có ẽl
ạvhc ngũc gã nhiên, gnhôk trần. Tuy
“aH a“!h
ốib là Nếu puh Đường Đại nbằg gọcN trnọg Tằm một Unểy cả hẳn Đan. thể gờnĐư Tm,ằ ờngĐư coi nâhn ạĐi nrât onHà gia iêvn hnân gnòl ạđot được Bích ậhu có phu lão hơn nhất. quý nhường Đường n.Đa được cBhí lão Ngcọ yUnể sẽ oHàn ờgnĐư
kíh àghn nbắ tiếng chục ắsc ạĐi yểnchu qanu Lâm về íahp bén, gói ám mang Bnạ. đoạ xé ộđng, eoht Cơ
ìhhn ta?’ ith àl của ia‘K thể ưnh
yhất chúng xông iạl ớmi ,tấth y?ậv ưmiờ àhnht chỉ vào thạch hnư ếbin t,ởh Bnọ ymấ aso chủ chỉ riạt ịhnp
“Được!”
đã toạđ ếint ướgnt .đó agnm ,nlớ cản ntgur về nhào và,o “aT nnăg hpaí Hiào ưgờni C,hân gnnă aB rcớưt Ngọc lấy Tnrầ gyNunê Bích ảnc iênn qáut Tằm ngươi nhân “ưtớrc! mLâ uânq
agyn cả hia ưgHơn đi chân đầu nhẹ số cảm ạpĐ vào ũgcn ivà hắn phn.ầ c,ó kinh hàhn ấhyt tràn ệmihgn uưL tệguyN tu Vô
là tmộ hẩmp igữa nưnhg hnkôg nvẫ hcác vực thể gNũ aq.u Tông sâu ợưvt àv khoảng Sư
Chân oiàH mLâ nói: lhạn gùnl
,ầđu oTgrn ìnnh ãgn xcá Nơngư cái ôhkng aTm Trần nhũn lóe ềmm ị,tm ờm vẻ xuống. mắt một nêl
gnoL ởrt và ẻv run voà ơnNgư ngoPh đó cạnh gnđứ ảihp àl ntgor ngnà đuề n,yà mê gndá đầu ,hặco mTa Lúc ùyT ụn liạ ciườ Hắc Lý khiến rẩy nl.òg gịhN đã êbn ổH mêht nlầ mà ầnTr ,pặg
ờ.ig ếđn bnọ Tôgn Hiện có hnờ ếphi độc bnọ hnơ uqnâ kíh đcợư dược má Sư, cự tướng it,ạ ếuN uy nôgkh khgôn Trần nàng tìh hkông cả nàng ạnmh cầm đã hep thể ít.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.